Nếu không phải mẹ của Trương Cốc Mãn tìm Trương Cốc Mãn đòi tiền sính lễ thì dự rằng những người này vẫn cho rằng bản thân mới là chồng tương lai của Trịnh Nguyên Anh.
Trương Đại Ngưu sửng sốt, sống mấy chục năm nay, phong ba bão táp đã gặp qua không ít nhưng không ngờ hôm nay lại gặp phải chuyện vô lý như thế này, khiến đầu ông hoàn toàn trống rỗng.
“Cô ta, cô ta, mấy đứa, mấy đứa đều là bạn trai của cô ta sao?.”
Trương Đại Ngưu chỉ vào đám thanh niên lắp bắp nói.
Hơn nửa số người phía dưới đều gật đầu.
DTV
Trương Đại Ngưu không khỏi hít một ngụm khí lạnh, trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt, hoàn toàn không biết nên xử lý như thế nào.
Xem ra Trương Học có thể coi là may mắn nhất, anh ta chỉ bị lừa mỗi 5 tệ, Trương Thiên nhìn Trương Học đang đứng ở giữa đám người, cảm thấy may mắn thay cho anh ta.
Trương Học cũng tự cảm thấy như vậy, xem ra vận may của bản thân thật sự không tệ, thế nhưng chỉ bị lừa mỗi 5 tệ.
Đợi Trương Đại Ngưu bình tĩnh lại, ông xoa xoa khuôn mặt già nua của mình, cảm thấy tốt hơn một chút mới tiếp tục nói:
“Những người còn lại tiếp tục đi, nói rõ số tiền đã cho mượn, lát nữa tôi sẽ đến công xã báo với lãnh đạo.”
Vừa nghĩ đến phản ứng của lãnh đạo, ông đã muốn đào một cái hố tự chôn mình luôn cho rồi.
Nhiều người như vậy, còn toàn là người của đại đội mình, bị một cô gái lừa một số tiền lớn, đã vậy còn không có ai phát hiện ra!
Mới đầu còn có chút buồn cười, kết quả bây giờ càng nghĩ càng thấy tức.
Trương Đại Ngưu không nhịn được mà trừng mắt nhìn những đội viên bị lừa.
Trương Thiên cảm nhận được sự tức giận phát ra từ người ông nội, bèn yên lặng làm một công cụ chạy bằng cơm không có biểu cảm.
Số người bị lừa tổng cộng là 15, trong đó số người bị Trịnh Nguyên Anh dụ dỗ lừa gạt, nói muốn kết hôn là 11 người, còn lại bốn người lúc cô ta rời đi mới bị lừa một khoản tiền nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-260.html.]
15 người, tổng cộng bị lừa 320 tệ, là một con số rất lớn.
Cuối cùng sau khi tổng kết ra một con số cụ thể, ba mẹ những thanh niên bị lừa này càng tức giận hơn, tiếng đánh vào đầu vào lưng vang lên không ngớt.
Trương Đại Ngưu lấy cuốn số Trương Thiên ghi chép, đạp xe đạp đến tìm bí thư Phạm để thương lượng.
Chuyện lớn như thế này, bản thân không đưa ra được chủ ý nào hay, cho dù có đến tìm lãnh đạo cũng phải lựa lời mà nói mới được, nếu không sẽ chỉ khiến đối phương cảm thấy đội viên của mình quá ngốc.
Trương Thiên nhìn bóng lưng ông nội dần rời xa, lại nhìn về phía đám thanh niên bị ba mẹ nhéo tai đánh đầu, trong lòng khẽ thở dài một hơi.
Cho dù kết quả ra sao, khoảng thời gian sắp tới đội viên đại đội mình nhất định sẽ bị những đội viên xung quanh chế giễu.
Bản thân vẫn nên ở xưởng sữa một thời gian vậy.
…
Trương Thiên vẫn luôn ở xưởng sữa, tin tức bên ngoài đều là do Triệu Quế nói cho cô biết.
“Chị Trương Thiên, em nghe nói chuyện thanh niên trí thức Trịnh đi lừa tiền đã truyền ra bên ngoài rồi. Mọi người đều vô cùng thông cảm cho đội viên của đại đội chúng ta!”
“Chị Trương Thiên, lãnh đạo công xã đã gửi báo cáo lên trên rồi!”
“Chị Trương Thiên, đã tìm được thanh niên trí thức Trịnh. Em nghe nói rằng cô ta dọc đường đi còn lừa thêm tiền của người khác nữa!”
“Chị Trương Thiên, toàn bộ số tiền mà đại đội chúng ta bị lừa không thể thu hồi lại hết được. Em nghe nói thanh niên trí thức Trịnh kia tiêu tiền rất hoang phí, trong một khoảng thời gian ngắn cô ta thế nhưng đã tiêu hết một nửa.”
“Chị Trương Thiên, đã lấy lại được tiền rồi!”
Nhờ có ‘máy truyền tin’ Triệu Quế, đối với những chuyện xảy ra ở trong đại đội, Trương Thiên có thể nói là không bỏ sót một chuyện nào.
Để thưởng cho cô bé này, mỗi lần nghe được tin gì hay, Trương Thiên đều tặng cho cô ấy một ít kẹo trái cây coi như là phần thưởng.