Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 413

Tống Thu Sinh theo ba mình đi chọn địa điểm xong.

Trại chăn nuôi sẽ xây ở sau nhà, sau nhà tựa núi, có thể đỡ xây một mặt tường, chỉ cần kéo lưới sắt là được.

Tới lúc đó lại nuôi thêm hai con ch.ó để canh gác.

Gà vịt với heo ban ngày sẽ nuôi thả, tối sẽ lùa vào chuồng.

Em gái nói nuôi thả thì thịt sẽ ngon hơn nuôi nhốt nhiều.

Em gái là người có học vấn cao nhất nhà, còn lấy anh chồng giáo sư đại học, cô nói gì Tống Thu Sinh cũng tin.

Bà chủ tiệm tạp hóa đon đả tới thăm:

“Thu Sinh à, em gái cậu gọi điện cho cậu đấy, con bé có để số lại, chờ cậu gọi lại kìa.”

Bà chủ cũng là một trong những thành viên hóng hớt ngay cửa thôn hồi tết.

Hôm nay nhận được điện thoại của Tống Thời Hạ, bà lại càng thêm xác nhận cô ấy đã lấy được anh chồng giàu có.

Nhà người bình thường làm gì có điện thoại chứ!

Tống Thu Sinh làm việc xong thì chạy tới tiệm tạp hóa trả lời điện thoại.

Biết tin em gái bảo anh tăng số lượng gà vịt lên 200 con, anh ngơ ngác hỏi lại.

“Mỗi thứ 200 con? Cộng lại cũng phải 400 con đấy, lỡ như bán không được thì làm sao bây giờ?”

Trong điện thoại, giọng Tống Thời Hạ bị bóp đi nên nghe cứ ồm ồm:

“Anh à, anh cứ tin em, dù không bán được thì đại học Yên Kinh cũng sẽ mua hết.

 

Em đã nói với hiệu trưởng Hồ rồi, anh cứ yên tâm mà nuôi, mình bán bao nhiêu họ sẽ thu hết bấy nhiêu.”

Cúp máy xong, Tống Thu Sinh vẫn còn chưa hoàn hồn, anh lại hết hồn trước độ may mắn của em gái mình.

Ở nhà, ba mẹ vừa mới chọn chỗ xây chuồng dựng trại thôi, còn chưa kịp mua gia cầm về nuôi nữa mà đã có người đặt trước rồi.

Nghe em gái nói mấy ông to bà lớn kia đều xếp hàng tranh nhau mua, hiệu trưởng Hồ còn hứa là sẽ lấy hết, còn tốt hơn những gì anh mong muốn nữa.

Anh ấy hưng phấn vô cùng, nếu em gái đã tìm được đầu ra nhanh như thế, tiếp theo cần có ba mẹ và bác hai cùng chung tay ổn định hậu phương rồi.

Tống Thu Sinh đang định rời đi, bà chủ tiệm tạp hóa đã gọi anh ấy lại: “Thu Sinh à, nhà dì có đứa cháu gái...”

Anh ấy giả ngu, cười tươi ngắt lời bà:

“Thím à, cháu có người yêu rồi, quen nhau hai năm rồi ấy, sang năm cháu sẽ đưa cô ấy về gặp ba mẹ cháu.”

Nhìn bóng lưng cao lớn của Tống Thu Sinh, bà chủ tiệm tạp hóa tức tối giậm chân.

DTV

Bà chỉ lớn hơn anh ấy có 10 tuổi thôi, thế mà lại gọi bà là thím rồi!

Tống Thu Sinh về nhà, chia sẻ tin tức tốt kia cho ba mẹ nghe, ai ngờ ba mẹ anh ấy lại hoảng sợ.

“Thế thì nhiều quá, lỡ như nuôi không tốt thì sao đây, không được đâu.”

“Đúng đó Thu Sinh, mẹ với ba con làm sao mà chăm được hết, nhà mình còn phải làm ruộng nữa.”

Tống Thu Sinh chỉ có thể cố gắng kích thích ba mẹ:

“Con nghe nói ba của em rể là quân nhân xuất ngũ, người ta từng chỉ huy chiến tranh, chức vị cũng không hề thấp.

Khách của nhà cậu ấy không giàu thì cũng là chức sắc, em gái đã hứa với người ta rồi, nếu chúng ta không làm được thì chẳng phải đã hại con bé rồi à.”

 
Bình Luận (0)
Comment