Xuyên Thư Phụ Trợ Mạc Viễn

Chương 11


Một chưởng, hai chưởng, ba chưởng...!Lý Mộ Phong điều khiển khí kình, theo quy luật từng chưởng từng chưởng một đánh mạnh vào màng chắn, mỗi một chưởng tung ra đều nhắm vào một điểm duy nhất, đó là nơi mỏng nhất của màng chắn, theo thời gian trôi qua, tốc độ của Lý Mộ Phong cũng tăng dần lên, lực trong từng chưởng cũng theo đó mà không ngừng lớn mạnh, mạnh mẽ tạo ra một vết rạn nho nhỏ nơi màng chắn.
Lý Mộ Phong nếm được chút ngọt lại càng thêm điên cuồng cày cuốc, không ngừng vận chuyển kình khí, lần nữa áp suất thành dịch thể, nặng nặng nề nề tiếp tục tấn công, thủy kình của Lý Mộ Phong tạo ra, sức lực vậy mà lại hơn kình khí nhiều lần, điên cuồng vận dụng thủy kình vậy mà tiêu hao rất nhiều thể lực, vượt xa công sức khi điều khiển kình khí, tốc độ khó khăn vậy mà tỉ lệ thuận với tác dụng, Lý Mộ Phong sau khi chuyển từ kình khí sang thuỷ khí tấn công, chưa đến hai khắc đã thấm mệt, mồ hôi trên trán tuông sả như mưa.

Bất quá, hắn vẫn không có ý gì là bỏ cuộc, hoà hoãn công kích, điều chỉnh hơi thở dần trở lại nhẹ nhàng, Lý Mộ Phong một lần nữa tung ra hàng loạt các công kích, các chưởng khí luân phiên nhau công kích, nhìn thì có vẻ như đánh vào bông, không có chút tác dụng gì.

Nhưng Lý Mộ Phong lại có thể cảm nhận được chấn động không thôi của đan điền, kinh mạch từ mở rộng hơn một chút, lại cứng cáp lên một chút.
Lý Mộ Phong dừng lại công kích, bắt đầu điên cuồng tích tụ, áp suất khí kình, chồng tầng tầng lớp lớp khí kình lên nhau, nhất chiều công kích.

Màn chắn vốn đã hơi rách ra trước nhiều đợt công kích lập tức bị xé rách, kình khí như cá trong nước, cuồng cuộn tung trào.

Đột phá!!! Lý Mộ Phong hắn đột phá, vậy mà từ luyện khí tầng 7 điên phong đột phá.

Lý Mộ Phong phi thường kích động, hắn không nhìn được du tảo kình khí sung quanh thân thể...!thật sự cứ như thoát thai hoán cốt, cơ thể khác xa so với trước đó, cảm giác mạnh mẽ tràn đầy sức sống, không khác gì cây non vừa được tưới nước, phi thường mạnh mẽ...!không hỗ là tăng lên một đại cảnh giới, Lý Mộ Phong không ngừng cảm thán.
Lý Mộ Phong bật dậy, cũng không gấp gáp làm quen với võ kỹ như trước nữa mà thay vào đó, hắn khoang khoái dũi thẳng tay chân.

Quả thật là trời giúp hắn ! Lý Mộ Phong nhịn không được mà bật cười, sau đó hắn lại bình tĩnh đi, thu bớt chút khí thế kích động không thôi đang du tảo xung quanh mình.
Lý Mộ Phong không tin vào vận khí cho lắm, nói đúng hơn, hắn không mê tín.

Nhưng đó là trước kia, còn bây giờ, hắn không chỉ không tin mà đâu đó còn có cảm giác bản thân khí vận tựa hồ rất tốt, thậm chí phúc đức tích tụ từ hàng vạn kiếp trước có lẽ đều đã ngưng tụ thành dịch ở kiếp này, không ngừng tu bổ, trao dồi cho cái vận khí rách nát trước khi xuyên của hắn.

Dựa theo ký ức mà nói, nguyên chủ "Hàn Ân" đúng thật là đã tới luyện khí tầng 7 đỉnh phong, hơn nữa còn đang tích góp khí kình đợi ngày thăng cấp, chỉ không ngờ chưa thăng cấp đã bị hắn ma xui quỷ khiến chiếm đoạt thân thể, thậm chí còn tiện nghi cho hắn, giúp hắn thoát khỏi khó khăn.
Lý Mộ Phong phi thường cao hứng, thậm chí khí thế tinh thần từ trong linh hồn hắn thoát ra sau khi kết hợp với khí chất cao ngạo toát ra từ xương tủy của thân thể, vậy mà khiến mức độ khí chất giả dạng thành nguyên chủ của Lý Mộ Phong tăng lên vài phần, thậm chí gần như gấp đôi.

