Bạch Thu Thụy cau mày: “Tôi lái xe máy, cậu cũng không hài lòng, vậy cậu muốn cái gì?”
Tống Thời Hạ không hiểu cậu ta định nói gì: “Sao tôi phải vừa lòng với cậu nhỉ?”
Bạch Thu Thụy huýt sáo một tiếng: “Cậu không nhận ra à? Tôi đang theo đuổi cậu đấy.”
Tống Thời Hạ lạnh nhạt: “À, thế cảm ơn, nhưng tôi đã lập gia đình rồi, hai chúng ta không có tương lai đâu.”
Nói xong, cô định bước sang tránh cậu ta.
DTV
“Anh ta có tiền như tôi không?”
Tống Thời Hạ dừng lại, nhìn cậu ta.
“Tiền của cậu ở đâu ra?”
Bạch Thu Thụy còn tưởng cô đã chú ý đến mình.
“Nhà tôi có tiền.”
Tống Thời Hạ bĩu môi trào phúng:
“Có nhiều tiền chăng nữa cũng là tiền do người nhà cậu kiếm ra chứ có phải tiền cậu kiếm ra đâu mà đắc ý vênh váo.”
“Với cả, tư thế lái mô tô của cậu chả thấy ngầu thấy đẹp chỗ nào, tóc toàn dầu là dầu.”
Nói xong, Tống Thời Hạ nhếch môi cười, vẫy tay với người đang đứng bên đường đối diện, tung tăng chạy sang đường.
Bạch Thu Thụy nhìn theo, lại là gã đàn ông đáng ghét đó, cô ấy thà đi bộ cùng người ta chứ không thèm ngồi xe máy mình.
Cậu ta ngây người nhìn Tống Thời Hạ qua đường, nói nói cười cười với gã đàn ông nọ.
Người kia cầm túi sách cho cô, sau đó hai người cùng lên một chiếc ô tô.
Bạch Thu Thụy đ.ấ.m mạnh vào xe, đau đến nhe răng.
Quý Duy Thanh đưa sổ tiết kiệm cho Tống Thời Hạ, hỏi: “Người vừa rồi là ai thế?”
“Bạn cùng lớp, đi chiếc xe máy liền tưởng mình ngầu lắm, em thấy chân cậu ta còn chẳng tới đất, phải kiễng chân cơ.”
Tiểu Lý nói giỡn: “Học sinh cấp ba mà có xe máy thì gia đình cũng thuộc dạng giàu có đấy.”
“Nhà cậu ta đúng là có tiền thật, đến trường chẳng thấy nghe giảng bao giờ, chẳng biết để làm gì.”
Quý Duy Thanh không bình luận gì.
Tiểu Lý nhiệt tình nói:
“Chắc là gia đình đã tìm việc cho cậu ta rồi, tốt nghiệp cấp ba cũng coi là có bằng cấp cao rồi mà.”
Tống Thời Hạ thậm chí còn hoài nghi đám đầu gấu lười học đó có khi còn chưa học cấp hai đâu.
Hoặc là có bằng cấp hai thì cũng không phải học và thi mà có, bởi vì mấy cậu nhóc đó chẳng có kiến thức cơ bản gì, lần nào cũng đội sổ.
Lý Kiến An và đám bạn cùng ra cổng trường, ngạc nhiên trông thấy Bạch Thu Thụy còn ở đó.
Cậu ta khó hiểu hỏi: “Anh Bạch, anh không dẫn người ta đi xem phim à?”
Trịnh Thắng Lợi thèm thuồng sờ chiếc xe.
“Chắc là cô nàng kia không biết điều, cái này còn phải đoán à.”
Văn Xương Hoa nghi hoặc nhìn sang.
Bạch Thu Thụy bực bội cào đầu.
“Đi thôi, Lý Kiến An, em gái cậu từng bảo muốn giới thiệu bạn gái cho bọn này đúng không, đi, hôm nay tôi mời cả bọn xem phim.”
Một chiếc mô tô chỉ chở được ba người, Văn Xương Hoa bảo phải về nhà trông người già, không đi được.
…
Tống Thời Hạ đưa sổ tiết kiệm cho Tống Thu Sinh, anh chàng đùa cô: “Không sợ anh làm ăn thua lỗ, thâm hụt tiền à?”
Tống Thời Hạ trêu lại:
“Anh là anh trai em, không chạy đi đâu được, thua lỗ thì từ từ đi làm thuê kiếm tiền trả em thôi, em không vội dùng.”
“Chậc, tôi có cô em tàn nhẫn quá. Yên tâm, ông anh em lần này đã lên kế hoạch chu toàn rồi, dù có thâm hụt tiền cũng không để em thiệt.”