[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 150

[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 142
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tiếu Dao đang ăn xiên, hai người bọn họ đều là người hộ giọng nói, cũng không dám ăn quá cay, chỉ thế này vẫn là ăn đến mồ hôi đầy đầu. Tiếu Dao cảm thấy khẩu vị có chút nặng, liền đứng lên, hỏi Tô Quát: "Anh muốn uống không?"
"Lấy tôi một lon cùng loại đi." Tô Quát nói.
Tiếu Dao liền đi đến trước quầy, cậu mới vừa đi, di động trên bàn liền sáng lên một chút, Tô Quát nhìn thoáng qua, liền thấy được có người gửi đến một tin nhắn, tin tức cũng hiển thị, đại khái nhìn đến nói là trời mưa gì đó, tên lại đã nhìn ra, là "Chu tiên sinh".
Chu tiên sinh, còn có thể là Chu tiên sinh nào, tự nhiên chính là Chu Hải Vinh đi.
Nhớ tới Chu Hải Vinh, anh ta liền có chút hâm mộ.
Lại nói tiếp, sư đệ này của anh ta, mệnh là rất tốt, trời sinh so với anh ta thích hợp xướng Càn đán hơn, phía trên có sư phụ thiên vị, phía sau lại có một bạn trai tuấn mỹ vô song lại nhiều tiền như vậy.
Tiếu Dao cầm hai bình Hạ Kì Chính trở về, cho Tô Quát một lọ, Tô Quát nhận, mở ra uống một ngụm, nói: "Di động của cậu vừa rồi vang lên một tiếng, hình như có người tìm cậu."
Tiếu Dao liền mở di động ra nhìn qua, liền thấy được tin nhắn Chu Hải Quyền gửi qua.
"Đối tượng gửi hả?" Tô Quát cười nói, "Dính người vậy sao."
Tiếu Dao liền cười, không nói chuyện, trả lời Chu Hải Quyền nói: "Còn đang ăn."
"Là Hải Vinh sao?" Tô Quát hỏi.
Tiếu Dao ngẩng đầu lên, Tô Quát liền cười nói: "Vừa rồi di động cậu sáng một chút, tôi hình như nhìn thấy Chu tiên sinh gì đó."
Tiếu Dao lắc đầu, có chút ngượng ngùng, nói: "Không phải."
Tô Quát liền rất ngoài ý muốn, Tiếu Dao rất xấu hổ, nghĩ sớm muộn gì cũng phải để Tô Quát biết, xấu hổ hơn cũng là phải nói, liền nói: "Em cả sư phụ cũng đều chưa nói đâu, em hiện tại đang cùng...... Cùng Chu Hải Quyền yêu đương."
"Chu Hải Quyền?" Tô Quát sửng sốt một chút, nói: "Tên này rất quen thuộc...... anh trai Chu Hải Vinh, Chu tổng?"
Tiếu Dao liền gật gật đầu.
Tô Quát trên mặt liền lộ ra thần sắc rất phức tạp, hình như có chút kinh ngạc, lại có chút xấu hổ, miệng giật giật, liền chỉ cười một chút, cũng không biết nói cái gì mới được. Tiếu Dao liền nói: "Anh trước đừng nói với sư phụ a, chờ em tự mình nói cho thầy."
Tô Quát lúc này mới nói: "Thật là không thể tưởng được......"
Không thể tưởng được sư đệ luôn luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện biết nhìn mặt đoán ý của anh ta, thế nhưng không lên tiếng thì thôi nhất minh kinh nhân, làm ra chuyện như thế này. Trong lòng anh ta mơ hồ có chút hưng phấn vui sướng, còn rất xấu hổ, cười nói: "Thật khó tưởng tượng sư phụ biết sẽ là phản ứng gì, cậu cũng......"
Tiếu Dao liền đỏ mặt, nói: "Em cũng không nghĩ tới chuyện sẽ cùng anh ấy ở bên nhau, sư huynh, anh trước đừng nói với sư phụ."
