Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 619

Ví dụ như thím Phùng, người ngày ngày trò chuyện với bọn họ ở căn tin trường học.

Làm gì có học sinh nào mà nghĩ rằng thím Phùng thân thiện dễ gần lại là vợ của giáo sư Tạ chứ?

Mọi người đều chần chờ.

“Nếu không phải đến nhà cô thì chúng tôi đều nghĩ những người như Cát Tình chiếm đa số.”

Tống Thời Hạ bật cười lắc đầu.

“Các cô ngồi xuống ăn đi, chỗ này của chúng tôi đều là người nhà giáo viên, tôi ở đây lâu như vậy cũng chưa từng gặp loại người như Cát Tình, cho nên không cần phải kiêng dè gia thế của cô ta.”

Hách Quế Hoa không ngại ngùng gì mà ngồi phịch xuống sofa.

“Tốt quá đi, nếu biết trước gia thế cô như vậy thì chúng ta cần gì phải sợ Cát Tình gây khó dễ cho cô.”

Tống Thời Hạ cầm ấm trà đến rót nước cho mọi người.

“Đây là trà hoa quả tôi tự làm, trà hoa quả không có tác dụng gì, chỉ được cái uống ngon, các cô nếm thử xem.”

Trịnh Linh Linh đang cầm chén trà thủy tinh xinh đẹp, thở dài nói:

“Cát Tình thật đáng ghét, sao cô ta lại nhiều chuyện soi mói đủ chuyện như vậy?

Cô là sinh viên ngành dược tại sao không thể làm thuốc chứ, lại còn không cho người khác dùng?”

Tống Thời Hạ ngồi xuống đối diện với các cô ấy:

“Không cần tức giận vì cô ta, đừng để cơn giận làm mình khó chịu. Nói cho các cô một tin tức tốt.

Kem chống nắng được vượt qua bài kiểm tra thành phần rồi, cuối năm có thể mang ra bán ở hợp tác xã mua bán, tên chính thức của nó là kem dưỡng chống nắng.”

Hồ Du còn chưa kịp ngồi đã bảo mẹ sang nhà bên cạnh mua ít bánh táo về, mùi táo đỏ thật sự quá thơm.

 

Trương Uyển Thanh không từ chối được con gái.

Con gái đáng thương của mình vì miếng ăn mà bà ấy phải mặt dày sang nhà bên cạnh mua một ít.

 

Hàn Dung mang bánh kem sữa táo đặt lên bàn, sau đó đi đến lò bánh mì ngoài sân cầm khay lấy bánh kem sữa táo mới nướng ra.

“Các con trò chuyện đi, mẹ đưa sang nhà hàng xóm, chắc nhà bà ấy đang nấu cơm.”

Tống Thời Hạ đoán mẹ chồng muốn tặng cho thư ký Trương nên gật đầu tỏ ý đã biết.

Nhưng mẹ chồng còn chưa ra ngoài thì thư ký Trương đã đến phòng khách.

“Bà Hàn à, ôi trời, sao nhà bà nhiều khách thế?”

Đinh Giai Giai bật người đứng dậy: “Chào thư ký Trương ạ!”

Mấy cô gái còn lại trong ký túc xá cũng lập tức đứng dậy chào hỏi làm Trương Uyển Thanh giật mình.

Bà ấy lập tức cười:

“Các cháu lễ phép quá, mau ngồi đi, các cháu là bạn cùng phòng của đồng chí Tiểu Hạ à? Các cháu cứ nói chuyện đi, bà Hàn theo tôi ra sân một lát.”

Hàn Dung và Trương Uyển Thanh đi ra ngoài sân.

Tống Thời Hạ đưa tay xoa huyệt thái dương.

“Các cô làm tôi giật cả mình.”

Đinh Giai Giai vỗ ngực:

“Thư ký Trương đột nhiên đi vào dọa tôi sợ c.h.ế.t đi được. Cô cũng không biết lúc chúng tôi đi đưa tài liệu gặp thư ký Trương ngồi ở văn phòng nghiêm túc thế nào đâu.”

Ai ngờ rằng sẽ gặp một thư ký Trương hoàn toàn khác ở nhà Tiểu Hạ chứ, thân thiện gần gũi.

Tống Thời Hạ không giải thích nhiều:

“Mau ăn lúc còn nóng đi, thư ký Trương thân với mẹ chồng tôi, hai người chắc có việc riêng gì.”

Mọi người đều cầm bánh sữa táo lên, từ xa đã ngửi thấy mùi thơm, ăn vào miệng vừa thơm vừa ngọt, còn có vị sữa, ngon đến không nói nên lời, đôi mắt chớp chớp nhìn Tống Thời Hạ.

Cô bất đắc dĩ nói: “Thích thì cứ ăn thêm đi, đừng ngại.”

 
Bình Luận (0)
Comment