Sau khi kế toán Tiền tính toán một hồi, cuối cùng Trương Thiên tổng cộng lãnh được 204 tệ - có thể coi là tương đối giàu có ở trong đại đội.
Năm nay kế toán Tiền béo lên không ít, khuôn mặt tròn bụ bẫm cười tủm tỉm nhìn Trương Thiên, giống như Phật Di Lặc, chỉ có đáy mắt thường xuyên lóe lên một vài tia sáng, từ đó có thể nhìn ra được sự khôn khéo của người này.
“Chúc mừng cháu, năm nay tiền lương lãnh được nhiều thật đấy. Chờ cuối năm xưởng chế biến sữa tươi được xây dựng xong, tiền lương năm sau của cháu chắc chắn sẽ càng nhiều hơn nữa.”
Trương Thiên vội vàng khiêm tốn nói:
“Đâu có đâu ạ, Thắng Nam không hổ là con gái của chú, cô ấy làm kế toán, tính toán sổ sách của xưởng gia công đâu ra đấy. Chờ đến lúc xây xưởng sữa xong còn phải làm phiền Thắng Nam tiếp tục đảm nhiệm chức vụ kế toán của xưởng, như vậy thì chúng cháu mới có thể yên tâm hơn về phương diện sổ sách ở trong xưởng.”
Không phải chỉ là khen ngợi lẫn nhau sao? Chuyện nhỏ!
Nụ cười trên khóe miệng của kế toán Tiền lập tức càng thêm rõ ràng, chú ấy đưa một xấp tiền cho Trương Thiên.
“Cháu đếm lại thử xem, phòng trường hợp xảy ra sai sót gì đó.”
Trương Thiên xem cũng không xem, trực tiếp bỏ vào trong túi.
Ở phương diện này, cô vẫn rất tin tưởng vị kế toán kỳ cựu đã đảm nhiệm chức vụ kế toán mười mấy năm trong đại đội này.
“Không cần đâu ạ, chú Tiền làm kế toán nhiều năm như thế, ai có thể tính toán sổ sách giỏi hơn chú nữa ạ? Cháu thà rằng không tin sổ sách mà mình tính ra chứ không thể nào không tin chú được.”
Đối với một vị kế toán mà nói, đây quả thật chính là những lời nhận xét tuyệt vời.
“Ha ha ha ha!”
Kế toán Tiền mỉm cười tiễn Trương Thiên đi, sau đó tiếp tục kiểm kê sổ sách của người tiếp theo.
Trong túi đột nhiên có nhiều tiền như vậy, còn là tiền công khai, Trương Thiên quả thực vui muốn chết, cảm giác này giống như được lĩnh tháng lương đầu tiên sau khi tốt nghiệp đại học, thật sự không biết nên dùng loại ngôn ngữ nào để miêu tả.
Mang theo 25 cân ngũ cốc tinh chế, Trương Thiên vội vàng đi lên huyện thành, cô gấp không chờ nổi muốn mua thật nhiều thứ!
25 cân lương thực rất nặng, nhưng may là mấy năm nay gần đây Trương Thiên đã cải thiện thể lực một cách đáng kể, cô vô cùng nhẹ nhàng bước lên lầu 3, giao lương thực cho nhà anh Hai.
Trương Hồng Văn bỏ hai túi lương thực vào trong phòng, khóe miệng nở một nụ cười bất đắc dĩ, bưng cho Trương Thiên một ly nước trà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-198.html.]
“Nhà anh có thể tự mua được lương thực mà, trong nhà cũng đừng mang lương thực đến đây làm gì. Mọi người đã vất vả cả một năm rồi, đống lương thực này phải để mọi người dùng mới đúng!”
Trương Hồng Văn cũng không phải không biết nông dân ở dưới quê khổ cực đến mức nào, dù sao năm đó anh ấy cũng là một nông dân làm ruộng rất giỏi.
Trương Thiên bưng cái ly lên uống một ngụm nước trà, đáy mắt xuất hiện ý cười.
Cô buông cái ly, ho nhẹ hai tiếng, nghiêm túc nói:
“Anh đoán thử xem… Năm nay ngoại trừ lương thực ra thì em được chia bao nhiêu tiền?”
Trương Hồng Văn trầm ngâm một lát, thử nói:
“60 tệ?”
Anh ấy nhớ rõ năm đó mỗi ngày mình đều kiếm được 8 điểm công, cuối năm được chia 125 cân lương thực và 30 tệ.
Trương Thiên lại lắc đầu, giơ hai ngón tay ra:
“200 tệ!”
“Bao nhiêu cơ?!”
Trương Hồng Văn không thể tin được mà trợn to mắt.
“200 tệ ạ!”
Trương Thiên thấy anh trai vẫn không chịu tin, cô trực tiếp lấy 200 tệ ra đặt ở trên mặt bàn.
Lúc này Trương Hồng Văn mới thật sự tin.
DTV
“Năm nay đại đội của chúng ta kiếm được nhiều tiền lời như vậy sao?”
Anh ấy vẫn không tài nào hiểu nổi.
Trương Thiên tính toán một chút tiền lời đến từ việc mua bán cỏ khô cùng với tiền lời đến từ việc bán sữa dê cho anh Hai của mình, cuối cùng tổng kết ra một con số khiến người ta phải nghẹn họng nhìn trân trối.