Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Nhân Vật Phản Diện ( Dịch Full )

Chương 151 - Chương 161

Chương 161
Chương 161
"Hiện giờ ở quan ngoại này khắp nơi đều có thế lực chiếm cứ, nàng ở trong nhà đều có thể khiến người ta lợi dụng được sơ hở, ta sao có thể yên tâm để nàng ra ngoài?" Yến Minh Qua một thân nhung giáp, hai tay chống lên bàn xem sa đồ, nghe Lâm Sơ nói, nhíu mày ngẩng đầu lên.

Trong quân trướng không có người khác, Lâm Sơ nói chuyện cũng không cần cố kỵ quá nhiều: "Nhưng chuyến đi này, ta không thể không đi. Hoặc là nói, tướng công hiện tại có thể tìm được người biết lưu huỳnh cùng tiêu thạch* hay không?"

*tiêu thạch: Ka-li ni-trat

Yến Minh Qua lộ vẻ nghi hoặc: "Hai thứ kia, là thuật sĩ luyện đan mới có thể dùng được, nàng muốn làm gì?"

Lâm Sơ thẳng thắn nói: "Chế tạo vũ khí."

Yến Minh Qua: ".. Nàng định luyện một nhóm độc đan, cầm đi đầu độc quân địch?"

Lâm Sơ mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm hắn.

Yến Minh Qua xấu hổ ho khan hai tiếng: "Tiêu thạch cùng lưu huỳnh dùng ngoại trừ dùng để luyện đan, cũng không có tác dụng gì khác."

Lâm Sơ nói: "Chờ ta nghiên cứu chế tạo ra được, chàng liền biết được chỗ khó lường của bọn nó."

Ngón tay của Yến Minh Qua gõ trên bàn, suy ngẫm một lúc và nói: "Nếu nàng khăng khăng muốn đi, ta sẽ đi với nàng." "

Nghe hắn nói như vậy, Lâm Sơ nhìn một vòng xanh đen nhàn nhạt trước mắt của hắn, lại có vài phần đau lòng. Mấy ngày nay hắn vì chuyện luyện binh khí sắt thép, cũng không nghỉ ngơi, vì thế nàng từ chối nói:" Man di lúc trước tuy rằng bị đánh lui, nhưng vẫn chiếm cứ ở Diêu thành ba mươi dặm, không chừng lúc nào lại phản kích, chàng vẫn nên ở lại Diêu thành tốt hơn, ta mang theo mấy thị vệ võ công cao cường đi tới đó là được rồi. "

Yến Minh Qua nhíu mày sâu một chút, còn muốn nói gì nữa, ngoài trướng đột nhiên truyền đến một tiếng thám binh hô to:" Báo -- "

Lâm Sơ theo tiếng nhìn ra ngoài trướng, chỉ thấy một tiểu binh mặc binh phục Đại Chiêu vén màn trướng vội vàng chạy vào, quỳ một gối ôm quyền nói với Yến Minh Qua:" Bẩm tướng quân, hữu tiên phong bị man di bắt sống! "

" Hữu tiên phong? "Cả người Yến Minh Qua đều dựa vào lưng ghế, thần sắc đã có thể nhìn ra hắn cực độ không vui:" Diêu thành cũng không khai chiến với đội quân Tát Man, hắn làm sao mà bị bắt? "

Binh thám báo do dự một chút, mới nói:" Trên đường khai thác quặng sắt trở về, nhân mã của chúng ta đụng phải một tiểu đội man di. "

" Giao chiến rồi sao? "Trong giọng nói Yến Minh Qua đè nén lửa giận:" Đường Cửu đã trở lại chưa? "

" Đường phó tướng đã áp giải quặng sắt trở về. "Binh thám báo nói.

Yến Minh Qua nói:" Gọi người tới đây cho ta. "

Chờ binh thám báo rời đi, Lâm Sơ thấy Yến Minh Qua xoa mi tâm, thần sắc có chút không kiên nhẫn, nàng đi qua giúp hắn ấn huyệt thái dương.

" Sức tay mạnh hơn một chút. "Yến Minh Qua nhắm mắt lại nói.

" Hữu tiên phong này là ai? "Lâm Sơ nhìn bộ dáng Yến Minh Qua rất phiền lòng, muốn cùng hắn nói chuyện, giải tỏa phiền muộn.

