Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 313

Đang ăn cơm thì điện thoại trong nhà réo vang.

Tống Thời Hạ trò chuyện với đầu bên kia một lúc lâu mới gác máy.

“Tiền Tú Chi và chồng cô ấy muốn tới chơi, hẹn chúng ta ngày mai.”

Quý Duy Thanh đặt đũa xuống, nhắc: “Ngày kia em phải đi thi rồi, mai phải dành thời gian ôn tập.”

Tống Thời Hạ lầm bầm: “Chỉ là một kì thi giữa kì thôi, có gì đâu mà anh phải lo lắng thế.”

“Thi giữa kì chính là thước đo thành quả tự học ở nhà của em, nếu kết quả thi không tốt thì em phải về trường học trở lại.”

“Em không biết, bọn em đã hẹn ngày mai rồi, hơn nữa, em tin rằng kết quả kì thi tới sẽ không kém đâu.”

Quý Duy Thanh cau mày: “Không kém là thứ mấy?”

Tống Thời Hạ tính thử, ngập ngừng nói: “Tầm… thuộc Top 50 của khối.”

Giáo sư Quý nhăn mày: “Em ở nhà tốn bao thời gian tự học chỉ để giành vị trí thứ 50?”

DTV

Tống Thời Hạ trừng to mắt: “Chẳng lẽ anh còn muốn em leo lên Top 10?”

Cô mới chỉ nhặt lại kiến thức cũ được hai tháng thôi đã muốn cô phải thi vào Top 10.

Còn tưởng chính mình đặt mục tiêu học kì sau lọt vào Top 10 đã là tham vọng to lớn rồi, ai dè giáo sư Quý đây lại tin tưởng cô đến thế.

Nhưng giáo sư Quý đâu có khiêm tốn đến vậy, anh chậm rãi nói: “Anh muốn em lấy được vị trí đầu khối.”

Tống Thời Hạ bám vội vào bàn:

“Mới đi học hai tháng anh đã muốn em thi đầu khối? Ngày thường anh dạy sinh viên của anh cũng dã man thế à?”

“Họ chỉ đi học với tâm thế qua môn, bình thường là được, chứ nếu có nguyện vọng học sâu hơn, anh tuyệt đối không bủn xỉn. Em rất có thiên phú, không thể vì lười biếng mà lãng phí.”

 

Ồ, thì ra đây chính là một kế hoạch thâm độc nhắm vào cô.

“Nhưng em đã nhận lời với người ta rồi, hơn nữa, Tô Ái Dân coi như là đồng nghiệp của anh, anh ấy nói vẫn luôn muốn tới nhà cảm ơn anh.”

“Tuần trước mới tiễn cô Mạnh, em cũng lấy cớ y hệt.”

Tống Thời Hạ thè lưỡi.

Tuần trước cô Mạnh tới nhà để cảm ơn, tiện thể kiểm tra tiến độ học tập của cô.

Thấy cô không hề lơi lỏng, thậm chí còn chăm chỉ hơn ở trường, cô Mạnh mới hoàn toàn yên tâm.

“Thì tại em được nhiều người yêu quý mà, anh đừng có kháng cự giao tiếp vậy chứ, mọi người đều rất tốt, người ta nhiệt tình tới chơi, anh không chào đón ư?”

Quý Duy Thanh bóp trán: “Thôi, kì thi lần này lọt vào Top 20 đi.”

Tống Thời Hạ tính thử, cảm thấy không dám chắc lắm.

Chủ yếu vì không biết trình độ các bạn cùng trường thế nào, trong trường có nhiều nhân tài ẩn dật không.

“Thôi được, nếu không đạt mục tiêu, từ nay em sẽ dậy vào lúc 8 giờ sáng để học bài.

Tống Thời Hạ đã đưa ra cam đoan, Quý Duy Thanh đành đồng ý.

Thấy thế, Tống Thời Hạ nghịch nghịch ngón tay, bắt đầu kì kèo:

“Thầy Quý, thầy có thấy kế hoạch học tập do thầy vạch ra có hơi nghiêm khắc quá không, em gái thầy còn có ngày nghỉ mỗi tuần đó.”

Quý Duy Thanh nhếch miệng cười: “Nếu em đồng ý, anh có thể đưa em với Yên Nhiên đi học.”

Tống Thời Hạ vội lắc đầu: “Thôi thôi, em thấy tự học ở nhà vẫn tốt lắm.”

Ở nhà tự học, mỗi sáng có thể ngủ đến no mắt mới dậy, 10 giờ ngồi vào bàn học, 5 giờ tan học, quá nhẹ nhàng so với cường độ học tập của đám học sinh cuối cấp.

 
Bình Luận (0)
Comment