Quý Duy Thanh giải thích đó là tiền anh bán phát minh độc quyền ở nước ngoài, không tiêu gì đến nên vẫn tồn trong ngân hàng thôi.
Tống Thời Hạ tò mò hỏi anh, nhưng anh dùng toàn ngôn ngữ chuyên môn để giải thích nên cô không hiểu lắm.
Chỉ biết đại khái là liên quan đến máy tính, cứ coi như là lập trình viên kiếm thêm thu nhập ngoài cũng được.
Vốn định tối nay sẽ về nhà nhưng mẹ chồng cô quá nhiệt tình giữ lại.
“Con mang nhiều đồ về như thế, tối nay ở đây ăn cơm, để mẹ trổ tài nấu ăn cho mấy đứa thử.”
Tống Thời Hạ mang về rất nhiều loại đặc sản núi rừng, nấm hương, măng khô, mộc nhĩ, măng tây, ớt cay, …
Hàn Dung thịt một con gà, làm món gà hầm măng tây và canh gà nấu mộc nhĩ nấm hương.
Quý Yên Nhiên cùng bạn tới thư viện học bài, trước giờ cơm tối mới về, vì mải chơi, cố tình để dành bài tập tới ngày cuối kì nghỉ nên hôm nay cô bé rất bận.
Hàn Dung bận rộn làm cơm trong bếp nhưng vẫn không quên trò chuyện tán gẫu:
“May nhờ có trà hoa con làm, hiện giờ Yên Nhiên không còn hay đau bụng như trước, tới kì sẽ pha bình trà uống cho dễ chịu.”
Cái này, Tống Thời Hạ không khiêm tốn, cô nói:
“Trà hoa đó có cả táo đỏ, long nhãn với hoa hồng, có tác dụng hoạt huyết hóa ứ, nếu uống lâu dài sẽ có hiệu quả nhất định.”
Quý Yên Nhiên đã sớm thay đổi cái nhìn về chị dâu, chẳng qua vẫn còn hơi xấu hổ nên chưa tự nói ra lời cảm ơn mà thôi.
Bởi trước đó cô ấy từng tỏ vẻ bất bình thay cho Vu Phương, sợ rằng anh mình đã nói chuyện này với chị dâu rồi nên mỗi lần gặp đều thấy rất hổ thẹn.
Trước kia, mỗi lần về nhà, Vu Phương đều sẽ sang chơi với cô ấy, người ta ân cần chu đáo với cô ấy, Quý Yên Nhiên cảm thấy không nể mặt thì không hay.
Thế nên hiện giờ, cô ấy tránh mặt Vu Phương nhưng cũng không dám thân thiết với chị dâu.
Bởi vì dù chơi với ai, Quý Yên Nhiên cũng sẽ cảm thấy mình là đồ phản bội.
Quý Yên Nhiên mở ngăn kéo lấy một chiếc bút máy màu vàng.
Đây là bút máy của nước ngoài, anh rể nhờ người mua về cho cô ấy làm quà sinh nhật, cô ấy còn chưa nỡ dùng đâu.
Chị dâu tặng trà hoa giúp cô ấy giảm bớt đau bụng khó chịu mỗi khi đến kỳ sinh lý.
Lần này tuy kỳ sinh lý rớt trúng đợt thi nhưng cô ấy cũng không bị ảnh hưởng, thành tích thi hàng tháng chắc chắn sẽ lọt vào Top 20 của khối.
Mặc dù tiếc lắm nhưng cô ấy cảm thấy có mỗi thứ này là đáng giá nhất.
Quý Yên Nhiên tránh mặt Vu Phương nhưng lại không dám hoàn toàn ngó lơ người ta, càng ngày càng thấy mệt mỏi.
Vu Phương chỉ có mình cô ấy là người bạn tâm giao, nếu mình không chơi với Vu Phương nữa, có lẽ người ta sẽ đáng thương lắm.
Tết trung thu qua rồi, trong nhà vẫn làm một bàn đồ ăn thịnh soạn.
Hàn Dung đặt đĩa thức ăn cuối cùng vào bàn.
“Hôm nay không phải ngày lễ ngày tết gì, nhưng chẳng mấy khi nhà mình đông đủ nên làm nhiều một chút.”
Các món ăn trên bàn đều lấy nguyên liệu từ những thứ Tống Thời Hạ mang ở quê ra.
Đặc biệt là những thứ hàng khô, sau khi ninh đủ lâu, hương vị rất tuyệt.