" Một kẻ vô dụng. "Yến Minh Qua môi mỏng sắc bén phun ra mấy chữ này.

Trán Lâm Sơ nhảy ra dấu chấm hỏi, Đường Cửu lúc này vén màn trướng đi vào:" Đại ca, nghe nói huynh tìm đệ? "

Thấy Lâm Sơ, Đường Cửu lúc này lại hành lễ về phía Lâm Sơ:" Tẩu tử cũng ở đây. "

Yến Minh Qua ở trước mặt đám huynh đệ Diêu thành xưa nay không có làm giá gì, chỉ một cái ghế bên cạnh, nói với Đường Cửu:" Ngồi đi. "

Đường Cửu ngồi xuống, Yến Minh Qua mới nói:" Hữu tiên phong kia là chuyện gì xảy ra? "

Nhắc tới việc này, Đường Cửu cũng là một bụng lửa giận, mắng:" Chu Hữu Liên tên kia? Hắn rất thích công lao, lúc bị man di phát hiện, lão tử nói với hắn không cần ham chiến, xé mở một lỗ hổng liền phá vòng vây. Hắn nghe nói người dẫn binh là vương tử gì đó của vương đình Tát Man, nhất định phải đuổi theo man di đánh, nói cái gì bắt vương tử bức man di lui binh. Cũng may chúng đệ nhiều người, man di không địch lại chạy tán loạn, hắn lại dẫn người đuổi theo, đệ kêu thế nào cũng kêu không được. Ai ngờ đó là mưu kế của man di, trực tiếp bắt sống hắn! "

Yến Minh Qua nghe được nổi giận, mắng một câu:" Thành sự không đủ bại sự có thừa! "

" Báo! "Bên ngoài doanh trại lại truyền đến âm thanh binh thám báo, một binh thám báo chạy vào, giơ cao một phong thư trong tay:" Thư của đại hãn Tát Man. "

" Bắt được một cái bao cỏ tiên phong, chẳng lẽ Hô Diên Khiếu còn muốn mở miệng công phu sư tử ngoạm với ta sao? "Yến Minh Qua nhìn về phía Lâm Sơ:" Mở thư ra. "

Lâm Sơ đi tới cầm thư trên tay binh thám báo, sau khi mở ra lấy tờ giấy viết thư kia ra.

Yến Minh Qua xoa mi tâm nói:" Đọc đi. "

Lâm Sơ liếc mắt nhìn chữ Tát Man giống như gà bới kia, yên lặng nhìn Yến Minh Qua, sau đó đem thư đặt ở trước mặt hắn.

Yến Minh Qua sửng sốt nhìn Lâm Sơ một cái, mới hậu tri hậu giác phản ứng lại Lâm Sơ không biết chữ Tát Man, hắn ho khan hai tiếng, chính mình nhanh chóng đảo qua giấy viết thư, lập tức cười nhạo một tiếng:" Hô Diên Khiếu cũng thật dám mở miệng. "

Lời này khiến Đường Cửu hứng thú, hắn ta hỏi:" Trong thư Hô Diên Khiếu đã nói cái gì? "

" Dùng ba mươi xe quặng sắt mang về đổi một mạng của Chu Hữu Liên. "Yến Minh Qua nói.

" Mạng của tên Chu Hữu Liên kia cũng đáng giá nhiều như vậy? "Đường Cửu nhất thời tức giận:" Hắn chính là gieo gió gặt bão! "

" Tướng quân, Triệu tướng quân cầu kiến! "Yến Minh Qua còn chưa đáp lời, ngoài trướng lại truyền đến tiếng bẩm báo.

Đường Cửu vẻ mặt tức giận:" Tám phần là tới cầu tình cho Chu Hữu Liên, Chu Hữu Liên cái dạng kia, nếu hắn không phải nữ tế của Triệu phó tướng, có thể ngồi vào vị trí hữu tiên phong mới là lạ! "

" Những người này đều là lão tướng của Diêu thành, ngày thường đều giả bộ hồ đồ, hiện giờ ngược lại có thể mượn cơ hội gõ một phen. "Yến Minh Qua nói, hắn nâng cao giọng nói với thủ vệ của mình bên ngoài cửa:" Hãy để ông ta vào."
 
Bình Luận (0)
Comment