Sáng sớm ngày hôm sau, Thẩm Sâm nhờ các ngự y của thái y viện bắt mạch với triều thần, quả nhiên đại bộ phận triều thần đều trúng độc hàn thạch tán.
Có đại thần trong nhà có thê thiếp cùng Trưởng công chúa tư giao rất mật thiết, lúc này mới bất hạnh trúng chiêu.
Nhưng có đại thần cùng phủ Trưởng công chúa luôn luôn không lui tới, nhưng cũng trúng độc hàn thạch tán, hơn nữa trúng độc còn không cạn.
Trên triều đình lại là một mảnh hoảng sợ, điều tra kỹ càng mới biết được, những đại thần này ngày thường liền có chút ham muốn ăn uống, thích ăn đồ ăn của Minh Ngọc lâu.
Mà Minh Ngọc lâu là sản nghiệp dưới danh nghĩa Trưởng công chúa, hàn thạch tán này, chính là nằm trong những món ăn mà những triều thần này sử dụng.
Yến Minh Qua nghe nói một trận này, cho dù biết dùng một lượng nhỏ hàn thạch tán đối với thân thể không có hại quá lớn, vẫn là cả kinh ra một thân mồ hôi lạnh, để cho y quan Mạc Bắc đi theo bắt mạch cho Lâm Sơ, xác định Lâm Sơ không có trúng độc hàn thạch tán, lúc này mới yên tâm một chút.
Trưởng công chúa dùng hết cực hình cũng không chịu giao ra giải dược hàn thạch tán, biết được mình trúng độc trong lòng các triều thần vô cùng hoảng sợ.
Thẩm Sâm một mặt sai người tiếp tục hỏi từ miệng Trưởng công chúa, một mặt phái người đi dân gian tìm thuốc giải.
Yến Minh Qua hỏi y quan trong phủ, lại biết được hàn thạch tán căn bản không có giải dược.
Thứ này, nếu trúng độc không sâu, kiêng cữ rồi điều dưỡng một đoạn thời gian là được.
Nhưng nếu trúng độc đã sâu, chưa nói đến kiêng cữ không được, nếu từ bỏ không dùng, thân thể sẽ bị độc tố phá hư không sai biệt lắm, không còn bao nhiêu thời gian sống sót.
Bản thân Trưởng công chúa cũng không biết rõ tác dụng chân chính của hàn thạch tán, lúc trước khi bà ta muốn mưu nghịch, liền bỏ ra số tiền lớn mời phương sĩ, phương sĩ vì hoàng kim của Trưởng công chúa mà hứa hẹn, lại ỷ vào việc người biết hàn thạch tán hiện giờ chỉ đếm trên đầu ngón tay, lúc này mới bịa đặt nói hàn thạch tán có giải dược.
Hiện giờ trong số triều thần trúng độc nặng có bảy tám vị.
Thẩm Sâm tốn rất nhiều sức lực tìm giải dược, đương nhiên cũng nhận được đáp án này.
Để đề phòng độc tính của hàn thạch tán, Thẩm Sâm đều hạ lệnh cho bọn họ đi thái y viện, không được về nhà cho đến khi hàn thạch tán chưa hoàn toàn bỏ được.
Mà những người trúng độc nặng, lúc trước ở trên triều đình đã không biết lựa lời, khi đó Thẩm Sâm cho rằng bọn họ dựa vào cậy già lên mặt, bây giờ xem ra, là độc tố khiến bọn họ không còn thần thức rõ ràng.
Điều tra kỹ lưỡng, phát hiện trong nhà những quan viên này, có rất nhiều thê thiếp vì tranh sủng, vẫn cho bọn họ thêm hàn thạch tán vào món canh, để cho bọn họ một ngày không ăn được hàn thạch tán, liền cả người khó chịu, lúc này mới từng bước đến cục diện hiện giờ.
Có người có đầu bếp trong nhà là người của Trưởng công chúa, vẫn luôn hạ hàn thạch tán trong thức ăn.
Một nhóm quan viên này bị cách chức, dù sao cũng phải có người bổ sung, phương pháp duy nhất để lấp đầy những khoảng trống này, chính là kỳ thi mùa xuân năm nay.
Một đảng của Trưởng công chúa đã bị kết án, sau thu sẽ trảm.
