“Cũng phải, trước cứ tạm thời lập danh sách mỹ phẩm dưỡng da đi đã, rồi chúng ta mời chuyên gia điều chế phối công thức mỹ phẩm với công thức bổ sung dược liệu bên em.”
Tống Thời Hạ ngăn lại: “Để em làm cho, công thức này đưa cho người khác em không tin được.”
“Em làm được không? Em cũng mới nhập học mấy ngày, bắt tay làm thực nghiệm có thạo được ngay không?”
“Thì cứ đợi em làm ra sản phẩm rồi đi kiểm tra chất lượng là biết, em có quen một vị Trung y nhiều năm kinh nghiệm, có thể mua dược liệu từ chỗ ông ấy.”
Tống Thời Hạ cảm thấy vẫn nên nắm nguồn dược liệu trong tay mình mới an toàn.
Nếu công thức được thông qua thì cần phải đi xem thử xem có vùng nào thích hợp gieo trồng dược liệu, rồi đánh dược liệu trong không gian ra trồng.
Nhân sâm hoang dã trong không gian đã có củ lớn bằng bàn tay trẻ con, tốc độ sinh trưởng quá mau.
Cô cảm thấy chừng một, hai năm nữa là có thể bán một lứa rồi.
Tống Thời Hạ về nhà, lên gác mái bắt đầu xử lí dược liệu của mình.
Trên gác mái, ngoài giường và bàn làm việc thì còn có một tủ dược liệu lớn, mỗi ngăn chứa một loại.
Vì cô thường ngâm rượu thuốc nên trong nhà không ai nghi ngờ khi cô thường mang dược liệu về nhà.
Trên bàn có một quyển sách cũ rích, rách chằng chịt, đây là một cuốn sách cổ mà cô vô tình tìm thấy trong hiệu sách ở thị trấn.
Trong này có ghi lại công thức chế tác nhiều loại viên dưỡng nhan của người xưa.
Tống Thời Hạ đã thử làm một ít, cảm thấy hiệu quả dưỡng nhan thực ra không cao, nhưng không có độc, có lẽ phải dùng trong thời gian dài mới thấy hiệu quả rõ rệt.
Xác định thành phần dược liệu thực sự có công hiệu dưỡng da, bảo vệ da, Tống Thời Hạ bắt tay chuẩn bị điều chỉnh công thức.
Hàn Dung lên tầng gọi con dâu xuống ăn cơm, thấy trên bàn bày đủ thứ chai lọ vại bình mới ngạc nhiên hỏi:
“Con đang điều rượu à?”
Theo thói quen, Hàn Dung cho rằng con dâu mình đang thử khẩu vị rượu thuốc mớ.
Rượu thuốc và rượu trái cây do Tiểu Tống chế tác rất được yêu thích, dù đều là giao dịch ngầm nhưng con dâu bà đã sớm có tên tuổi trong giới, bà cũng thấy vinh dự lây.
DTV
“Không ạ, mẹ, đây là mặt nạ bùn và tảo xanh con mới chế tác ra, mẹ có muốn thử không ạ?”
Hàn Dung nóng lòng muốn thử: “Mặt nạ dùng để làm gì?”
“Bôi lên mặt, để dưỡng da thôi mẹ, dùng thời gian dài có thể khiến da trắng lên, hoặc là mềm mại hơn vì nó bổ sung nước cho da, mặt nạ con đang cầm đây thì có thể giảm bớt thâm nám trên da mặt hoặc là những vết cháy nắng.”
Con dâu bà khéo tay và tài giỏi cỡ nào, Hàn Dung rất rõ, cho nên đồng ý ngay không hề do dự.
Tới bữa ăn, không thấy mẹ đâu, Quý Duy Thanh đang định đứng lên đi gọi bà thì thấy Hàn Dung từ trong nhà vệ sinh đi ra, trên mặt bôi thứ gì đó đen tuyền như mực.
“Thế nào? Có hiệu quả không?”
Tống Thời Hạ bưng bát cơm, dở khóc dở cười:
“Mẹ, phải đợi 15 phút cho mặt nạ se lại rồi rửa sạch.”