Tô Quát nói: "Sư phụ khẳng định sẽ không đồng ý, mặc kệ là làm nghề nào, thanh danh đều là rất quan trọng, cậu cùng Chu Hải Vinh ly hôn, lại cùng Chu Hải Quyền ở bên nhau, truyền ra, thanh danh còn cần hay không?"
"Chuyện em với Chu Hải Vinh kết hôn, kỳ thật người biết không nhiều lắm."
Hai người bọn họ lại không làm hôn lễ, biết đến chỉ đơn giản là người nhà và một vòng bạn bè của Chu Hải Vinh. Bất quá đây cũng bất quá là bịt tai trộm chuông, nói để tự mình an ủi mà thôi.
"Thiên hạ không có tường không lọt gió," Tô Quát nói, "Tôi thật đúng là bội phục dũng khí của cậu. Bất quá Chu tổng người xác thật tốt......"
Cũng không biết Tiếu Dao đâu ra mị lực lớn như vậy, ở dưới loại thân phận xấu hổ thế này, thế nhưng còn có thể cùng Chu Hải Quyền kết giao. Trong ấn tượng của anh ta, Chu Hải Quyền người này là rất lạnh nhạt, tương đối khó ở chung. Chu Hải Vinh thích Tiếu Dao anh ta còn có thể lý giải, đơn giản hoa hoa công tử thích mĩ sắc, chính là Chu Hải Quyền thế nhưng cũng thích Tiếu Dao, anh ta liền thật sự không hiểu.
Chỉ có thể nói sư đệ mình tốt số, tốt đến khiến người cũng có chút đố kỵ.
Tiếu Dao đỏ mặt ăn đậu hủ nướng, cũng không nói lời nào, một lát sau mới nói: "Người đó là tốt."
Nếu đổi một người, không phải ưu tú như Chu Hải Quyền, cậu khẳng định sẽ không động tâm. Chính là Chu Hải Quyền thật tốt quá, chỗ nào cũng tốt, cậu mới cầm giữ không được. Cùng Tô Quát thẳng thắn chuyện của mình với Chu Hải Quyền, khiến cậu rất khó coi, lại cũng rất hạnh phúc, khó coi là mặt ngoài, hạnh phúc lại là từ trong lòng trào ra tới. Nếu thật muốn cậu giữa danh lợi và Chu Hải Quyền chọn một bên, cậu đại khái vẫn là sẽ lựa chọn Chu Hải Quyền, cậu đúng là vì tình yêu có thể không quan tâm tuổi tác.
Tô Quát thấy cậu e lệ, không hề nói chuyện Chu Hải Quyền nữa, nói sang chuyện khác, lại ăn hơn mười phút, hai người liền chuẩn bị đi trở về, Tô Quát thanh toán: "Vốn dĩ đã nói trước là tôi mời cậu, chờ cậu về sau thành với Chu tổng, đến lúc đó lại ăn của cậu, cậu dù bảo tôi trả tiền, tôicũng không trả, chờ cọ ăn uống của mấy người đó."
Hai người từ cửa hàng xiên nướng ra ngoài, đèn đường trong con ngõ thoạt nhìn thế nhưng càng tối sầm, Tiếu Dao nhìn nhìn thời gian, đã sắp qua 10 giờ. Trời mưa cũng lớn hơn lúc nãy, trên mặt đất có nước đọng, trong con ngõ cành lá tán cây đem con đường bao phủ càng tối. Hai người cơ hồ song song đi tới, có lẽ là mưa đêm quá lạnh, anh ta gần đây diễn xuất cũng tương đối mỏi mệt, Tô Quát trong lòng bỗng nhiên sinh ra một loại bi thương vô lực, cảm thấy chính mình có hơi già rồi.
Anh ta năm nay 26 tuổi, bình thường đàn ông 26 tuổi đúng là long tinh hổ mãnh năm tháng hoàng kim, nhưng đối với một Càn đán mà nói, lại qua hai năm, có lẽ phải đi đường xuống dốc.
