Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 595

Đinh Giai Giai vội nói:

“Tiểu Tĩnh đến sớm nửa tiếng để lấy chỗ đấy, chỗ này quan sát rõ nhất, chúng ta có thể thấy rõ giáo sư trẻ nhất trường rồi.

Bọn tôi nhường vị trí đối diện bục giảng cho cậu luôn, như vậy đủ nghĩa khí chưa?”

Tống Thời Hạ nhìn quanh một lượt.

“Chỗ này quá bắt mắt, nhỡ trong giờ học gặp vấn đề gì thì sao?”

Đinh Giai Giai ấn vai cô ngồi yên:

“Cứ yên tâm đi, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất mà. Chỗ chúng ta ngồi có thể nói là 100% sẽ không có vấn đề gì, giáo viên thường thích gọi học sinh ngồi sau hơn.”

Tống Thời Hạ thầm nghĩ, cái này thì chưa chắc nhé, vợ giáo sư ngồi chính giữa các cô ấy, các cô không bị gọi lên trả lời mới là có vấn đề.

Cô âm thầm xin lỗi các bạn cùng phòng, còn thầm hứa hẹn, bữa sau nhất định sẽ mời họ ăn cơm để bồi thường ‘thiệt hại tinh thần’.

Quý Duy Thanh bước vào phòng học đúng lúc chuông reo.

Chiều nay anh chỉ có hai tiết dạy ở đây, dạy xong là phải lên xe của trường sang viện khoa học luôn.

Lẽ ra học kỳ này anh không có tiết dạy, nhưng các thầy cô cảm thấy anh có kinh nghiệm dày dặn, cần chịu khó hướng dẫn sinh viên hơn, sang năm trường sẽ bố trí chỉ tiêu nghiên cứu sinh cho anh.

Cho nên năm nay tăng cường giờ dạy, để nếu gặp được sinh viên có năng lực thích hợp thì có thể quan sát thêm.

Quý Duy Thanh liếc nhìn quanh phòng học đánh giá.

Trong những giờ lên lớp của anh, chỉ cần sĩ số hơn 90% số lượng trong danh sách là anh sẽ không điểm danh.

Khi thu hồi ánh mắt, vô tình lướt qua dãy bàn nữ sinh đầu tiên, Quý Duy Thanh còn tưởng mình nhìn nhầm.

 

Vợ anh đang ngồi đó, tóc cột đuôi ngựa, tay chống má nhìn anh đầy vô tội.

Quý Duy Thanh không biết mặt trời hôm nay mọc từ hướng nào mà cô ấy lại chủ động tới nghe giờ dạy của anh.

Đè những suy nghĩ lan man xuống, anh mở sách, bắt đầu bài giảng hôm nay.

Vì đây là tiết Toán cao cấp đầu tiên, không sinh viên nào nhận ra tâm trạng giáo sư Quý hôm nay rất khác thường.

Nửa giờ đầu chỉ giảng nội dung tri thức mới, nửa giờ sau bắt đầu kiểm tra thu hoạch.

“Đề này ai làm được?”

Sinh viên các dãy bàn trước nhấp nhổm muốn thử giải toán, Tống Thời Hạ và mấy cô bạn cùng phòng lại vùi đầu thật thấp, sợ bị giáo sư Quý gọi lên.

Trịnh Linh Linh hạ giọng nói khẽ: “Giáo sư Quý trẻ thật đó, tôi thật sự không tin nổi thầy ấy đã là giáo sư.”

Đinh Giai Giai chia sẻ tin tức mình thu lượm được từ chị khóa trên:

“Giáo sư Quý là du học sinh từ nước ngoài về, tiến sĩ hai bằng đó. Các cậu không thấy bảng giới thiệu về giáo sư ngoài kia sao, dài cả dãy luôn.”

Hách Quế Hoa nắm chặt tay:

“Thấy rồi, nhưng giáo sư Quý lên lớp nhìn nghiêm túc thật, mặt lạnh te luôn, thấy mà sợ.”

Sài Thiện Tĩnh là sinh viên dãy bàn đầu duy nhất không gục mặt xuống, cô ấy cảm thấy mình có thể giải được bài này.

DTV

Thấy giáo sư Quý nhìn lướt qua mình rồi lại đảo qua các bạn cùng phòng, tim cô ấy bắt đầu gia tốc, Tiểu Hạ sẽ không đến mức xui xẻo vậy chứ?

Chị khóa trên đã nói giờ dạy của giáo sư Quý thì ai đi nghe cũng được mà.

Nếu trả lời đúng có khi còn được khen cơ, còn nếu sai thái quá, giáo sư sẽ lờ đi sự xuất hiện của người đó, các giờ dạy sau sẽ không bao giờ gọi người đó nữa đâu.

 
Bình Luận (0)
Comment