Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 316

Diêu Tuyết từng than phiền rằng thời tiết nơi này khô quá, làm da cô ấy bị khô nẻ.

Mật ong hoang dã với rượu thuốc và rượu trái cây cô cho đều có tác dụng cải thiện chất da và trạng thái làn da, nếu dùng lâu dài sẽ thấy da ngày càng đẹp lên.

Tống Thời Hạ rất ít khi dùng mỹ phẩm dưỡng da.

Cô cũng không hiểu biết nhiều về các nhãn hiệu mỹ phẩm, nhưng bộ mỹ phẩm Diêu Tuyết tặng cô cùng chiếc áo lông vũ đó đều có giá cao, điều này cô biết.

Gia đình Tống Thời Hạ vừa khóa cửa sang nhà ba mẹ chồng thì người đưa thư đã tới, yên sau xe đạp còn chở một rương đồ thật to.

Phùng Liên nghe thấy bên ngoài có tiếng gọi mới chạy ra bảo:

“Nhà giáo sư Quý đi vắng rồi, cậu để hôm khác tới đi. Ấy chà, đây là cái gì thế?”

Người đưa thư đẩy xe đạp quay đầu xe: “Hình như là đồ gửi từ nước ngoài về, viết là đồ điện gia dụng đấy ạ.”

Bưu kiện vượt biển gửi về mất thời gian như thế là vì đường xa cộng với bị chuyên viên giữ lại kiểm tra, thậm chí suýt nữa bị tháo dỡ.

Thời gian này có quá nhiều mật thám và đặc vụ lẩn vào nên họ làm gì cũng phải cẩn thận hết sức.

Phùng Liên hâm mộ lắm: “Giáo sư Quý càng ngày càng biết thương vợ.”

Đồ điện gia dụng cho ai dùng? Đương nhiên là cho Tiểu Tống rồi.

Quý Học Nhai đang ngồi tán dóc với đám bạn già.

Có mấy ông chiến hữu cũ đã tới thủ đô rồi, cấp trên bố trí cho họ vào nhà khách chính phủ, Quý Học Nhai qua chơi, còn mang theo lá trà quý của mình.

 

“Lão Quý à, ông biết lần này bọn tôi tới đây có mang cái gì không?”

Ông và đám chiến hữu này đều là đồng chí sống c.h.ế.t cùng nhau, giữa cuộc chiến khốc liệt có thể yên tâm giao tính mạng của mình cho đồng đội, tình cảm cực kì khăng khít.

Quý Học Nhai nhìn quanh: “Đâu, đừng giấu nữa, đưa tôi xem nào.”

Một ông bạn già tóc đã bạc trắng nhưng tinh thần vẫn quắc thước chỉ cười cười lắc đầu:

“Lần này chúng tôi tới đây là tới cùng bưu kiện gửi từ nước ngoài về của con trai ông đấy, chắc giờ này đồ cũng đã được gửi đến nhà thằng bé rồi.”

DTV

“Bưu kiện nước ngoài? Nó mua cái gì thế?”

Quý Học Nhai đã quên mất chuyện lần trước có lãnh đạo gọi điện hỏi ông về vụ con trai ông nhờ bạn mua giùm đồ bên đó gửi về.

Người bạn thấy ông không biết mới thong thả giải thích: “Hình như là lò nướng, có cả máy đánh trứng với thứ gì đó, toàn là công cụ làm bếp cả.”

Quý Học Nhai nhớ ra:

“À, thì ra là việc này, tôi còn tưởng lãnh đạo bên trường chưa phê chuẩn cho thư của nó gửi ra ngoài cơ, sao lại đồng ý rồi?”

“Hiện giờ chúng ta đang mở cửa dần mà, đâu còn như mấy năm trước. Huống hồ, các nghiên cứu viên đã mở ra kiểm tra, nắm được cấu tạo và nguyên lý hoạt động của thiết bị rồi.

Nhờ có con ông giúp đỡ, tầm vài năm nữa thôi, dân ta cũng có thể được dùng những đồ điện gia dụng có ích như thế.”

Quý Học Nhai cười:

“Thôi được, tôi sẽ không mắng nó, nếu bên trên đã cho phép thì tôi sẽ không so đo với nó những việc thế này.”

 
Bình Luận (0)
Comment