Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 438

Sau khi Quý Yên Nhiên chào đời, đúng lúc ba mẹ của cô ấy đang bàn giao công việc, có thời gian ở bên cạnh con gái.

Từ nhỏ đến lớn không phải chịu khổ gì, còn được anh chị yêu thương, so với các bạn cùng trang lứa thì đúng là như sinh ra trong bình mật luôn.

Hàn Dung bật cười lắc đầu.

“Tới nhà chị dâu con nhớ chăm chỉ một chút, nếu không biết nấu ăn thì tích cực dọn dẹp rửa bát nhé.

Tay của chị dâu con vừa trắng vừa mềm, rửa chén bát nhiều thì hỏng hết tay.”

Quý Yên Nhiên cố ý làm nũng với mẹ.

DTV

“Mẹ chỉ thương chị dâu thôi, tay con không trắng không mềm à?”

Hàn Dung tức giận:

“Cái tay đen đúa của con thì tiếc cái gì? Làm thân với chị dâu con, chờ tốt nghiệp cấp 3 xong thì nhờ con bé giúp con dưỡng da cho trắng ra, con cái con lứa có ai như con không, như con khỉ ấy.”

Quý Yên Nhiên rụt tay lại, tay cô ấy gầy tong teo, lại còn dài nữa, đúng là như cái móng vuốt thật.

“Con ngoan, nhớ nghe lời, đừng để chị dâu nấu ăn hầu hạ con, con bé chăm hai đứa nhỏ, tự học ở nhà mà vẫn có thể giành được hạng nhất, con để con bé hầu hạ thì coi sao được chứ?”

“Con biết rồi, con nhất định sẽ không lười nhác, hết ăn lại nằm đâu.”

Quý Yên Nhiên không phải lần đầu tới nha anh trai, nhưng không hiểu sao lần này cô lại thấy căng thẳng.

“Con sợ cái gì chứ?”

“Chị dâu sắp thành giáo viên rồi, con không căng thẳng sao được chứ?”

Hàn Dung thở dài: “Coi con kìa, chị dâu con có ăn thịt con đâu.”

Tống Thời Hạ đang ngồi trong đình hóng gió ở trong sân làm bài, trên chiếc bàn đá tròn chất đầy toàn các đề thi.

“Yên Nhiên tới rồi đấy à, em có mang bài thi theo không?”

 

Quý Yên Nhiên vội lục balo, Hàn Dung thấy vậy thì không làm phiền hai chị em nữa.

“Mẹ đi trải đệm chăn cho Yên Nhiên.”

Quý Yên Nhiên thấp thỏm đứng bên cạnh, giống như học sinh đang chờ giáo viên sửa bài tập.

“Lần thi này em gặp vấn đề ở đâu à?”

Cô ấy thành thật lắc đầu, đáp:

“Em cảm giác mình thi không tệ, còn tưởng là có thể lọt vào top 100, không ngờ lại tệ như thế.”

Tống Thời Hạ kiểm tra bài thi của cô ấy một lượt.

“Đáp án trên giấy nháp của em có giống đáp án trên bài thi không?”

“Có ạ, em không có thay đổi gì.”

Tống Thời Hạ giơ một tay lên ôm trán: “Hoặc là em viết sai, hoặc là đánh dấu sai đáp án rồi.”

Quý Yên Nhiên ngẩn người, “Không... không phải chứ?”

Sao cô ấy lại có thể phạm phải sai lầm ngu xuẩn như thế chứ.

“Em tự xem đi, thật ra tỉ lệ chính xác trong giấy nháp của em rất cao, nếu em không sửa đáp án thì điểm toán của em phải hơn 90 điểm.

Giáo viên chấm thi không thể chấm em 40 điểm được, như thế là sai lầm cực kỳ nghiêm trọng còn gì.”

Quý Yên Nhiên cầm bài thi của chị dâu qua để đối chiếu với bài thi của mình.

Bài thi toán lý hóa của chị dâu đều điểm tối đa, còn chuẩn hơn cả so với đáp án tham khảo nữa.

Cô ấy cúi đầu tự trách.

Trước khi tới đây, cô ấy không thể nào nghĩ tới chuyện nguyên nhân mình mất điểm lại là điền sai kết quả một cách ngốc nghếch như thế.

 
Bình Luận (0)
Comment