Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 473

Tống Thời Hạ trêu chọc anh: “Anh không sợ em sẽ khiến danh dự của ba bị ảnh hưởng à?”

Quý Duy Thanh đáp chẳng hề do dự:

“Anh hiểu tính em mà, nếu thật sự có ngày đó, anh tin rằng không phải lỗi do em, nhất định là có nguyên nhân nào đó thôi.”

Trong lòng Tống Thời Hạ ngọt như ăn mật, có lẽ đây là cảm giác được tin tưởng vô điều kiện rồi.

Dưới lầu, bà Tống và Hàn Dung đang đứng trong bếp, vừa nấu ăn vừa trò chuyện với nhau.

“Bà sui à, bà cứ ngồi trong phòng khách xem tivi đi, bà tới nhà làm khách, sao tôi có thể để bà vào bếp giúp đỡ được chứ.”

Bà Tống cảm thấy ngồi trong phòng khách xem tivi, để mẹ của con rể nấu nướng một mình thì ngại lắm.

“Không sao đâu, tôi ngồi yên một chỗ không được, để tôi làm cái gì đó tôi lại thấy thoải mái hơn, chưa kể tivi nhà tôi còn là sính lễ của Tiểu Quý mua bù đấy!”

DTV

Bà cố ý nói ra để thăm dò, chủ yếu là để xem tính cách bà sui như thế nào.

Hàn Dung cười tít mắt:

“Nó ấy hả? Đấy là tôi nhéo tai bắt nó đi mua đấy! Đến cái hôn lễ ra dáng nó cũng không thèm tổ chức cho Tiểu Tống.

Tết nhất bạn bè họ hàng tới nhà chơi, nhìn thấy Tiểu Tống còn tưởng là con gái nhà ai nữa, lúc biết con bé là vợ của nó, ai cũng giật mình hết!”

Bà Tống lúc trước thường nghe con gái nói mẹ chồng là người lòng dạ rộng rãi và tốt bụng, đúng là, trăm nghe không bằng một thấy.

Bà xấu hổ nói:

 

“Làm nhà chị tốn kém quá, lấy vợ dưới quê nào để ý nhiều thứ như thế. Tôi với ba của Thời Hạ đều không muốn đòi hỏi quá đáng gì.

Chỉ cần đàng trai chăm chỉ thật thà, một lòng thương yêu, đối xử tốt với con gái mình, sính lễ cho có là được.

Lúc đó chúng tôi giận là vì hai đứa nhỏ tiền trảm hậu tấu, chưa gì hết đã kéo nhau đi đăng ký kết hôn, tôi còn tưởng là hai đứa nó ăn cơm trước kẻng, ôm bụng bầu cưới chạy nữa chứ.”

Lời này bà Tống không dám nói với ai, dù là con gái lớn cũng không tiện kể.

Lúc này đối mặt với sui gia, cuối cùng bà cũng có thể nói thật lòng.

Hàn Dung bật cười:

“Cũng tại tôi hết, A Thanh từ nhỏ đã có chính kiến, nên chúng tôi thường kệ nó, lớn tướng rồi, làm cái gì cũng chẳng thèm bàn với chúng tôi.

Ngay cả chuyện kết hôn, tôi với ba nó cũng biết tin sau cùng. Với thân phận của nó, muốn kết hôn thì phải nộp đơn xin phép lên tổ chức từ trước.

Nó thì giỏi rồi, đăng ký kết hôn xong mới đi xin bù, may mà người ta quen biết ba nó nên mới không phê bình nó.”

“Còn chuyện bọn trẻ đăng ký kết hôn ấy à, nhất định là A Thanh với Tiểu Tống ưng mắt nhau nên mới sốt ruột muốn đăng ký cho chắc ăn đấy mà.

Hai đứa nhỏ đều hấp ta hấp tấp, toàn để bậc cha mẹ như chúng ta phải lo lắng thôi.”

“Nhưng mà bà sui à, tôi cảm thấy có câu này bà nói không đúng. Lấy vợ không thể phân biệt là nông thôn hay thành phố được.

Trong lòng tôi, Tiểu Tống còn tuyệt vời hơn mấy cô gái thành phố nhiều. Ý tôi không phải con gái thành phố không tốt, mà là Tiểu Tống là cô gái tốt, bà đúng là sinh được cô con gái ngoan.

Tivi là tôi bảo nó mua, vốn dĩ còn định mua cả xe đạp cho bà nữa, nhưng tôi trộm nghĩ ở nông thôn mà sắm sửa nhiều quá lại bị người ta dòm ngó thì khổ, trong nhà có cái tivi, đóng cửa kín lại thì cũng có thể xem được.”

 
Bình Luận (0)
Comment