Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 412

Không ít khách khứa bắt đầu nảy số.

Thịt heo đâu phải ăn không nổi, xa xỉ một tí thì một tuần có thể ăn hai lần, nhưng sống khổ quen rồi nên hai ba tháng ăn một lần cũng được.

Lúc trước họ không có cảm giác gì với chuyện thịt heo, chỉ cảm thấy làm xong vẫn hôi, ăn không ngon, lại còn tốn củi nấu, chủ yếu là thịt nạc không đủ béo.

DTV

Nhưng hôm nay ăn mới thấy thịt heo này ngon hơn, thơm hơn tất cả những loại thịt họ từng ăn.

Bọn họ khó mà diễn tả cảm giác kia, nhưng cảm giác chênh lệch rất rõ ràng.

Có người nói:

“Đồng chí Hàn Dung à, sui gia nhà bà mở trại chăn nuôi, chuyện lớn như thế sao bà không nói sớm chứ, nếu biết trước thì năm nay cũng nhờ bà mua thịt giúp rồi.”

Hàn Dung dở khóc dở cười:

“Nhà người ta mổ heo ăn tết, thấy ai cũng thích nên mới định mở rộng quy mô chăn nuôi, nếu các ông các bà muốn ăn thì phải chờ thêm nửa năm nữa.

Nhưng gà với vịt muốn mua lúc nào cũng được, thứ này chỉ cần nuôi lớn một tí, mua về nhà tự nuôi tiếp cũng được.”

Quý Duy Thanh lại đột nhiên bổ sung:

“Anh trai của Hạ Hạ đang định hợp tác với căn tin trường, có thể thịt theo sẽ đưa thẳng tới căn tin của đại học Yên Kinh đấy ạ.”

Hiệu trưởng Hồ vui vẻ ra mặt:

“Hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh. Tôi thay bọn họ đồng ý chuyện hợp tác, gà vịt thịt gì đó cứ việc đưa tới.”

Trương Uyển Thanh là vui mừng nhất.

Con gái mang thai phải bồi bổ nhiều, đúng lúc bà đỡ mắc công đi chợ mua gà vịt, gà vịt nhà Tiểu Tống nuôi thì bà yên tâm rồi.

 

Lại có người không hài lòng.

“Lão Hồ à, ông không thể độc chiếm như thế được, phải chia một phần cho chúng tôi chứ!”

Hiệu trưởng Hồ không cam tâm tình nguyện cho lắm:

“Đồng chí Tống muốn hợp tác với căn tin trường tôi, tôi là hiệu trưởng, tôi tuyên bố đồng ý. Các ông các bà mua lẻ tẻ quá, người ta cũng khó bán!”

Hiệu trưởng Hồ cười không khép được miệng, mọi người không giành lại ông ây, chỉ có thể nhờ Quý Học Nhai và Hàn Dung ra mặt.

Hàn Dung chỉ thuận miệng quảng cáo giúp mà thôi.

Không ngờ đồng nghiệp, họ hàng với bạn bè lại muốn mua thịt với gà vịt nhà Tiểu Tống bán như thế.

Viện trưởng Thẩm hạ giọng: “Cậu giữ lại mấy con gà cho tôi nhé, cả thịt heo nữa.”

Quý Duy Thanh bất đắc dĩ, “Ít nhất phải chờ nửa năm nữa mới mua được thầy ạ.”

Ông phất tay không thèm để ý: “Tôi biết mà, tôi đặt hàng trước cho chắc thôi.”

Tống Thời Hạ bắt đầu hoài nghi quy mô của trại chăn nuôi nhà mình liệu có đủ bán hay không.

Chỉ riêng cảnh tranh mua ở đây, phỏng chừng nhà cô phải mở rộng quy mô mới được.

Cô nghĩ chờ khách về hết thì sẽ gọi điện thoại về nhà, bảo anh trai mua thêm gà vịt về.

Heo con thì vẫn mua mười con, mua nhiều quá không chăm nổi.

Nếu như gà vịt ăn thức ăn được tưới bằng nước giếng thì chừng ba tháng có thể xuất chuồng đi bán rồi.

Tầm đó mỗi con đại khái nặng cỡ ba bốn cân gì đó, lớn hơn chút nữa có thể lên tới năm cân.

 
Bình Luận (0)
Comment