Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Nhân Vật Phản Diện ( Dịch Full )

Chương 221

Chương 221 -
Chương 221 -

"Ngươi! Ngươi quả thật là có thể tru di! Điều này có lợi gì cho ngươi?” Thẩm Sâm giận dữ quát.

Thẩm Sâm cho tới bây giờ cũng không ngờ Trưởng công chúa lại dùng thủ pháp cực đoan như vậy.

Lúc hắn ta được sinh ra, triều Đại Chiêu đã cấm hàn thạch tán hơn ba mươi năm, hắn ta đối với thứ này hiểu rõ cũng không nhiều, nhưng có thể dẫn đến tiền triều diệt quốc, có thể thấy được chỗ kinh khủng của thứ này.

Tương truyền văn nhân nhã sĩ tiền triều, không biết từ khi nào đã nổi lên việc hút hàn thạch tán chính là chuyện phong nhã, vì thế liền có văn võ cả triều học đòi văn vẻ, lấy hút hàn thạch tán làm vinh dự, cuối cùng độc phát, dẫn đến cả triều đình không có một người bình thường.

Tiếng oán thán bách tính dậy đất, lúc này mới có họa diệt quốc.

"Lợi ích? Ha ha ha..." Trưởng công chúa đột nhiên vẻ mặt tàn khốc: "Dựa vào cái gì, nam nhân có thể tam thê tứ thiếp, có thể quan lớn hậu lộc, nữ nhân thì không được? Nếu ta thành hoàng! Vạn dặm sơn hà này, ngàn vạn mỹ nhân, đều là của ta!”

Nói đến mỹ nhân, ánh mắt bà ta lại si mê nhìn về phía Mai Lạc Am.

Mai Lạc Am mặt như sương lạnh, siết chặt chiết phiến trong tay, giống như là hận không thể gọt đầu Trưởng công chúa xuống.

Thẩm Sâm nghe Trưởng công chúa nói vậy, cũng là một trận kinh ngạc ngắn ngủi.

Cuối cùng chỉ lắc đầu, dường như không biết phải nói gì, chỉ nói: "Điên rồi, điên rồi."

Có thể hạ dược cho văn võ bách quan cả triều, cũng không phải một ngày hai ngày, một tháng hai tháng có thể hoàn thành chuyện này, có thể thấy được Trưởng công chúa đây là đã sớm bắt đầu mưu tính.

Trưởng công chúa cười to: "Đúng vậy, bổn công chúa đã sớm điên rồi! Dựa vào cái gì? Ta dù được sủng ái, năm đó cũng chỉ có thể bị phụ hoàng ép gả cho tên hèn nhát vô dụng này!” Bà ta chỉ vào phò mã, trong mắt tràn đầy oán hận.

“Những hoàng muội không được sủng ái như ta, từng người không phải đều bị đưa đi thông gia với ngoại tộc dã man sao?”

"Nếu ta trở thành hoàng! Ai dám không phục ta? Ai dám không theo ta?” Khuôn mặt bà ta trở nên điên rồ.

Ngay từ đầu bà ta dự định dùng hàn thạch tán kiềm chế văn võ cả triều đình, để cho bọn họ đều nghe theo mình, ủng hộ mình leo lên ngôi vị Hoàng đế.

Bất quá nữ hoàng, từ xưa đến nay cũng chưa từng có qua, chỉ sợ một ít kẻ bảo thủ cho dù trúng độc hàn thạch tán cũng không chịu cúi đầu.

Nửa tháng trước nhận được thư của Tam hoàng tử, vì muốn đảm bảo an toàn, bà ta mới muốn để cho nữ nhi của mình làm hoàng hậu, nếu nữ nhi của mình sinh ra nhi tử, đó là không thể tốt hơn, đến lúc đó độc chết Thẩm Sâm, bà ta hoàn toàn có thể bắt ấu đế hiệu lệnh chư hầu, buông rèm chấp chính.

Cho dù không có danh hiệu nữ hoàng, nhưng quyền lợi của bà ta cũng ngang hàng với nữ hoàng.

So với bà ta tự mình làm hoàng, con đường này rõ ràng là dễ dàng đi hơn.

Bà ta vốn tưởng rằng kế hoạch của mình có thể liền mạch, lại không nghĩ tới bại lộ nhanh như vậy.

"Giải dược hàn thạch tán, giao ra đây." Thẩm Sâm nói.

Trưởng công chúa châm chọc cười, làm nổi bật vẻ mặt đẫm máu của bà ta, giống như một nữ quỷ tóc tai bù xù: "Giao ra? Ta cũng không ngốc, ha ha ha..."

