Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 228

Mục đích Băng Băng chưa đạt được, hơn nữa bị bệnh không vui vẻ, ở trong lòng bà nội đ.ấ.m đá, liên tục gào: “Con muốn chó, cho con!”

Dư Tương mắt trợn trắng, đúng lúc để bà Trình nhìn thấy, bà Trình không vui siết chặt tay, răn dạy cháu trai yên tĩnh một chút.

“Băng Băng ngoan nào, lát nữa bà nội mua một con tốt hơn cho con, chúng ta về nhà lấy tiền đi mua được không?”

Lúc này Trình Băng Băng đã được dỗ dành, đồng ý về nhà với nhà nội.

Chủ nhiệm Trình nhìn Dư Tương cảnh cáo, Dư Tương đang đắc ý xoa đầu chó, cũng không thèm nhìn bọn họ, dường như Ninh Miễn không hề có cảm giác với chuyện này, hoặc là đang dung túng cho cô.

Ba ông bà cháu lên lầu, hai người một chó đi công viên.

Không bao lâu, Trình Tú Tư cũng trở về từ bên ngoài, chỉ nhìn thấy bóng lưng của một đôi tình nhân, mà nhà họ Trình, u ám nặng nề, chủ nhiệm Trình về đến nhà đã ném một cái ly sứ, Băng Băng khóc không ngừng, sau đó thuốc trị cảm phát huy tác dụng nên mới say ngủ.

Trình Tú Tư trở về tự nhiên bị cha chỉ trích.

“Cha, nếu không thì thôi đi, sáng nay con nhìn thấy, hai người bọn họ khá tốt, có lẽ Ninh Miễn thật sự không định…”

Trong lòng Trình Tú Tư không tình nguyện, giống như đồ tốt chờ mong rất lâu rốt cuộc lấy tới trước mặt, nhưng cuối cùng phát hiện chỉ là một giấc mơ, cảm giác đó quá mất mát, nhưng nếu Ninh Miễn và Dư Tương yêu nhau, cô xen vào gia đình người ta, nhất định sẽ bị ngàn người chỉ trích, cô sợ sẽ xảy ra chuyện.

Hoặc là, cha có thể giúp cô giải quyết vấn đề này.

Chủ nhiệm Trình không tin: “Mẹ con nhìn thấy bọn họ chia hai cái phòng ngủ, cha đã hỏi thăm người khác rồi, hai người họ từ lúc quen biết biết đến lúc kết hôn còn chưa đầy nửa năm, chuyện này chắc chắn có điều ẩn khuất!”

Cho dù là vợ chồng thật thì sao? Chỉ cần Ninh Miễn chạm vào Trình Tú Tư một chút, không chịu trách nhiệm, thì còn tội lưu manh đang chờ anh, Ninh Bồi Triêu không có khả năng để con trai duy nhất của mình có vết nhơ trên người, nhất định sẽ bảo vệ anh, mà trong nhà Dư Tương không rõ gia thế, sẽ là người đầu tiên nhà họ Ninh hy sinh.

Trình Tú Tư thấp giọng khóc thút thít: “Nhưng mà, Ninh Miễn căn bản không để ý tới con, con không biết nên làm như thế nào.”

Chủ nhiệm Trình trầm mặc không nói, lát sau trên mặt lộ vẻ tàn nhẫn.

“Để cha suy nghĩ trước.”

Buổi tối, chủ nhiệm Trình tới tìm Ninh Miễn, Ninh Miễn còn chưa hết cảm, buổi tối hôm sau thì đến nhà họ Ninh ăn cơm, ngày thứ ba lại đi ăn ở tiệm.

Ngày thứ tư, hai người ở nhà chuẩn bị cơm tối, không khí vẫn ấm áp như cũ, chủ nhiệm Trình lại tới gõ cửa.

“Sắp cuối năm rồi, vài người ở đơn vị chúng ta cùng nhau uống một chén đi.”

Ninh Miễn khó xử nói: “Chủ nhiệm Trình, gần đây đơn vị có rất nhiều tin đồn nhảm, nói chú mở tiệc ở nhà phung phí, ảnh hưởng không được tốt, con thấy vẫn nên thôi đi, chúng ta đều là đồng nghiệp, cho dù không mở tiệc, công việc cũng như vậy.”

Nụ cười chủ nhiệm Trình hơi cứng, ánh mắt ẩn giấu tia hung ác, trên mặt vẫn hiền lành nói: “Có lẽ mọi người đã hiểu lầm gì đó, nếu mở tiệc không tốt, vậy thì quên đi.”

Ông ta xoay người rời đi, nắm tay siết chặt.

Lúc này, trong phòng truyền ra tiếng kêu: “Anh Ninh Miễn, nhanh lên nghe bình diễn.”

“Được.”

DTV

Ninh Miễn liếc mắt nhìn bóng lưng của chủ nhiệm Trình, khóa cửa nhà mình lại.

“Thế nào?”

“Ông ấy đang tức giận.”

Dư Tương vòng vòng ngón tay: “Anh ơi, có phải đầu óc ông ấy có chút vấn đề hay không, vì sao phải tìm anh cho bằng được vậy, lúc trước thời điểm anh chưa kết hôn, nếu ông ấy biết anh là ai, chẳng phải sẽ liệt anh vào danh sách làm con rể, trực tiếp để anh và Trình Tú Tư kết chuyện tốt hay sao?”

Ninh Miễn không để ý tới lời trêu chọc của cô, nhíu mày nói: “Anh vừa nhớ ra, sao ông ấy biết anh chứ? Trong đơn vị không có nhiều người biết lắm, Trình Tử Nhân không thể biết được.”

“Có thể là trùng hợp.”

Bởi vì chủ nhiệm Trình không có cách nào, cho nên mới ngốc nghếch đến mức này?

Khi đi làm lại, Ninh Miễn tập trung kiểm tra những hạng mục Trình Tử Nhân từng phụ trách, vấn đề nhỏ không ít, nhưng không có vấn đề quan trọng, không đến mức để Trình Tử Nhân không từ thủ đoạn, anh âm thầm nhìn chằm chằm Trình Tử Nhân, rất nhanh phát hiện dị thường.

Bình thường, sau khi tan tầm Trình Tử Nhân đều sẽ về nhà, nhưng gần đây bắt đầu chạy khắp nơi, hiển nhiên đang tìm người nào đó, Ninh Miễn đi theo ông cách đó không xa, lặng lẽ hỏi thăm Trình Tử Nhân gặp ai.

Chủ nhiệm Trình quả thật an phận một khoảng thời gian, nhưng Dư Tương cùng Ninh Miễn không thể ngừng lại, ra vào đều giả bộ như vợ chồng trẻ ân ái thân mật, chọc người khác hâm mộ.

Bình Luận (0)
Comment