Sau khi buổi tối Yến Minh Qua trở về, từ chỗ hạ nhân nghe nói vị tiên sinh dạy học kia còn tới cửa tìm Lâm Sơ, sắc mặt liền có chút thối.
Khi dùng cơm không khỏi nói vài câu chua xót.
Vệ Nhu bởi vì lúc trước gặp tội, thai khí vẫn không ổn định lắm, đại phu kê vẫn là dược thiện.
Vệ Nhu cảm thấy Lâm Sơ bây giờ cũng đang mang thai, theo cách nói dân gian, thai khí ít nhiều cũng sẽ lây nhiễm, nàng sợ đối với thai nhi trong bụng Lâm Sơ không tốt, ăn cơm gì đó, sẽ không dùng cùng bọn họ nữa. Lâm Sơ nói mấy lần Vệ Nhu cũng không nghe, nàng cũng không tiện miễn cưỡng nữa.
Lúc tiểu phu thê dùng cơm, Yến Minh Qua lại là một người không thích lưu nha hoàn ở lại hầu hạ, thường xuyên trêu chọc Lâm Sơ.
Ở chung với người này lâu như vậy, Lâm Sơ làm sao có thể không biết Yến Minh Qua có tính khí gì, vừa nghe lời chua xót kia của hắn, liền biết đáy lòng ước chừng là không thoải mái mình gặp tiên sinh dạy học kia.
Nàng gắp cho Yến Minh Qua một đũa thịt kho tàu mới nói: "Người ta cố ý tới cửa xin lỗi, ta cũng không thể cự tuyệt để người ở ngoài cửa chứ?"
Yến Minh Qua dùng đũa gạt thịt kho tàu trong chén, trong mũi hừ một tiếng, không đáp lời.
Lâm Sơ ăn hai đũa thức ăn, nhớ tới quang cảnh trong học đường bây giờ, không khỏi thở dài một tiếng: "Ta ngược lại hy vọng các bé gái cũng có thể đi học, biết được mấy chữ, biết rõ vài phần lý lẽ, cả đời luôn có lợi."
Nói đến phía sau, nàng dứt khoát dừng đũa, thương lượng với Yến Minh Qua: "Tướng công à, những người nhà này không muốn đưa nữ nhi đến học đường, ước chừng là cảm thấy nam nữ bảy tuổi bất đồng, bé trai bé gái ở một chỗ học, điều này không phù hợp với quy củ, chúng ta dứt khoát lại xây dựng nơi dành cho nữ học là được rồi, còn có thể thuê nữ tiên sinh dạy dỗ những cô nương kia."
Yến Minh Qua nói: "Bây giờ chiến sự tây bắc vừa mới lui, rất nhiều nhà ăn no đều là một vấn đề, có thể đưa con đến học đường đều là một số gia đình xem như có cuộc sống không tồi. Việc xây dựng học đường nữ, vẫn là chờ thiên hạ đại định, dân sinh đều có cải thiện rồi nói sau. Bằng không hiện tại cho dù mở học đường nữ, cũng không có mấy người đi."
Nghe Yến Minh Qua phân tích như vậy, Lâm Sơ mới giật mình phát hiện mình suy nghĩ quá đơn giản.
Bất kể triều đại nào, sinh kế của người dân luôn gắn liền với chính trị triều đình. Hiện giờ thiên hạ còn chưa thái bình, một ít chế độ chính trị còn chưa có, bách tính cũng trải qua gian nan. Trên đường chạy nạn, không chừng đụng phải quan binh, một ít thanh niên tráng niên đã bị bắt đi sung quân.
Nếu là bình định Nam Đô, đến lúc đó quan ngoại này là cửa khẩu tất yếu nối liền Tây Vực, nơi này nếu cho phép thông thương, nhất định sẽ biến thành một nơi giàu có, bách tính cũng sẽ sống tốt hơn.
* * *
Khi thai nhi trong bụng Lâm Sơ tròn ba tháng, thời tiết nóng ở tây bắc đặc biệt phá người.
Lâm Sơ mỗi ngày chân không ra khỏi nhà, Kinh Hòa thời khắc hỗ trợ đánh quạt, đều nóng đến hoảng hốt.
Yến Minh Qua sai người mở rộng ao nước trong sân bên cạnh, lại dựng thêm một lương đình ở phía trên ao. Lương đình đích xác mát mẻ không ít, Lâm Sơ và Vệ Nhu ban ngày cơ hồ đều trốn ở đó.
