Cách một chốc lát nữa là đến giờ ăn trưa, Lâm Sơ nghĩ còn phải đến phủ Vương Hổ thăm Tần nương tử, cổ nhân đều chú ý buổi sáng tới cửa bái phỏng, nàng sai người chuẩn bị mấy tấm lụa chất lượng thượng thừa chuẩn bị ra cửa, Kinh Hòa vốn định đi theo, nhưng Lâm Sơ nghĩ chỉ có vài bước, vết thương trên người Kinh Hòa còn chưa tốt, liền từ chối, chỉ để cho một gã sai vặt ôm tơ lụa cùng mình ra khỏi phủ.
Đến phủ Vương Hổ, Lâm Sơ gõ cửa, đợi một lát mới có người tới mở cửa.
Người mở cửa chính là Tần nương tử, nhìn thấy Lâm Sơ, Tần nương tử cao hứng không thôi, liên tục nói: "Dĩ nhiên là tẩu tử đến phủ, mau tiến vào mau tiến vào!"
"Ta cũng là hôm nay mới nghe nói muội có thai, lại đây nhìn muội." Lâm Sơ cười nói.
Gã sai vặt ôm vài thất tơ lụa đi vào, Tần nương tử nhìn mà nhíu mày, nói: "Tẩu tử, tẩu đến là được, còn mang theo lễ vật nặng như vậy làm gì?"
Lâm Sơ vỗ tay Tần nương tử nói: "Đây đều là trước đó người khác tặng, trong phủ ta chỉ có mấy người kia, để cũng là để, ta nhìn vải vóc kia rất mềm mại, muội có thai, có thể làm cho đứa nhỏ mấy thân y phục để mặc."
"Cái này.. Tẩu làm muội không biết xấu hổ như thế nào." Tần nương tử từ chối nói.
"Hai tỷ muội chúng ta còn khách khí cái gì, nếu muội nói những lời này thì sẽ là khách khí." Lâm Sơ tức giận, Tần nương tử lúc này mới nhận lấy.
Gã sai vặt đem thất tơ lụa vào nhà chính, Lâm Sơ liền bảo hắn ta quay trở về.
"Vương Hổ không có ở nhà sao?" Lâm Sơ vào nhà lâu như vậy, không thấy Vương Hổ, thuận miệng hỏi một câu, hắn ta mới rời khỏi chỗ Yến Minh Qua, Lâm Sơ cho rằng hắn ta sẽ về nhà.
"Mấy ngày nay trong quân sự vụ bận rộn, tướng công mỗi ngày đều đi sớm về muộn." Tần nương tử bảo Lâm Sơ ngồi xuống, lại pha cho nàng một chén trà.
Người của nàng ta vốn đã gầy gò, cho nên cho dù có thai ba tháng, chỗ bụng cũng chỉ là hơi lồi, không nhìn kỹ căn bản nhìn không ra.
"Muội cũng vậy, lúc trước Vương Hổ không ở nhà, có thai cũng không nói với ta một tiếng, hai nhà chúng ta cách gần như vậy, có chiếu cố lẫn nhau cũng tốt." Lâm Sơ trách móc nói.
Tần nương tử mỉm cười nói: "Lão nhân đều nói, đứa nhỏ chưa đến ba tháng không ổn thai, không thể ra ngoài cũng không thể nói ra bên ngoài, bằng không sẽ dọa đứa nhỏ đi, lúc này muội mới vẫn đóng cửa."
Nàng ta nhìn mặt trời bên ngoài: "Tẩu tử ngồi một lúc, muội vào bếp nấu cơm."
Lâm Sơ nhướng mày: "Bây giờ muội có thai, nhà này trong ngoài vẫn là một mình muội bận rộn sao?"
Tần nương tử nói: "Lúc Hổ ca không ở nhà, chỉ có muội cùng Thất Bảo hai người, đứa nhỏ kia hiểu chuyện, hôm nay tháng của muội còn nhỏ, không có việc gì làm không được."
"Muội cũng đã nói rồi, hôm nay tháng còn nhỏ mà thôi, chờ qua một hai tháng nữa, bụng của muội cũng giống như thổi khí. A Như, hiện giờ Vương Hổ quan vận hạnh đạt, trong tay các người cũng không thiếu tiền bạc, không bằng mời bà tử ở bên người chăm sóc." Lâm Sơ nhíu mày nói.
Tần nương tử chỉ cười nhạt: "Tẩu tử, muội biết được ý tốt của tẩu, nhưng muội cùng Hổ ca đều là sống qua nghèo khổ, nương của Hổ ca chạy nạn ở phương nam khổ sở, chờ nương của Hổ ca tới, khi đó thai của muội không sai biệt lắm sẽ lộ rõ, không phải sẽ có người chiếu cố muội sao?"
Vương Hổ cũng không phải người sinh ra và lớn lên ở Khương thành, hắn ta từ phía nam bên kia tới tòng quân.
