Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 347

Nhưng kí ức về trận cãi vã kịch liệt giữa nguyên thân và cha mẹ khi khăng khăng một mực đòi gả cho Quý Duy Thanh vẫn rành rành trước mắt Tống Thời Hạ.

Chúng khắc sâu vào đầu cô như một đoạn phim gay cấn, cô không thể quên được.

Nội dung đại khái của đoạn phim ấy là nguyên thân chê nhà mình nghèo, chê người mà cha mẹ chọn cho mình chẳng ra gì, hoặc là kẻ có tiền nhưng ngoại hình xấu xí, hoặc là có ngoại hình thì nghèo kiết xác.

Tóm lại là nguyên thân hết sức bất mãn với những đối tượng mà cha mẹ chọn cho mình, săm soi chê bai đủ điều.

Thậm chí còn cho rằng cha mẹ muốn bán mình lấy tiền để dành cho em trai cưới vợ.

Mặc dù em trai còn nhỏ, nhiều năm nữa mới đến tuổi kết hôn nhưng cô nàng lại rất tin vào lời của đám phụ nữ trong thôn này.

Theo góc nhìn của Tống Thời Hạ, cha mẹ nguyên thân thực ra không quá coi trọng cuộc hôn nhân này của nguyên thân.

Cô nàng ham ăn lười làm thành tính, đi làm mẹ kế thì sớm muộn gì cũng sẽ lộ bộ mặt thật, bị nhà chồng bài xích.

Nếu giờ cô còn mang về cả xe quà, chắc chắn cha mẹ cô sẽ rất kinh sợ, cảm thấy cô lừa gạt vơ vét của nhà giáo sư Quý mang về đây.

Vì vậy, Tống Thời Hạ mới muốn giáo sư Quý đích thân giải thích với cha mẹ mình.

Đây là quà mừng năm mới và cả quà tạ lỗi của cha mẹ chồng cô vì không thể tới được.

Tống Thu Sinh lái một chiếc xe tải nhỏ màu trắng tới, Tống Thời Hạ kinh ngạc: “Anh, anh chở nguyên một xe đồ như thế, tính bán dọc đường à?”

 

“Đây là hàng tết anh mua cho nhà mình, có cả máy giặt tủ lạnh, lần này sắm đủ hết cho ba mẹ nở mày nở mặt một phen.”

 

Cơ mặt Tống Thời Hạ bắt đầu run rẩy:

“Anh có chắc là ba mẹ vui vẻ nở mày nở mặt chứ không phải sẽ mắng anh lãng phí tiền của? Nhà mình dùng đến tủ lạnh à?”

Cô cho rằng mình mua cái nồi cơm điện đã là khoa trương rồi, nhưng anh trai cô còn chơi lớn hơn.

Tống Thu Sinh vuốt vuốt tóc ra vẻ ‘anh đây rất bảnh’:

“Dùng hay không là một chuyện, không nỡ dùng, không dùng đến thì cứ coi như cái tủ đựng đồ thôi.”

Lúc này Tống Thời Hạ mới nhận ra anh mình hôm nay ăn vận rất ra dáng.

“Ái chà, chị dâu em sửa soạn cho anh có đúng không?”

Hôm nay Tống Thu Sinh mặc rất chỉn chu, khoác một chiếc áo khoác da, vận quần jean.

Tỉ lệ dáng người tốt, cao lớn mà lại có cơ bắp rắn chắc vừa phải do từng làm việc tay chân, ăn diện như vậy trông hệt như nam người mẫu.

Chẳng trách có thể vững vàng chiếm được con tim ‘phú bà’.

Tống Thu Sinh chép miệng: “Em nhìn kiểu gì đấy, soi mói anh em y như săm soi miếng thịt trên sạp.”

Tống Thời Hạ cười hì hì: “Lần đầu thấy anh trai ăn mặc sành điệu quá mà, bị chói mắt đó.”

“Thôi đi, chắc chắn em đang chê anh là thái giám khoác hoàng bào.”

“Em là em gái ruột của anh, chẳng lẽ còn mất công nói dối vuốt đuôi anh, em gái khen ngợi còn không dám tin, thật khiến người ta thất vọng.”

 
Bình Luận (0)
Comment