Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 360

Tống Thu Sinh gật gù tán thưởng em rể, không ngờ giáo sư Quý hàng ngày kiệm lời kín tiếng như hũ nút mà có thể xổ một tràng lời khen nhiệt thành như vậy.

“Mẹ, mẹ đừng lấy tư tưởng và lối nghĩ ở quê chúng ta để suy đoán nhà người ta.

Mẹ cứ yên tâm, con còn đang làm buôn bán ở đó, nếu em con chịu thiệt thòi gì, chắc chắn con sẽ ra mặt.

Con cũng đã gặp gia đình em rể rồi, người ta lịch sự chu đáo lắm, lần trước hai bác bên đó mời khách ăn cơm còn gọi con qua cùng.

Quà cáp ban nãy em con mang vào toàn là do mẹ chồng con bé chuẩn bị cả đấy, nói là quà biếu ba mẹ.”

Ông Tống không hiểu, sao thông gia phải tặng nhiều đồ thế?

Tống Thời Hạ chủ động giải thích:

“Ba mẹ chồng con còn chưa về hưu, tết nhất còn phải tiếp đãi khách khứa, năm nay lại có nhiều khách quan trọng nên không thể tới nhà ta chúc tết.”

Ông Tống hơi ngạc nhiên, nhưng bà Tống vẫn giữ bình tĩnh:

“Nếu Tiểu Quý đã nói vậy thì ba mẹ cũng nói thẳng thế này, ba với mẹ người nông thôn, nói năng tương đối bộc trực, có gì con đừng để trong lòng nhé.”

“Con gái mẹ gả vào nhà con coi như trèo cao, điều kiện nhà con, ba mẹ cũng đoán được phần nào, chắc chắn là gia đình sung túc.

Ba mẹ đây không phải loại người mặt dày vô liêm sỉ, không có ý định thông qua con gái bòn rút gì từ phía thông gia chỉ vì bên đó có điều kiện hơn bên mình, cho nên mới không muốn để con gái mẹ trợ cấp gì cho nhà mình, con đừng quá để ý.”

Giáo sư Quý chầm chậm lên tiếng:

 

“Hạ Hạ chưa từng lấy tiền lương của con để hỗ trợ trọng nhà, áo bông mùa đông là con tự tiện nhờ mẹ con gửi, không cho Hạ Hạ biết.

Ba, mẹ, ba mẹ phải tin cô ấy, Hạ Hạ thực sự có năng lực tự kiếm tiền, cũng kiếm được không thua gì con cả.”

Bà Tống mấp máy môi muốn nói gì đó, nhưng lại không biết phải nói sao.

Tống Thời Hạ bất đắc dĩ lên tiếng:

“Mẹ à, con thực sự có thể tự kiếm tiền, không cần lấy tiền lương của A Thanh mua đồ cho ba mẹ.

DTV

Tiền con mua heo con, mua gà vịt con là tiền bán linh chi, Con hiểu rõ mà, mẹ cứ yên tâm.”

Quý Duy Thanh rốt cuộc cũng hiểu vì sao trong vấn đề tài sản, Tống Thời Hạ lại kiên quyết phân chia rõ ràng với anh đến thế.

“Ba, mẹ, ba mẹ hẳn nên tin tưởng Hạ Hạ, cô ấy không như ba mẹ nghĩ đâu.”

Tống Thời Hạ hơi chột dạ.

Nếu nguyên thân mà còn ở đây, chắc chắn cô nàng sẽ lấy tiền của giáo sư Quý để mang về nhà mình, đây mới là tính cách của cô nàng.

Bà Tống lau mắt, lúc trước bà cực lực phản đối ý định đi làm mẹ kế của con gái mình.

Nhưng khuyên nó thế nào cũng không chịu nghe, thậm chí con gái bà còn đe dọa cắt đứt quan hệ với gia đình.

Khi ấy, bà đã âm thầm khóc bao đêm, chỉ vì sợ con gái lấy chồng xa, bị người ta ngược đãi.

Nhưng hiện giờ con gái dường như đã thay đổi rất nhiều sau khi kết hôn, cứ như biến thành một người khác, xem ra hôn nhân thật sự có thể thay đổi vận mệnh của phụ nữ.

 
Bình Luận (0)
Comment