Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 567

Thím Phùng chuyên môn chọn ngay cái dở mà nói:

“Giờ cháu cũng không cần lo mình theo lớp bổ túc thì ai chăm đám nhỏ trong nhà nữa rồi, thứ vô ơn đi cùng mẹ nó rồi, cháu cũng bớt nặng nợ.”

Trần Kiều cười khổ:

“Nhưng mẹ chồng cháu sao chịu cho chúng đi theo mẹ chúng? Chắc chắn bà ta còn sẽ nhì nhằng đòi Lý Mộng Tuyền trả phí nuôi dưỡng mấy năm qua.”

Thím Phùng giật mình:

“Cái gì? Lý Mộng Tuyền bỏ chồng bỏ con mà không chịu giao phí nuôi dưỡng con chung?”

Trần Kiều bất đắc dĩ đáp:

“Nào có đưa được đồng nào ạ, toàn bộ đều do Hoắc Khải móc tiền lương ra nuôi. Lý Mộng Tuyền hồi ấy bỏ rơi con là đã không nghĩ tới chuyện trở về.

Làm gì có chuyện cô ta giao phí nuôi dưỡng. Chẳng qua Hoắc Khải còn niệm tình vợ chồng cũ, cho nên không đến đòi tiền vợ trước.”

Thím Phùng chẳng biết phải nói gì nữa.

Chẳng trách tiền lương của Hoắc Khải cũng khá, theo lí mà nói chi tiêu cho một gia đình là đủ rồi.

Trần Kiều cũng trông không giống loại người ăn xài phung phí, nhưng Trần Kiều lại vẫn cứ túng quẫn đến độ chẳng mua nổi một bộ đồ mới.

Thím thở dài một tiếng:

“Cháu nói xem, Hoắc Khải làm thế là vì cái gì? Vợ trước đã đá nó để về thành phố rôi, nó còn cứ nhớ mong người ta mãi.”

Tống Thời Hạ vừa cắn hạt dưa vừa đưa ra lời bình:

“Cháu đoán là do không cam lòng thôi, hoặc trong lòng luôn tự ti, luôn muốn mình sẽ có ngày khiến vợ cũ sáng mắt ra, khiến người từng vứt bỏ mình phải hối hận, biết được quyết định năm xưa là sai lầm cỡ nào.”

 

Nếu nói Hoắc Khải còn vấn vương tình cũ với Lý Mộng Tuyền thì cũng không giống lắm.

Lòng tự trọng của đàn ông từng bị Lý Mộng Tuyền giẫm nát cho nên mới càng muốn thể hiện ưu điểm của mình trước mặt cô ta, khiến cho Lý Mộng Tuyền phải hối hận vì đã bỏ chồng bỏ con.

Chỉ tiếc, mặc dù Lý Mộng Tuyền tái hôn trúng kẻ thích bạo lực gia đình, khiến cô ta khốn khổ không ít, nhưng lại chưa bao giờ tỏ ý hối hận.

Trần Kiều hoàn toàn chẳng để ý đến điều này.

“Kệ anh ta muốn nghĩ sao thì nghĩ, chẳng liên quan gì đến tôi nữa. Giờ anh ta có muốn tái hôn với vợ cũ cũng được.

Anh ta muốn giúp Lý Mộng Tuyền, tôi mặc kệ, nhưng không được phép làm liên lụy đến tôi. Chuyện hôm nay là do tôi làm cô gặp phiền toái rồi, tôi xin lỗi nhé.”

Tống Thời Hạ xua tay:

“Có phải cô chủ động dẫn người kia tới đây đâu, cô con riêng kia tôi vừa nhìn đã biết không gần gũi với cô rồi.

Cô không cần tự trách, coi như hôm nay qua đây xem một vở kịch vui là được.”

Thím Phùng kinh ngạc nhìn Trần Kiều:

“Cháu không muốn tiếp tục với nó nữa? Nhưng cháu ly hôn rồi thì hộ khẩu của cháu phải xử lí sao đây?

Cha mẹ với chị dâu ở quê nghe nói đều không phải hạng người hiền lành gì.”

Hôm Tống Thời Hạ về, gặp thím Phùng nên đã kể lại chuyện mẹ Trần Kiều làm bộ bị bệnh, tới tìm cô nhờ chuyển lời cho Trần Kiều về thăm nhà.

DTV

Cô sợ mình bận quá mà quên mất nên nhờ người báo cho Trần Kiều để chuẩn bị tinh thần trước.

Thím Phùng hẳn cũng biết tình cảnh của Trần Kiều hồi còn ở nhà cha mẹ.

Biết cô ta mà lý hôn thì chỉ có một khả năng là phải chuyển về đó, như vậy chẳng khác nào lại rơi vào ổ sói, ngày tháng sau này sẽ không được yên ổn.

 
Bình Luận (0)
Comment