Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 70

Thím Phùng cũng bổ sung:

“Mọi người cứ nghe lời đồng chí Tiểu Tống đi. Trước khi ra ngoài cô ấy còn mang theo một chai xịt nước ớt cay.

Xịt thẳng vào mặt gã cướp kia, khiến gã đau đớn lăn ra đất kêu gào, cũng làm rơi vũ khí, lúc đó tôi suýt nữa là sợ vỡ tim rồi.”

Mọi người lại hỏi Tống Thời Hạ tại sao lại cầm chai xịt nước ớt trước khi ra ngoài như thế.

Tống Thời Hạ bất đắc dĩ thở dài:

“Chúng ta khó mà đề phòng được, phụ nữ ra ngoài phải biết tự bảo vệ bản thân.

Hôm nay tôi ra ngoài có mang theo hai tờ 10 đồng, cứ nơm nớp lo sợ sẽ bị người ta cướp mất, nên dùng ớt với tiêu pha nước thủ sẵn cho yên tâm ấy mà.”

Cô ấy nói vậy, mọi người đều tin.

Đồng chí Tiểu Tống từ dưới quê lên, lần đầu tiên cầm nhiều tiền như thế đi ra ngoài, nhất định rất căng thẳng.

Có người nói:

DTV

“Cô đúng là may mắn mà, về nhà tôi cũng phải làm một chai như thế mới được, lỡ như ra ngoài gặp phải chuyện gì cũng được yên tâm.”

Tống Thời Hạ phát hiện ý thức đề phòng của mọi người rất cao.

Nhìn cổng trường đại học ở phía xa, cô đột nhiên nhớ mình quên mất một chuyện.

Tống Thời Hạ chán nản nói: “Ôi, tôi quên mua bánh cho bọn trẻ rồi.”

Hành hiệp trượng nghĩa xong thì tới cục công an luôn.

Thím Phùng an ủi cô: “Không phải cháu mua rất nhiều đồ cho bọn trẻ rồi à, lần sau mua bù cũng được mà.”

 

Tống Thời Hạ lắc đầu:

“Nói lời phải giữ lời ạ, cháu phải làm tấm gương cho bọn nhỏ, như vậy bọn nhỏ mới có thể trở thành người thành thật, giữ chữ tín chứ.”

Cô còn chưa nghĩ ra cách chữa cháy thì người của bộ hậu cần đã đi tìm cô.

“Đồng chí Tống, máy giặt với máy may nhà cô mua đã đưa đến rồi đấy.”

Để không làm tốn thời gian của người ta, Tống Thời Hạ lập tức leo lên xe chở hàng.

Một đường im lặng, đến cổng nhà, đồng chí lái xe và bảo vệ khiêng máy giặt và máy may vào nhà giúp cô.

Máy giặt quần áo để ở hành lang tầng 1, hành lang hơi thụt vào trong nên ánh nắng không chiếu trực tiếp vào đây.

Máy may thì đặt trong căn phòng để mấy thùng sách, Tống Thời Hạ đặc biệt dọn đồ, chừa chỗ ngay cửa sổ.

Thanh toán tiền cho người ta trong, cuối cùng cũng có thể giặt mớ quần áo bẩn trong nhà rồi.

Tống Thời Hạ đặt đồ xuống rồi đi qua nhà hàng xóm đón hai đứa bé về.

Chiếc balo căng đầy của hai đứa bé ban sáng giờ đã vơi đi phân nửa, nhưng hai đứa có vẻ rất vui, chắc là không xô xát gì với nhau rồi.

“Hôm nay các con chơi cái gì thế?”

Quý Nguyên khoe khoang:

“Ông Tạ dạy bọn con chơi trò ghép vần học chữ ạ, ai thắng sẽ được ăn một miếng hoa quả khô, con với anh trai tháng được nhiều lắm!”

Tống Thời Hạ buồn cười, quả khô vốn là đồ của hai đứa, sao thắng được lại còn vui vẻ như thế chứ.

Thấy hai đứa vui vẻ như thế, Tống Thời Hạ lần lượt khen hai đứa.

Quả nhiên trẻ con phải có bạn chơi cùng, hoa quả khô chia cho mọi người ăn cũng được, dù sao trong nhà cũng còn.

 
Bình Luận (0)
Comment