Anh ta thường có loại cảm giác nguy cơ này, cảm thấy bản thân không tốt, có thể tùy thời bị thay thế, cùng với cảm giác nguy cơ còn có cảm giác vô lực, bởi vì cảm thấy bản thân đã ra hết sức, kết quả lại không đủ làm mình vừa lòng.
Anh ta nghĩ như thế, một chân liền dẫm lên nước đọng, Tiếu Dao quay đầu lại nhìn anh ta một cái, nói: "Cẩn thận."
Tô Quát liền cười, cúi đầu nhìn nhìn giày, đều ướt đẫm.
Sau khi Tiếu Dao về đến khách sạn, liền cùng Chu Hải Quyền gọi video, kết quả vừa gọi qua, cậu liền lập tức che màn ảnh lại.
Bởi vì Chu Hải Quyền trong video, thế nhưng vai trần.
Cậu dùng tay chống đỡ màn hình, cười nói: "Anh làm gì?"
Chu Hải Quyền ở kia đầu cười: "Phía dưới anh mặc quần cộc mà."
Tiếu Dao đem điện thoại đặt ở đầu giường, làm trò trước mặt Chu Hải Quyền cởi quần cùng áo trên, ngẩng đầu nhìn về phía di động một cái, liền thấy Chu Hải Quyền không chớp mắt nhìn chằm chằm mình. Tiếu Dao cố ý đem áo sơmi cũng cởi luôn, cũng vai trần, Chu Hải Quyền nói: "Không nên chọc em, em vẫn là mặc vào."
Tiếu Dao cười đem cởi ra quần áo thu, nói: "Làm sao vậy, cho anh để vai trần, em lại không thể?"
"Anh sẽ cứng." Chu Hải Quyền nói.
Tiếu Dao có hơi ngượng ngùng, nhưng lại rất hưng phấn, hắn thật sự đặc biệt thích trêu chọc Chu Hải Quyền, cậu thích nhìn bộ dáng Chu Hải Quyền vì mình tình không thể tự chế, sẽ khiến trong lòng cậu tràn ngập cảm giác thành tựu, rất đắc ý, ngượng ngùng lại hưng phấn. Hai người gọi video, hoặc là thời điểm buổi tối gọi thoại nói chuyện phiếm, cậu thường thường cố ý vô tình mà trêu chọc Chu Hải Quyền một chút, Chu Hải Quyền đặc biệt chịu không nổi trêu chọc, một chút kích thích nhỏ là có thể khiến anh cờ xí nâng lên.
"Đó là chính anh không đứng đắn a, dâm giả thấy dâm, em một người đàn ông để vai trần có làm sao, em thấ anh để trần sao lại không giống như vậy nhỉ."
"Em ngoan, như vậy anh rất khó chịu."
"Nơi nào khó chịu?"
"Toàn thân đều khó chịu." Chu Hải Quyền nói.
Tiếu Dao kỳ thật cũng không hiểu lắm loại cảm giác nghẹn khó chịu theo như lời Chu Hải Quyền, cậu trước kia đọc tiểu thuyết, nam chính và nữ chính ngủ chung nếu cái gì cũng không làm, nam chính đều sẽ nói, "Anh nghẹn muốn nổ rồi", "XX* đau quá" linh tinh, cậu cứ cảm thấy rất khoa trương, cậu cũng là đàn ông, cậu lại không có loại cảm giác này a.
*Đừng ai nói hong hiểu nhe, nhân cách e thẹn hong cho tui nói.
Cậu chỉ là trong lòng ngứa, thân thể nóng nóng, nhưng không đến mức giống Chu Hải Quyền nói vậy, đều "Khó chịu".
"Em muốn đi tắm rửa, anh cứ bận của anh."