Trưởng công chúa ở trong ngục bị người ám sát, trạng thái chết cực kỳ đáng sợ. Bởi vì khi còn sống đức hạnh bại hoại, mưu nghịch tạo phản, lại đầu độc bách quan, triều thần nhất trí không đồng ý cho bà ta táng nhập hoàng lăng.
Trưởng công chúa đã từng phong quang vô hạn, sau khi chết thậm chí ngay cả chỗ táng thân cũng không có, ngược lại cũng rất đáng thương.
Từ phủ Trưởng công chúa còn tìm ra rất nhiều chứng cứ phạm tội khác, lúc trước tiên đế băng hà, bà ta cũng có tham dự một chân. Trước đó, bà ta cùng Nhị hoàng tử mưu hại Thái tử, chứng cứ tội phạm hãm hại phủ Vĩnh An Hầu, cũng đều tìm được.
Yến Minh Qua vì phủ Vĩnh An Hầu lật án, cách bảy năm, vụ án oan diệt môn năm đó, rốt cuộc trầm oan đắc tuyết.
Chuyện diệt môn năm đó, lão Hoàng đế cũng có tham dự, nhưng Thẩm Sâm không thể lên án phụ hoàng của mình, đành phải đem tất cả ô danh đặt lên người Nhị hoàng tử cùng Trưởng công chúa đã chết.
Kinh đô không có nội ứng, nguyên khí Tam hoàng tử bên Nam Cương còn chưa khôi phục lại, không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, xem như yên tĩnh.
Yến tiệc trăm ngày vốn khiến Lâm Sơ lo lắng vô cùng, lần này không còn uy hiếp gì.
Thẩm Sâm trong bữa tiệc trăm ngày quả nhiên đã đích thân tới, nhưng hắn ta là đế vương, có thể lộ mặt trong yến hội, đều đã coi như là ân sủng vô hạn đối với thần tử.
Phu nhân thế gia đến tham gia yến tiệc trăm ngày của Yến Kha đều khen con bé thật phúc khí, trong lời nói không thiếu hâm mộ.
Bởi vì Thẩm Sâm đến, cho nên hôm nay các cô nương trẻ tuổi trong bữa tiệc cũng đặc biệt nhiều, mỗi người đều ăn mặc như thiên tiên.
Nữ nhi thích hợp kết hôn của đại thần trong triều không có, không có nghĩa là trong nhà các tiểu quan kia không có khuê nữ chưa xuất các.
Dựa theo lệ thường, sau đầu xuân Thẩm Sâm sẽ chọn phi.
Những cô nương này cũng biết rõ thân phận của mình, không cầu hậu vị cao cao tại thượng kia, chỉ mong được Thẩm Sâm coi trọng, mang về cung trước, hoặc là quen mắt cũng tốt.
Chuyện sau này, ai lại nói rõ đây? Dù sao hoàng cung là nơi một cung nữ đều có thể từng bước bò tới vị trí hoàng hậu.
Yến Kha đã hơn ba tháng, có lẽ khí hậu kinh thành tốt, khuôn mặt nhỏ nhắn của bé so với lúc mới đến kinh thành lại trắng nõn vài phần, thân thể xương cốt cũng rắn chắc hơn đứa nhỏ bình thường, nhìn cùng đứa nhỏ nhà người khác nửa tuổi không có gì khác nhau.
Bé vẫn luôn thích dùng khuôn mặt lạnh lùng nhìn người, bất quá hiếu động hơn rất nhiều.
Có đôi khi Lâm Sơ ngồi ôm bé, bé luôn muốn nắm lấy y phục Lâm Sơ đứng lên, thế nhưng mỗi lần đứng lên một nửa lại ngã trở về.
Bé cũng không nhụt chí, cho dù bởi vì dùng sức tăng đến mặt đỏ bừng, cũng vẫn nắm lấy vạt áo Lâm Sơ muốn đứng lên.
Lâm Sơ thấy vừa đau lòng vừa buồn cười, liền ôm bé đứng trên đùi mình.
Bây giờ tháng của bé vẫn còn quá nhỏ, đứng không vững, chỉ có thể để Lâm Sơ nâng đỡ như vậy.
Nhũ mẫu nói tương lai Yến Kha là người có tiền đồ, bà ta từng trông chừng rất nhiều đứa nhỏ, không ai nhu thuận lại sớm thông tuệ như Yến Kha.
Lần đầu làm mẫu thân, nghe người khác khen con mình, trong lòng Lâm Sơ tràn đầy vui sướng.