Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 359

Ông Tống cũng mỉm cười:

“Không chỉ có rau tươi tốt mà đám gà vịt nhà nuôi cũng vậy, toàn ăn lá cải với cỏ thôi mà vẫn mập ú lên được.”

Tống Thu Sinh nhớ tới đàn heo trong nhà còn chưa bán:

“Mẹ này, đã sắp tết rồi sao nhà mình chưa bán heo? Đông Đông bảo ba mẹ định giữ lại cho bọn con à? Con với em nó làm sao mà ăn nguyên một con heo được?”

Tống Thời Hạ đang chan canh vào bát cho đám nhỏ, nghe vậy cũng ngẩng lên nhìn.

“Sao lại kéo em vào, em làm sao mà ăn được cả con heo?”

Ông bà Tống nhìn nhau, sau đó giải thích cho các con:

“Mẹ với ba con định thế này, hai con heo đó, mỗi đứa một con, các con muốn bán hay muốn thịt ăn thì tùy.”

Tống Thời Hạ vỗ đầu đám nhỏ, bảo chúng tự xúc ăn.

“Vì sao ạ? Heo là do ba mẹ nuôi lớn mà.”

Tống Thu Sinh cũng không hiểu: “Đúng đấy, ba mẹ nuôi nửa năm trời, cho con làm gì?”

“Tiền mua con giống đều do hai đứa chi ra, tiền gà vịt thì ba mẹ không đưa, coi như lấy công nuôi heo giùm hai đứa.”

Tống Thời Hạ nhăn mặt:

“Mẹ, đều là người một nhà nói cái gì mà trả với không trả? Tiền là con bỏ ra thật, gà vịt con cũng do anh con mua về thật.

 

Nhưng bọn con mua mấy thứ đó chủ yếu là để ba mẹ nuôi bán, kiếm mấy đồng tiêu vặt mà, ở nhà không có việc làm thêm, chỉ dựa vào mấy sào ruộng thì lấy đâu ra tiền?”

Bà Tống liếc nhìn con rể:

“Nhưng con cũng có gia đình riêng rồi, cũng phải biết vun vén cho nhà mình, đừng có cả ngày lo cho nhà ba mẹ, bên chỗ ba mẹ có anh con với Đông Đông lo rồi.”

Tống Thời Hạ đặt đũa xuống, nghiêm túc nói:

“Mẹ, mẹ nói thế con không đồng ý đâu. Con đã lấy chồng nhưng con vẫn là con ba mẹ, vẫn là một thành viên của cái nhà này.

Con đảm bảo sau khi kết hôn, cuộc sống của gia đình con rất tốt, mẹ cứ không tin con với anh con có thể hỗ trợ nhà mình sống dễ chịu hơn mà không ảnh hưởng đến gia đình riêng của tụi con sao?”

Bà Tống không có ý đó, bà chỉ nghĩ, điều kiện gia đình nhà con rể có vẻ rất tốt, nếu con gái bà cứ mãi lo vun vén cho nhà mẹ đẻ, chỉ sợ bên đó người ta nghĩ nhiều.

Dưới bàn ăn, giáo sư Quý kéo tay vợ một cái, ra hiệu cho cô bình tĩnh.

DTV

“Mẹ, đây là tấm lòng của Hạ Hạ, cô ấy hi vọng mẹ và ba có thể sống thoải mái hơn, như vậy cô ấy và con ở xa mới có thể yên tâm.

Gia đình chúng con được cô ấy vun vén tốt lắm, mẹ không cần lo cô ấy không biết cách vun đắp gia đình đâu.

Cô ấy đảm đang và hiểu biết hơn mẹ nghĩ, lại còn rất được lòng người, mẹ con thương cô ấy như con gái, chị con với em gái con cũng rất thích cô ấy.

Hạ Hạ đã quay lại trường học, đang ôn tập để sang năm thi vào đại học, cô ấy thực sự rất giỏi.”

Bà Tống nghe con rể nói mà ngây người, con rể khen con gái mình nhiều như vậy?

Lại còn thi đại học?

Chẳng phải đã nói chỉ thi hết cấp ba thôi sao?

 
Bình Luận (0)
Comment