Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 94

Nhiệm vụ tạm thời đã xong. Quý Duy Thanh và những người còn lại rời khỏi căn cứ.

Có rất nhiều viện sĩ tự mình đưa tiễn, nhắn nhủ anh đừng có quên lời nhờ vả của họ.

Khó khăn lắm mới lên được xe, trưởng khoa không quên trêu chọc anh:

“Lần này cậu xem như nổi tiếng nhé, cả đám viện sĩ đều chờ làm thân với cậu, muốn mua rượu trái cây nhà cậu kìa.”

Quý Duy Thanh mệt mỏi đáp:

“Cái đó em không quyết định được, rượu trái cây là do cô ấy làm, em chỉ nhắn giúp thôi, chưa chắc đã giúp họ được như ý muốn.”

Huống hồ gì, sao rượu trái cây lại liên quan tới chuyện cường thân kiện thể được?

Anh cảm thấy là vì có thêm Mao Đài, mọi người uống thấy ngon nên mới thần thánh hóa tác dụng của nó lên.

“Vợ chồng một thể, cậu cứ nói rõ đầu đuôi cho cô ấy biết, tôi cảm thấy vợ cậu nhất định sẽ đồng ý thôi.”

“Chờ về nhà rồi tính ạ, em không thể quyết định thay cô ấy được.”

Rời đi hơn nửa tháng, không biết cô với hai đứa nhỏ ở nhà thế nào nữa, trong lòng Quý Duy Thanh ẩn ẩn cảm thấy chờ mong.

Trưởng khoa thì bất đắc dĩ lắc đầu, cơm đưa đến bên miệng rồi mà cũng không biết ăn nữa.

...

Hàn Dung qua nhà hàng xóm tìm ông chồng đang ngồi đánh cờ.

“Đừng chơi nữa, anh theo em ra chợ mua ít thịt đi.”

Quý Học Nhai đang đánh cờ với ông bạn già, không muốn đứng dậy.

“Mua thịt làm gì, đâu phải lễ lạt gì đâu, cần gì mua thịt.”

Hàn Dung vỗ lưng ông một cái.

“Cháu nội bảo nhớ anh, mau đi mua thịt với em đi.”

Quý Học Nhai đành phải đứng dậy:

“Được rồi, hôm nay chơi tới đây thôi. Bà nó sắp đánh tôi tới nơi rồi, hôm nào chúng ta đánh tiếp, ông đừng có đụng tùm lum nhé.”

Hàng xóm ghét bỏ phất tay: “Ông tưởng ai cũng hay ăn gian như ông à, mau đi đi.”

Quý Học Nhai đi theo sau lưng vợ, cằn nhằn không dứt miệng.

“Em giục cái gì mà giục, không thể để anh chơi hết ván à.”

Hàn Dung tức giận trừng mắt nhìn ông:

“Anh tưởng chỉ là cháu nội nhớ anh thôi à? Con trai anh đã cưới một cô vợ rồi đấy, anh biết chưa?”

Quý Học Nhai không tin: “Em nói con ai cơ?”

“Con trai anh! Anh tưởng em nói đùa với anh đấy à?

Vừa rồi Dương Dương gọi điện thoại cho em, nói là nhà không mua nổi thịt nữa rồi.

Em nghi thằng con của anh làm chuyện bậy bạ gì ở bên ngoài, thế mà anh còn tâm trạng ngồi đánh cờ cho được à?”

Quý Học Nhai vội chạy về nhà.

“Đi chợ với em chứ, anh về nhà làm gì?”

“Anh đi thay quần, thay cái quần có đĩa để xỏ thắt lưng.”

Hàn Dung cũng không hề ngăn cản, nếu thằng ba thật sự làm chuyện sai trái thì phải đánh một trận mới được.

Cô con gái nhà đối diện mở cửa đi ra.

“Thím à, chú thím định đi thăm giáo sư Quý ạ? Cháu có làm mấy đôi lót giày, thím mang tới cho giáo sư Quý với mấy đứa nhỏ luôn nhé?”

Vẻ mặt của cô ta vô cùng chân thành, khiến tâm trạng Hàn Dung rối bời.

Vu Phương và con gái của bà bằng tuổi, là cô gái bà nhìn từ nhỏ tới lớn.

Năm ngoái Vu Phương ly dị, dắt theo con gái về nhà mẹ đẻ, bà từng có suy nghĩ tác hợp cho Vu Phương với thằng ba nhà mình.

 
Bình Luận (0)
Comment