Xuyên Thành Nữ Phụ - Tựu Tưởng Hoán Cá Danh Tự

Chương 13

Tôi sững người, bàn tay còn giơ lửng chưa kịp buông xuống:

“Chu Dữ Hành? Sao chàng lại ở đây?”

Hắn quay đầu nhìn tôi, trong mắt hình như còn vương nước, thần sắc bi thương:

“A Ý, nàng thật sự ghét ta đến vậy sao?”

Sao có thể ghét chứ.

Không phải chính chàng đã chứng minh rồi sao? Cơ thể tôi đã nói rõ lòng tôi hơn ngàn vạn lời.

Tôi không kìm được đưa tay lau đi vệt nước nơi khóe mắt hắn:

“Đừng khóc, trông xấu lắm.”

“Muốn đi đâu, ta đi cùng nàng.”

Hắn dừng ngựa lại, nắm lấy tay tôi, nhẹ nhàng đẩy tôi trở lại trong xe, dùng chăn bọc kín người tôi,

“Nàng vừa sinh xong, đi đường mệt mỏi, phải nghỉ ngơi cho tốt, nếu không sau này sẽ để lại bệnh.”

Tôi cảm động, thuận thế ôm lấy cổ hắn, không cho hắn rời đi:

“Vậy còn đứa nhỏ thì sao, chàng cũng không cần à?”

Hắn thừa cơ hôn nhẹ môi tôi:

“Dĩ nhiên là cần, qua mấy ngày nữa Dư Huy sẽ đưa con bé đến đoàn tụ với chúng ta.”

Tôi không nhịn được hỏi:

“Chuyện này… chàng đã lên kế hoạch từ lâu rồi à?”

“Cũng không tính là lâu.”

Hắn ôm chặt lấy tôi,

“Hôm nay biết nàng định đi, ta mới đưa ra quyết định này. Ta lập tức từ quan, cam tâm tình nguyện làm phu xe của nàng.”

Hắn nói:

“A Ý, đừng rời khỏi ta nữa. Dù có đến tận chân trời góc bể, ta cũng sẽ tìm được nàng.”

Tôi tin điều đó.

Tôi khẽ cười, ngẩng đầu hôn lên môi hắn:

“Vậy thì… chúng ta đi Giang Nam đi, thiếp thích sông nước.”

Ánh mắt hắn sáng lên, một tay ôm eo tôi rồi định kéo tôi áp sát lên người mình.

Tôi vội ngăn lại:

“Dừng dừng dừng! Biết là chàng nhịn lâu rồi, nhưng thiếp mới sinh xong, thật sự không được…”

Hắn cố nén xuống, thở dài, nhẹ nhàng nói:

“A Ý, xem ra nàng nói đúng, quả thật nên làm chút… biện pháp bảo vệ.”

Nếu chỉ có mình tôi rời đi, tôi tin là mình có thể rời khỏi kinh thành.

Nhưng Chu Dữ Hành dù sao vẫn là nam chính của cuốn sách này, còn phải hoàn thành tuyến cốt truyện chính phía sau.

Ngay khoảnh khắc tôi nhìn thấy hắn, thật ra tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ bị bắt lại.

Trong nguyên tác, Chu Dữ Hành thu thập chứng cứ khiến nhà họ Dư sụp đổ, xin chỉ tứ hôn với Phương Dật Du,

toàn bộ quá trình chỉ chiếm chưa đến một phần ba nội dung câu chuyện.

Chuyện nhà họ Dư chỉ là cái cớ.

Đằng sau nhà họ Dư còn có một thế lực lớn hơn, mà Phương Dật Du chính là quân cờ do thế lực ấy cài vào bên cạnh Chu Dữ Hành.

Trong quá trình điều tra chân tướng, Chu Dữ Hành dần phát hiện thân phận thật của nữ chính,

trải qua vô số khổ sở đau đớn, hao tâm tổn trí giúp cô ấy thoát khỏi sự kiểm soát, chạy thoát khỏi nanh vuốt ma quỷ,

rồi cùng nhau bày mưu tính kế khiến kẻ đứng sau hiện nguyên hình, quét sạch triều đình.

Bình Luận (0)
Comment