Thẩm Sâm xoay người, chắp tay mà đứng: "Đem Trưởng công chúa giam giữ vào thiên lao.”

Có cấm quân muốn tiến lên bắt Trưởng công chúa.

Mai Lạc Am run động chiết phiến, mặt chiết phiến mở ra.

Rõ ràng chỉ là một cây chiết phiến, lại cho người ta ảo giác hắn ta cầm trong tay là ba thước lợi kiếm.

Cảm giác áp bách cường đại làm cho cấm quân không dám tiến lên.

Hắn ta cao gầy nhếch khóe môi: "Tiểu Hoàng đế, ngươi tựa hồ đã quên bổn tọa đã nói qua cái gì, mạng của độc phụ này, ta đã định ra.”

Sắc mặt Thẩm Sâm có chút khó coi.

Hắn ta đối với Mai Lạc Am, không có khả năng nhượng bộ, bằng không đế vương như hắn ta còn có mặt mũi gì nữa.

Thẩm Sâm nhìn về phía Yến Minh Qua.

Yến Minh Qua ngược lại không sợ Mai Lạc Am, tiến lên một bước nói: "Tội mưu nghịch, bà ta phải chết không thể nghi ngờ. Chỉ là hiện giờ quan hệ đến an nguy của triều thần, các hạ chính là có tư thù gì đó, có thể chậm một chút thời gian mới báo đi.”

Mai Lạc Am nhếch khóe môi diễm lệ: "Chuyện của người khác, cùng bổn tọa có quan hệ gì?”

"Triều đình bất ổn, họa đến bách tính." Yến Minh Qua nói.

"Nếu ta không chịu thì sao?" Mai Lạc Am hơi nghiêng đầu, lúc cười rộ lên quả thật câu hồn đoạt phách.

"Vậy Yến mỗ chỉ có thể hướng các hạ thỉnh giáo một hai." Yến Minh Qua không hề sợ một chút nào.

Mai Lạc Am nhìn Yến Minh Qua hai giây, mới dời tầm mắt, thu hồi chiết phiến: "Trấn Bắc vương đã nói như vậy, vậy mặt mũi này ta không thể không cho.”

Dứt lời, hắn ta phi thân nhảy lên nóc nhà, mũi chân điểm ở trên ngói lưu ly một chút, lại nhảy vào trong bóng đêm vô biên.

Lúc Trưởng công chúa bị cấm quân áp giải, còn âm trầm hướng về phía Yến Minh Qua nhe răng cười: "Họ Yến kia, ngươi đừng đắc ý, ngươi cũng trúng độc hàn thạch tán rồi!”

Vừa nói ra lời này, Thẩm Sâm và cấm quân đều có vài phần kinh hoảng.

Yến Minh Qua chỉ lạnh lùng trả lời một câu: "Ta như thế nào, cũng không cần Trưởng công chúa phí sức, bà vẫn là lo lắng đến mức mình có thể vượt qua cực hình trong thiên lao hay không đi.”

Sau khi cấm quân áp giải Trưởng công chúa rời đi, Thẩm Sâm mới lo lắng nhìn Yến Minh Qua: "Bà ta nói thật sao?”

Yến Minh Qua chắp tay nói: "Bệ hạ không cần lo lắng, thần không cảm thấy thân thể không thích hợp.”

Hắn không trực tiếp nói ra, hắn đã sớm phát hiện phương thuốc hàn thạch tán do Trưởng công chúa cho .

Đế vương nghi kỵ điểm này, không thể không đề phòng.

Hàn thạch tán nếu là liều lượng vừa phải, cũng có thể dùng làm thuốc, cho nên uống một lượng nhỏ hàn thạch tán đối với thân thể là vô hại.

Nhưng mà nếu ăn quá liều, sẽ biến thành độc tố tích tụ trong cơ thể, nghiện không nói, còn có thể dẫn đến ảo giác, cuối cùng thần trí mê loạn, ngũ tạng suy kiệt mà chết.

Thẩm Sâm nói chút lời quan tâm, lúc này thưởng cho Yến Minh Qua một đống đồ đạc, lại lệnh cho ngự y suốt đêm đến phủ hắn bắt mạch cho hắn.

Phủ Trưởng công chúa đã bị tịch biên, vây cánh của Tam hoàng tử có trong danh sách, cũng trong đêm này, bị cấm quân bắt hết.

Bình Luận (0)
Comment