Có một số quan niệm thâm căn cố đế, Lâm Sơ không biết nên làm thế nào để cùng cô nương cứng đầu này, chỉ thở dài: "Vương Hổ hắn là có phúc khí kiếp trước tu luyện mới cưới được thê tử hiền lành như muội đi."
Tần nương tử xấu hổ đỏ mặt: "Là muội mạng tốt, tái giá cũng có thể gặp được người tốt như chàng ấy."
Rốt cuộc là cuộc sống của người khác, Lâm Sơ cũng không tiện nhiều lời trong chuyện mời bà tử, chỉ nói: "Dù sao cuộc sống là tiểu lưỡng khẩu hai người, thoải mái như thế nào mới là quan trọng, tiền bạc nhiều hơn nữa cũng là vật ngoài thân. Hiện giờ muội đã có thai, mọi việc phải chiếu cố tốt cho bản thân, có chuyện gì cứ việc gọi Thất Bảo đến phủ gọi người."
"Muội đều lo được." Tần nương tử cảm kích trong lòng.
"Vậy ta trở về đây." Lâm Sơ đứng dậy: "Trong nhà ta có một tỷ tỷ cũng có thai, tháng còn lớn hơn muội, hôm nào mời đại phu đến phủ bắt mạch cho tỷ ấy, ta bảo đại phu cũng đến chỗ muội bắt mạch cho muội luôn."
"Vậy muội trước tiên cảm tạ tẩu tử, tẩu tử vẫn là ăn chén cơm rồi hãy trở về, muội làm mấy món điểm tâm mất không bao nhiêu thời gian." Tần nương tử cũng đứng dậy theo.
"Không được, ta chính là tới xem muội. Chờ trong quân doanh bận rộn a, bọn họ đi sớm về khuya, một ngày cũng không thấy được bóng người, ta thừa dịp hôm nay chàng ấy còn ở trong phủ, trở về cùng chàng ấy dùng bữa cơm." Lâm Sơ vốn định không nói giả tạo như vậy, nhưng không nói như vậy, nàng sợ Tần nương tử không chịu thả nàng đi.
Quả nhiên, Tần nương tử vừa nghe là nguyên nhân này, lúc này vẻ mặt tràn đầy nụ cười: "Được, vậy tẩu tử trở về dùng cơm đi. Đều nói mang thai, là có thể tương truyền, muội có thể mong tẩu tử cũng sớm cùng Yến tướng quân có con."
Lâm Sơ hiếm khi bị những lời này nói đến mặt đỏ lên, lại cùng Tần nương tử lải nhải vài câu mới hồi phủ.
Dùng qua cơm trưa, Yến Minh Qua sẽ đi quân doanh, nói là nhóm khoáng thạch đầu tiên đã khai thác được trở về.
Lúc này Lâm Sơ hai mắt tỏa sáng, bảo Yến Minh Qua mang theo mình, thuận tiện đem đám binh lính tinh nhuệ lần trước cùng nhau cạo bột lưu huỳnh cùng bột ka-li ni-trat, chế tác thuốc nổ cũng mang theo.
Những người này lúc ấy nàng đã dạy qua, biết cách cạo bột phấn trên quặng sắt, đến lúc đó bọn họ còn có thể dạy người trong quân doanh, càng nhiều người cạo những bột phấn kia, đến lúc đó tốc độ tách bột lưu huỳnh và bột ka-li ni-trat trên quặng sắt nhanh hơn rất nhiều.
Chỉ là đến trong quân doanh, nhìn thấy đám quặng sắt kia, Lâm Sơ mới phát giác không ổn.
Đó không phải là khoáng hematit cũng không phải khoáng magnetit, mà là quặng pyrite (FeS2), quặng pyrite căn bản không thể dùng để luyện sắt!
Lúc trước nàng đã suy đoán nơi có nhiều quặng sắt này hẳn là một ngọn núi lửa đang hoạt động, hơn nữa đã từng bộc phát qua, cho nên mặt đất của ngọn núi kia mới có lưu huỳnh cùng ka-li ni-trat, thế cho nên một ít thợ rèn nhặt quặng sắt nơi đó trở về luyện sắt, đánh bậy đánh bại chế thành nổ thuốc còn làm người bị thương.
Yến Minh Qua biết được lô quặng sắt có vấn đề, trầm tư một lát hỏi: "Xác định có thể luyện sắt không?"
Lâm Sơ lắc đầu.
"Vậy vẫn chỉ có thể phái người đi Đoạn Hồn Thạch Lâm bên kia khai thác quặng sắt." Yến Minh Qua khoa tay múa chân trên dư đồ một chút khoảng cách, mi tâm khẽ nhíu lại.
"Tướng công, ta muốn tự mình đi xem thu thập quặng sắt này một chút." Lâm Sơ đột nhiên mở miệng.
Quặng sắt ở nơi đó không thể được sử dụng, nhưng ka-li ni-trat và lưu huỳnh chắc chắn có thể sử dụng được.
Làm thuốc nổ quy mô lớn cũng không thể thiếu hai thứ này.