Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 613

Trước khi ra khỏi phòng, Tống Thời Hạ làm bộ mới nhớ đến một chuyện, lại quay đầu hỏi:

“Cháu quên mất, bác ạ, trường ta có vị hiệu trưởng nào họ Cát không ạ?”

Hiệu trưởng Hồ nhíu mày: “Có, cháu hỏi ông ấy có chuyện gì à? Nói với bác cũng được mà.”

Lão Cát là người hơi khó tính, ngày thường nói năng cũng rất cứng nhắc, không nể mặt ai bao giờ.

Tống Thời Hạ cười nói:

DTV

“Dạ không, mấy hôm trước cháu điều phối thuốc bổ cho chị Hồ Du rồi tiện tay lấy thuốc dư lại phối một ít kem bôi chống nắng, chia cho mấy người bạn cùng phòng.

Các bạn ấy dùng thử thấy hiệu quả khá tốt, mới khen mấy câu, ai dè lọt vào tai người khác, hiện giờ có người nói muốn xử phạt cháu vì cháu đã vi phạm quy định điều chế thuốc.”

Hiệu trưởng Hồ thường rất bận đủ việc hành chính, những chuyện này hầu như không lọt đến tai ông.

“Có chuyện đó hả? Cháu đi giải thích lại với trợ giảng và viện trưởng bên cháu là được thôi.”

“Viện trưởng bên cháu là một giáo sư có tuổi rất thông tình đạt lý, cháu đã giải thích rõ rồi.

Nhưng có một bạn học nữ tên là Cát Tình cứ hăm dọa cháu chuẩn bị chịu phạt đi, cô ấy nói cô ấy là người nhà hiệu trưởng Cát.”

Hiệu trưởng Hồ trầm ngâm một lát rồi nói:

“Chuyện này cứ để đó, lúc họp bác sẽ nói với ông ấy, cháu cho bạn cháu sử dụng riêng, không phải bán ra thị trường, trường sẽ không xử phạt vô lí.”

“Cháu cảm ơn bác. Cháu vốn cũng không quá để ý chuyện này, vừa rồi đột nhiên nhớ ra, nhỡ đâu cô Cát Tình kia là người mạo danh thì không hay lắm.

Bác cũng cứ nhắc chuyện này với hiệu trưởng Cát đi ạ, cô Cát Tình kia nói năng hết sức kiêu căng.”

 

Hiệu trưởng Hồ truy hỏi theo thói quen:

“Kiêu căng thế nào?”

Tống Thời Hạ ra vẻ chần chừ giây lát mới đáp:

“Cháu cũng không biết cô Cát Tình kia có phải người trùng tên trùng họ với con gái hiệu trưởng Cát không, nhưng lời cô đó nói dường như có ý bôi xấu nhân phẩm hiệu trưởng Cát… Cô đó nói, dù không tham gia thi đại học thì cũng có thể vào trường ta học.”

Hiệu trưởng Hồ cả kinh.

“Có khi là nhầm người thôi, bác sẽ cho người điều tra lại, ông Cát không phải hạng người này đâu.”

Tống Thời Hạ gật đầu: “Vâng, cháu cũng hi vọng chỉ là hiểu lầm.”

Xem ra vị hiệu trưởng Cát kia là kiểu người hai mặt, không biết lần này có còn giấu được không?

Trước khi Tống Thời Hạ ra về, hiệu trưởng Hồ gọi cô lại, nói một câu:

“Cát Tình là con út nhà ông Cát, cũng là sinh viên cùng khóa với cháu, tính tình có hơi nóng nảy, nhưng tâm tính không tệ.”

Tống Thời Hạ hiểu được ý hiệu trưởng Hồ, ông ấy muốn cô phân biệt rõ xem có phải đó thật là Cát Tình không.

Cô hơi mỉm cười, nói:

“Cô Cát Tình mà cháu gặp đó hẳn không phải con gái hiệu trưởng Cát rồi, người đó chỉ vì muốn mua được kem bôi của cháu mà dám dùng phương thức tố cáo, thậm chí là đuổi học để đe dọa cháu, có thể là trùng tên hoặc cáo mượn oai hùm thôi.”

Cô không khăng khăng chắc chắn Cát Tình là con gái hiệu trưởng Cát, chỉ muốn gieo một hạt giống nghi ngờ vào lòng hiệu trưởng Hồ.

Sớm muộn gì bộ mặt thật của hai cha con kia cũng sẽ bị vạch trần.

Người càng giỏi ngụy trang, đến khi bị vạch trần gương mặt thật sẽ càng chịu phản lại nặng hơn.

 
Bình Luận (0)
Comment