Bụng Vệ Nhu đã bảy tháng, qua hai tháng nữa sợ là sẽ sinh. Lâm Sơ cũng đang bày ra chuyện mời bà đỡ cùng nhũ mẫu, hạ nhân trong phủ vẫn không đủ dùng. Lần trước Yến Minh Qua mua về mấy người kia, cũng chỉ có Thang Viên có thể hầu hạ người, ba người còn lại được an bài làm chút công việc vẩy nước quét nhà linh tinh.
Nương theo lần này sẽ mời bà đỡ cùng nhũ mẫu, Lâm Sơ dứt khoát lại mua một ít hạ nhân vào phủ.
Người do người môi giới đưa tới đều là Yến Minh Qua phái người tra qua bối cảnh thân thế, không tồn tại trường hợp cơ sở ngầm của người khác.
Lâm Sơ không quá tin tưởng ánh mắt Yến Minh Qua chọn người, quyết định tự mình lựa chọn.
Yến Minh Qua hiện giờ là thủ lĩnh của Diêu thành này, trong phủ hắn muốn mua người, người môi giới tự nhiên cũng phải làm chuyện này rất đẹp, nha hoàn đưa tới bộ dáng đều đoan chính, nhìn cũng đều thông minh lanh lợi.
Cân nhắc nhiều lần, Lâm Sơ mua tám nha hoàn, Lâm Sơ sợ Vệ Nhu bên kia một mình Thang Viên hầu hạ không chu đáo, phải đưa thêm một nha hoàn, chờ đứa nhỏ Vệ Nhu sinh ra, chỉ mời một nhũ mẫu vẫn không yên tâm, còn phải phối thêm một nha hoàn cùng nhau chăm sóc đứa nhỏ. Bên cạnh Lâm Sơ có Kinh Hòa, nhưng lúc trong phủ có nhiều việc, Kinh Hòa cũng không có thuật phân thân, Lâm Sơ cũng chuẩn bị hai nha hoàn ở bên người hầu hạ, tương lai còn có một người phải chiếu cố đứa nhỏ. Ngoài ra, còn có ba nha hoàn thêu thùa.
Phòng bếp bên kia mặc dù có phu thê Triệu đầu bếp trông coi, nhưng trong phủ có hai nữ nhân mang thai, bọn họ lớn tuổi, bận rộn có đôi khi cũng là tâm lực rối bời, Lâm Sơ lại mua hai nương tử đầu bếp, cộng thêm năm bà tử thô sử.
Lâm Sơ còn muốn tìm một quản sự ma ma, nhưng người lạ nàng không dám dùng, vẫn là do Triệu bà tử ở phòng bếp giới thiệu một lão tỷ muội tới, phu thê Triệu đầu bếp vốn là làm việc ở phủ Vĩnh An Hầu, sau đó trằn trọc đi tới tây bắc, hai người cũng là làm việc cho nhà giàu.
Sau đó Triệu đầu bếp được triệu trở về, Triệu bà tử cũng theo đó từ chức công việc trong phủ. Sau đó đánh giặc chủ nhân nhà kia cũng thu thập hành lý chạy nạn, hạ nhân trong phủ lĩnh khế ước tự mình tản đi. Triệu bà tử nhận ra bà tử quản sự họ Lý, là người địa phương Diêu thành, bởi vì người già sợ khi chạy nạn chết ở bên ngoài, dứt khoát ở lại Diêu thành.
Lâm Sơ trước mắt đích xác cũng không có người nào có thể sử dụng, bảo Triệu bà tử đem quản sự ma ma kia tìm đến xem.
Sau khi Lâm Sơ xem qua, đích thật là hài lòng, quản sự ma ma kia vừa nhìn đã biết là một người trung hậu có năng lực, sau khi giao nhận xong khế ước bán thân, Lý ma ma ít ngày liền đến phủ.
Sau đó mấy ngày, bà đỡ nhũ mẫu cũng tìm xong, Lâm Sơ cũng tính toán xong một chuyện tâm sự.
Ngẫu nhiên một lần nghe Tống Thác nhắc tới, núi Liên Thanh bên kia vẫn đang dùng nồi lớn nấu muối, Lâm Sơ còn muốn đi qua dạy bọn họ phơi muối, bị Yến Minh Qua ngăn lại.
Nàng hiện giờ là nữ nhân có thai, Yến Minh Qua lần đầu tiên làm cha, khẩn trương vô cùng.
Nhưng thấy Lâm Sơ vẫn cằn nhằn chuyện này, hắn mới nói từ phía nam tìm người giỏi phơi muối biển tới làm đầu lĩnh.