Tiếu Dao nói xong còn đem vị trí điện thoại điều chỉnh, đối diện toilet. Toilet khách sạn đều là thuỷ tinh mờ, mơ hồ lộ ra bóng người, sau khi cậu chỉnh xong liền đi tắm rửa, thời điểm đi đến cửa phòng tắm đem quần lót cũng cởi, chậm rì rì đi vào trong phòng tắm, Chu Hải Quyền liền nhìn thấy bóng dáng bóng loáng trắng nõn của cậu, hình như vòng eo càng hẹp hơn một ít, thân thể cũng càng rắn chắc hơn một ít, đường cong càng đẹp, xem đến Chu Hải Quyền muốn mắng người.
Anhc cảm thấy chính là đang câu dẫn người, Tiếu Dao thật là rất có dáng vẻ, cậu không có mấy thứ ngượng ngùng của phụ nữ, nhưng lại mang theo câu nệ của xử nam, cái này khiến cậu câu dẫn không đến mức quá lộ liễu, lại không đến mức quá gượng gạo, câu đến trong lòng anh phát ngứa.
Chu Hải Quyền cách màn hình, mơ hồ nhìn thấy thân ảnh Tiếu Dao ở sau lớp thuỷ tinh mờ, thiếu chút nữa đã nhịn không được muốn động thủ, cuối cùng rốt cuộc vẫn là nhịn xuống, đặt di động qua một bên, tự mình đi đọc sách.
Sách anh xem đều là thư tịch tương đối tối nghĩa, xem một hồi, tâm tình liền bình phục xuống. Tiếu Dao tắm rửa xong, bọc khăn tắm ra tới, liền thấy trên màn hình di động không thấy Chu Hải Quyền, chỉ đối diện với đèn treo trong phòng Chu Hải Quyền.
Cậu liền buồn cười lên, tự mình đi thay đổi quần áo, cầm di động nằm lên trên giường, lúc này mới mở miệng nói: "Chu tổng người đâu?"
Chu Hải Quyền nghe thấy thanh âm của cậu, lúc này mới buông sách nói: "Tắm nhanh vậy sao."
"Trước khi đi ăn cơm đã tắm qua một lần a, lần này chỉ khử mùi trên người." Tiếu Dao nói liền bò lên trên giường, sau đó đem điện thoại đặt ở trên gối đầu, nói: "Bây giờ tắm thơm ngào ngạt, muốn ngửi thử hay không?"
Chu Hải Quyền nói: "Em lại nữa."
Tiếu Dao liền nở nụ cười, người đẹp, mặc dù là góc độ quay chụp xảo quyệt, mặt dựa vào rất gần, nhưng vẫn là đẹp, làn da trơn bóng trắng nõn, hàm răng tuyết trắng, thời điểm nói chuyện lộ ra đầu lưỡi phấn nộn, thật là cực kỳ tươi tắn hiếm có, khiến Chu Hải Quyền nhìn là muốn hôn.
Anh kỳ thật nghe nói qua loại chuyện điện thoại PLAY này, rất muốn thử một lần. Bất quá anh người này tương đối bảo thủ, lại không biết Tiếu Dao có thể tiếp thu hay không, cho nên trong lòng có cái ý tưởng này, cũng ngượng ngùng nói ra, tự mình nghĩ nghĩ, cảm thấy vẫn là thôi.
Lại không phải vợ chồng già, đều còn chưa có đứng đắn ngủ nhau đầu, nếu làm chuyện này rồi, ngược lại mất đi cảm giác mới mẻ, đồ tốt nhất, vẫn là giữa cho thời điểm quan trọng nhất trong đời rồi lại vén khăn che mặt. Anh liền nói với Tiếu Dao: "Chưa gì mà chỉ biết chọc anh, chờ xem, về sau có lúc em phải khóc."
Đáng giận đến vậy, đến lúc đó nhất định phải khiến cậu khóc!
Anh tưởng tượng đến những hình ảnh này liền có chút kích động, lại nhìn bộ dáng Tiếu Dao thanh thuần lại ngạo kiều, trong lòng liền ngứa, âm thầm tính toán, chỉ hận không được như vậy như vậy, để Tiếu Dao hoàn toàn thần phục anh.

Bình Luận (0)
Comment