Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 265

Tống Thời Hạ biết mẹ chồng lo lắng, vì thế mới chủ động điều tiết bầu không khí.

“Mẹ à, tính tình A Thanh thế nào, mẹ còn không biết sao? Trước nay anh ấy đều luôn thẳng thắn, có gì nói nấy, anh ấy không lừa mẹ đâu.”

Hàn Dung gắng gượng cười cười:

“Tính mẹ thế đấy, cứ quan tâm quá là không nghĩ được gì, con nói phải, A Thanh trước nay chưa bao giờ nói dối, chắc tại chuyện kia làm mẹ sợ quá, đầu óc không nghĩ ra được.”

Nói là nói thế, nhưng vẻ lo lắng trên gương mặt bà vẫn chưa thể biến mất.

Tống Thời Hạ biết mẹ chồng cần thêm thời gian từ từ bình tâm lại.

Giờ có khuyên thêm cũng chẳng ích gì, chuyện này cần bà ấy phải tự nghĩ thông và vượt qua mới được.

Nhưng điều khiến cô rất bất ngờ là Quý Duy Thanh và Tô Ái Dân lại là đồng nghiệp với nhau.

Anh còn giúp người kia, còn mình thì từng giúp Tiền Tú Chi, nhà họ với hai vợ chồng đó quả là có duyên.

Tuy cô an ủi mẹ chồng nhưng chính bản thân cô cũng sợ hãi không kém.

“May mà có rượu thuốc đó, độ cồn của nó lên tới hơn 50 độ lận, mặc dù chưa đạt tới tiêu chuẩn tiêu độc là cồn 75% nhưng chí ít thì nó cũng có tác dụng nhất định.”

 

Hàn Dung cũng phụ họa:

“Đúng đấy, ở điều kiện gian khổ như thế, bọn nó có được một lọ cồn tiêu độc là tốt lắm rồi.

Nhưng mẹ thấy rượu thuốc của con mà bôi ngoài miệng vết thương thôi thì phí lắm, mẹ cảm giác nếu để Tô Ái Dân uống vào có khi càng hiệu quả hơn.”

 

Bà đã từng uống rượu thuốc đó hai lần, mỗi khi trời sắp mưa thì uống, sau đó sẽ có cảm giác đầu gối không đau như trước nữa.

Tống Thời Hạ không nói cho bà rằng phỏng đoán của bà hoàn toàn chính xác.

Rượu thuốc của cô lấy nước linh tuyền ngâm, thừa sức chữa khỏi vết thương ngoài da, nếu uống thì càng có hiệu quả cao hơn là bôi.

Nhưng tất cả mọi người đều không biết, thực ra Tô Ái Dân chỉ bôi tiêu độc có hai lần, sau đó đã uống hết chỗ rượu thuốc còn lại vì thèm.

Thật đúng là người ngốc cũng có may mắn của người ngốc.

Tống Thời Hạ dựa theo thân phận Quý Duy Thanh để suy đoán.

Quý Duy Thanh là tiến sĩ hai ngành từ nước ngoài trở về, người làm đồng nghiệp với anh hẳn sẽ có bằng cấp không thấp.

Hơn nữa, người kia còn lớn hơn Quý Duy Thanh mười mấy tuổi, vậy có nghĩa là người đó thuộc cấp bậc đàn anh trong nghề so với Quý Duy Thanh.

Nhưng điều này không liên quan gì nhiều đến cô, cũng không liên quan tới Quý Duy Thanh.

Anh chỉ tiện tay giúp một người đàn anh, hai người lại dạy học ở hai trường khác nhau, ngoài nhiệm vụ lần đó thì chẳng có gì liên quan cả.

Nếu nghĩ theo hướng tiêu cực thì còn có thể cho rằng hai người đang ở thế cạnh tranh trong nghề, mong rằng sẽ không gây bất kì phiền toái nào cho công việc về sau.

Sau khi gửi tiền vào ngân hàng, Tống Thời Hạ cầm cuốn sổ tiết kiệm, cảm động muốn khóc.

Hiện giờ cô đã thành nhà giàu có tài sản trăm ngàn rồi, nếu trong nước có bảng xếp hạng người giàu có, chắc cô cũng lọt được vào top 100 rồi nhỉ?

Quả nhiên, chỉ cần đến đúng thời đại thì có thể bớt được mấy chục năm phấn đấu ngược xuôi

 
Bình Luận (0)
Comment