Lúc trước sau khi Trương Hồng Văn lên làm công nhân, hộ khẩu được chuyển dời tới huyện thành, sau này sẽ ăn đồ ăn công nghiệp, nhưng người trong nhà luôn có sự quan tâm không bao giờ cạn ở trên người con cái.
Sau mỗi lần thu hoạch vụ thu phát lương thực xong, Trương Đại Ngưu sẽ trích ra một phần lương thực được phát cho cả nhà rồi vận chuyển lên huyện thành cho Trương Hồng Văn.
Trước kia đều là người làm ba như Trương Vệ Quốc đi, năm nay trong nhà đã có xe đạp, thế nên đã đổi thành Trương Thiên đi.
“Dạ.”
Trương Thiên lãnh lương thực xong, sau đó bèn tới chỗ kế toán để kết toán tiền lương.
Mới vừa vào nhà, chợt thấy cả nhà Trương Cốc Mãn vui mừng hớn hở đi ra từ bên trong.
Trương Thiên đứng ở một bên, lặng lẽ duỗi dài lỗ tai nghe bọn họ nói chuyện.
“Vừa rồi tôi lén nhìn sổ của kế toán, năm nay chỉ cần không phải là nằm ở nhà không làm việc, hầu như mỗi người đều sẽ nhận ít nhất là 100 tệ. Tổng tiền lương của nhà chúng năm nay thế nhưng lên tận hơn 600 tệ!”
“Cũng nhờ đứa cháu gái tài giỏi của nhà đại đội trưởng, đã giúp đại đội của chúng ta lấy được vụ buôn bán cỏ khô với trang trại bò sữa. Đã vậy đại đội còn kinh doanh thêm sữa dê, nghe nói bán sữa dê kiếm lời còn nhiều hơn cả bán cỏ khô nữa đó!”
“Chuyện này là thật hay giả vậy ạ?!”
“Tất nhiên là thật, Tôn Cương là bạn của mẹ, chính miệng mẹ đã hỏi ông ấy!”
“Nghe nói đại đội muốn mở một xưởng chế biến sữa tươi, sau này đại đội của chúng ta cũng có thể lãnh tiền lương giống như người thành phố!”
“Hay là cháu nghỉ việc ở đội dân binh đi, đến xưởng chế biến sữa kia làm thử xem?”
“Cháu đang làm ở đây cũng rất tốt mà, cháu sẽ không nghỉ đâu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-197.html.]
“…”
Giọng nói càng ngày càng nhỏ, Trương Thiên tiếc nuối thu lỗ tai lại, vào nhà tìm kế toán để lãnh tiền lương.
Hiện tại đại đội đã có dê sữa và bò sữa, sau này ngành sữa chắc chắn sẽ càng lúc càng phát triển, Trương Thiên cho rằng tốt nhất nên xây một xưởng riêng ở đại đội để phát triển ngành sữa.
Trương Đại Ngưu rất nhanh đã tìm vài vị cán bộ trong đại đội để họp bàn về chuyện này, mọi người nhất trí đồng ý, chậm nhất là ngày mai sẽ mở họp nói rõ ràng với đại đội, sau đó bắt đầu xây dựng nhà xưởng.
Đến lúc đó Trương Thiên sẽ làm xưởng trưởng kiêm nhân viên kỹ thuật của xưởng chế biến sữa tươi.
Mọi người cũng đã quá rõ sự đóng góp của Trương Thiên trong công việc này, càng đừng nói phía sau còn có ông nội của cô - Trương Đại Ngưu ủng hộ.
Năm nay dê sữa mới sản xuất sữa được hơn một quý mà đã thu hoạch được không ít, tháng hai sang năm, bò sữa sẽ sinh ra bò con, chính thức vào thời kỳ cho sữa, nói vậy sang năm thu vào chắc chắn sẽ nhiều hơn năm nay.
Năm nay tiền lời của đại đội cũng không tệ, sau khi đổi và chia hoa hồng thì những gia đình thiếu điểm công vẫn có thể nhận được một năm lương thực, còn có thể nhận được thêm 100 tệ.
Phải biết rằng dựa theo điểm công của năm vừa rồi, một sức lao động có thể nhận được gần 100 cân lương thực đã là không tồi, tiền thì khỏi phải nghĩ.
Năm nay không chỉ được phát hơn 100 cân lương thực, còn có thể lãnh thêm 100 tệ tiền lương, chắc chắn cuộc sống sẽ càng thêm sung túc hơn.
Trương Thiên là nhân viên chăn nuôi kiêm người đứng đầu xưởng gia công, không chỉ được tính đủ điểm công, còn được trích thêm 10% lợi nhuận đến từ xưởng gia công sữa dê, tiền lương chắc chắn sẽ nhiều hơn những người khác.
Chỉ là 10% này cũng không thuộc về một mình Trương Thiên mà thuộc về tất cả mọi người trong xưởng gia công.
DTV
Lúc trước sau khi thành lập xưởng gia công, chuyện này cũng là do Trương Đại Ngưu chủ động nói ra.
Dù sao đây cũng là công việc làm thêm, không dễ để tính điểm công, thế nên dưới sự kiến nghị của Trương Thiên, tiền lương đã được quy đổi thành 10% lợi nhuận và phân phát cho nhân viên dưới dạng khen thưởng và hoa hồng.