Lý Mộ Phong đứng trước gương, nhìn khuân mặt cao ngạo từ khi nào môi đã vểnh lên vui vẻ, thậm chí còn toát lên đâu đó khí chất dương dương tự đắc, giống nguyên chủ đến năm phần.

Cộng thêm hắn vừa thăng cấp, lại nắm bắt được sơ sơ cách tu luyện, Lý Mộ Phong có thể cảm nhận rõ ràng được, bản thân sau khi đột phá đã hiểu không ít về thân thể, thậm chí còn có chút xu hướng hoà nhập, kết hợp thêm ở chỗ, khuôn mặt và thân thể đều là của nguyên thân, Lý Mộ Phong từ khi xuyên vào vẫn án binh bất động, không chút gấp gáp mà thay đổi, thậm chí đến bộ y phục màu đỏ gai mắt luôn luôn thời khắc nhắc nhở hắn đã chết thảm như thế nào, Lý Mộ Phong cũng không có ý định thay đổi.


Lý Mộ Phong dễ dàng thăng cấp mức độ giống nhau lên 6 phần.
Lý Mộ Phong càng nhìn càng kích động, trong đầu không ngừng tính toán.

Hắn là một trạch nam, tuy vẫn tiếp xúc với xã hội, vẫn vì đồng tiền mưu sinh mà khom lưng cúi gối, thậm chí còn luyện ra một chút kĩ năng nhìn mặt đoán ý, một chút mưu kế khôn vặt, lại thêm hàng vạn kinh nghiệm kinh người khi đọc tiểu thuyết, Lý Mộ Phong nghĩ, nếu có một cột thang dựa theo mức độ thông minh của các nhân vật trong truyện, nếu giới hạn đo của thước là 10 thì hắn miễn cưỡng đạt đến mức ba.

Đừng nhìn mức độ thấp mà khinh thường, "Tu chân chi ta thắng nhân sinh" là một quyển tiểu thuyết dài, cực kỳ dài, kéo theo đó cấp độ tu luyện càng lớn, tuổi thọ cũng càng dài, các tranh chấp tài nguyên theo đó cũng khắc nghiệt khôn lường.

Thậm chí còn có các lão quái vật sống hàng nghìn hàng vạn năm, có khi còn cả triệu năm hay bất tử luôn.

Thời gian sống lâu như vậy, ngay cả người ngu cũng thành thiên tài, huống chi, nhưng nhân vật này, cho dù là pháo hôi, xuất phát điểm đã là thiên tài rồi? Có được tu vi tối cao như vậy, sao có thể là một người bình thường? Huống chi, nếu truyện có thể chia cấp bậc, mức độ theo nội dung, chắc chắn Tu chân chi ta thắng nhân sinh chính là thánh giai cấp bậc thư xét theo độ hack não, cũng vì vậy, mức độ nguy hiểm của các nhân vật, từ phản diện đến pháo hôi, thậm chí là người qua đường hay quý nhân, cấp bậc nguy hiểm cũng cao hơn các tiểu thuyết phổ thông thường không ít
Hàn Ân tuy là pháo hôi, nhưng xuất phát điểm lại tốt hơn bọn pháo hôi giai đoạn đầu nhân vật chính gặp được, nhưng cũng chỉ có vậy.


Tuy Hàn gia là đại gia tộc, nguyên chủ là song linh căn, loại linh căn này, ở Xích Quỷ quốc được coi là thiên tài, nhưng ở nơi khác thì chưa chắc.

Lý Mộ Phong đọc Tu chân chi ta thắng nhân sinh, tất nhiên sẽ hiểu biết nhiều, thậm chí tầm mắt còn rất cao.

Nam nhân mà, thiếu gì thì thiếu nhưng nhiệt huyết thì không, đừng nhìn Lý Mộ Phong nơi chốn sợ sệt mà nghĩ hắn yên phận.

Lý Mộ Phong thận trọng, một phần vì giữ mạng, phần còn lại, tất nhiên vì chán ghét cái chết theo kiểu bị cho là người đoạt xá mà bị thiêu sống hay tra tấn bức cung..

Bình Luận (0)
Comment