Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 228

Lúc ăn trưa, Trương Đại Ngưu vội vàng ăn một bát cơm, sau đó dắt theo con trai và cháu trai thứ hai đi tìm kế toán Tiền.

Mấy người họ ngồi máy kéo đi đến xưởng cơ khí trên huyện thành.

Họ phải nhanh chóng đặt mua vài chiếc máy gặt, không chỉ thu hoạch lúa mì cần dùng, mà sau này khi thu hoạch ngô và đậu nành cũng cần phải dùng đến nó.

Đáng tiếc, muốn lấy được máy gặt vẫn phải chờ thêm một tuần.

May mắn thay, hiện giờ đại đội đã có một chiếc máy gặt, trong vòng một tiếng thế nhưng đã thu hoạch được tám mẫu lúa mì.

Sau đó lúa mì vừa thu hoạch đã được gấp rút chuyển đến sân đập lúa để phơi, tuốt hạt và đóng bao.

Đại đội hiện tại vô cùng giàu có, mua một lúc năm chiếc máy gặt.

Khi năm chiếc máy này được máy kéo chở về, Trương Thiên đang phơi lúa mì ở sân đập lúa.

Ngay khi chiếc máy mới được vận chuyển đến, 15 phút sau đã được đổ đầy dầu diesel và đưa đến cánh đồng lúa mì để làm việc.

Với năm chiếc máy gặt chạy không ngừng nghỉ, chưa đầy một tuần, toàn bộ cánh đồng lúa mì rộng hơn 1.000 mẫu của đại đội đã được thu hoạch toàn bộ.

Để ăn mừng mùa màng bội thu, đại đội quyết định mổ hai con lợn để mọi người ăn mừng một phen.

DTV

So với việc hỏi han ân cần thì thà rằng đưa đồ cho mọi người còn hơn, nhưng bây giờ không thể đưa tiền, vậy thì phát thịt cũng được.

Người phụ trách mổ lợn trong đại đội có rất nhiều kinh nghiệm, muốn một cân thì sẽ cắt đúng một cân, Trương Thiên bèn vui vẻ cầm theo phần thịt của gia đình mình trở về nhà.

Anh Hai cũng đang ở nhà, lần này anh ấy về nhà là để kiểm tra tình hình sử dụng máy gặt, đồng thời cũng làm một báo cáo về phản hồi của đội viên sau khi sử dụng.

Mà những vấn đề này, ba của Trương Thiên - Trương Vệ Quốc vô cùng rõ ràng.

Trong vụ thu hoạch lúa mì vừa qua, ông ấy ỷ vào dáng người cao to của mình, đã nhiều lần tranh giành quyền sử dụng máy gặt với người khác.

Các đội viên không thể giành lại Trương Vệ Quốc, nên chỉ có thể để ông ấy độc chiếm chiếc máy gặt.

Thế nên, Trương Vệ Quốc chính là người rõ ràng nhất tình hình sử dụng máy gặt ở ngoài đồng.

Trương Thiên chỉ muốn ăn thịt, nên khi ba cô liên tục kể mình ‘oai vệ’ như thế nào ở ngoài cánh đồng lúa mì, cô vẫn chỉ điên cuồng ăn thịt.

Đợi đến khi Trương Thiên ăn uống no nê, bấy giờ ba cô mới nói xong.

“Thịt đâu hết rồi?!”

Ông ấy nhìn chằm chằm vào đĩa thịt, cằm gần như rơi xuống đất.

Chung Quyên trợn mắt nhìn chồng, gắp hai miếng thịt ở trong bát của mình cho vào bát của chồng.

“Ăn đi.”

Trương Vệ Quốc cười hì hì, vui sướng ăn hết sạch.

Đàn ông có vợ đúng là hạnh phúc!

Vụ lúa mì vừa trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến vụ đậu nành và ngô.

Và khi thu hoạch xong mấy loại lương thực này, sau đó nộp thuế lương thực cho bên trên, lúc này cũng đã chuẩn bị đến cuối năm.

Đại đội cũng rục rịch chuyện kết toán lương.

Trương Thiên ngồi sau bàn và kiểm tra sổ sách Tiền Thắng Nam làm.

Thu nhập năm nay cao hơn năm ngoái gần 10.000 tệ.

Điều này hoàn toàn có thể đoán được dựa vào lượng sản xuất sữa tươi trong năm nay, chỉ là Trương Thiên không ngờ lại nhiều đến thế.

“Thắng Nam, cậu tính toán sổ sách lại một lần nữa, sau đó giao cho ông nội tôi và bí thư xem qua. Nếu không có vấn đề gì thì chúng ta sẽ bắt đầu phát tiền lương năm nay.”

Trương Thiên đưa sổ sách cho Tiền Thắng Nam, nhìn cô ấy đạp xe rời đi.

Tiếp theo, cô phải đến phân xưởng sản xuất một chuyến, để pha thêm sữa lấy từ trong không gian siêu thị.

Không lâu sau, Tiền Thắng Nam trở lại, khuôn mặt lạnh nhạt đột nhiên tràn ngập ý cười, thoạt nhìn có vẻ rất vui.

Trương Thiên có chút tò mò, bèn lên tiếng hỏi:

“Có chuyện gì tốt à?”

Tiền Thắng Nam dùng sức gật đầu, khóe miệng không khống chế được mà giương lên:

“Đại đội chúng ta chuẩn bị lắp mạng lưới điện rồi!”

“Thật sao?!”

Trương Thiên cũng giật mình, đây chính là một tin lớn!
Bình Luận (0)
Comment