Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 393

Trương Thiên vẫn tiếp tục chiêu cũ của mình, trước tiên tìm bảo vệ lôi kéo làm quen, sau đó thông qua bảo vệ tìm được người phụ trách để đề cử sữa tươi.

Cán bộ của bộ phận mua sắm trong xưởng giày nghe nói có người muốn đẩy mạnh tiêu thụ sữa tươi, lập tức chạy tới.

Sau khi nhìn thấy người thì hơi hơi sửng sốt, lập tức cẩn thận dò hỏi.

“Tôi đến huyện Nhiêu vào ngày hôm qua, hai bình sữa này là do tôi mang theo tới đây, anh nếm thử xem?”

Trương Thiên đặt bình sữa đã đóng gói trên bàn của phòng an ninh, để cán phòng mua nếm thử.

“Vậy, tôi nếm thử xem.”

Sắc mặt của cán phòng mua bối rối mở đóng gói bên ngoài bình sữa ra, rồi mở nắp đậy phía trên ra, ghé mũi vào miệng bình ngửi ngửi, xác định không ngửi được mùi chua gì, lúc này mới nhấp một ngụm nhỏ.

Anh ấy nhắm mắt lại cảm nhận một chút, hơi vui mừng nói: “Cảm giác hương vị không khác gì sữa bò tươi!”

Trang trại bò sữa của huyện Nhiêu tổng cộng chỉ nuôi năm con bò sữa, tuy rằng số người trong huyện không nhiều bằng huyện Thuần, nhưng cũng có mười mấy vạn người.

Năm con bò sữa, sản xuất sữa hoàn toàn không đủ.

Đây cũng là nguyên nhân mà chính phủ huyện Nhiêu cần mua bột dinh dưỡng từ huyện Thuần.

Trương Thiên cười một cái: “Bởi vì để bảo đảm có thể g.i.ế.c c.h.ế.t vi khuẩn có hại trong sữa tươi, chúng tôi cố ý sử dụng kỹ thuật khử trùng UHT ở nhiệt độ cực cao, giúp giảm vi khuẩn, còn ngăn chặn oxy, như vậy hạn sử dụng của sữa tươi có thể kéo dài từ bảy đến mười ngày.”

Chờ có kỹ thuật đóng gói khử trùng thì hạn sử dụng sẽ kéo dài đến sáu tháng, thậm chí là một năm, đến lúc đó sữa tươi Hồng Quang muốn bán đi đâu thì bán đi đó.

DTV

Nhưng chuyện này phải cần thời gian.

“Thì ra là như thế.” Cán phòng mua cảm thán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-393.html.]

Anh ấy nhìn sữa tươi còn dư lại, suy nghĩ một lát.

“Đồng chí Trương Thiên, vậy sữa tươi của các cô định giao dịch thế nào?”

Trương Thiên không chút do dự nói: “Một bình như vậy hai xu năm, mỗi lần thu về một cái chai sẽ trả lại một xu, nhưng nếu số lượng quá ít thì chúng tôi không dễ vận chuyển.”

Từ đại đội Hồng Quang đến huyện Nhiêu, khoảng cách chênh lệch khoảng sáu mươi mấy km, trên thực tế lái xe cần đi hơn một trăm km, lúc này đường đi không thuận tiện như sau này, cho nên rất phí thời gian.

Dựa theo tiêu chuẩn vận chuyển hàng hóa thống nhất của đại đội giao thông, mỗi tấn mỗi km cần tiền, đi qua đi lại tổng cộng khoảng bốn mươi xu, như vậy ít nhất cần phải kiếm lại tiền xe trở về, còn phải có chút lợi nhuận mới được.

Nghe Trương Thiên giải thích xong, cán phòng mua gật gật đầu rồi tiếp tục hỏi: “Như vậy, các cô có thể bảo đảm toàn bộ sữa tươi vận chuyển đến đều trong tình trạng tốt không?”

Dựa vào tình hình giao thông hiện tại, bao bì sữa tươi lại là chất liệu thủy tinh, nếu như xóc nảy vài cái là hỏng thì đối hai bên giao dịch mà nói đều không tốt.

Đây xác thật là một vấn đề.

Trương Thiên cười khổ: “Vấn đề này chúng tôi tạm thời chỉ có thể chọn dùng giấy gợn sóng làm ngăn cách tiến hành phòng hộ, cũng từng cân nhắc dùng nhựa, nhưng không thể xác định tính an toàn, chúng tôi cân nhắc nhiều lần vẫn là quyết định sử dụng chai thủy tinh.”

Hiện tại sữa tươi mà đại đội đưa vào trong thành mỗi ngày chính là chọn dùng cách này.

Cán phòng mua hiểu rõ, anh ta biết túi nhựa, chính phủ thường xuyên phát túi nhựa, thứ kia dùng tốt, mỗi ngày trong túi của anh ta đều có một cái, tan làm đi ngang qua trạm thực phẩm thì sẽ dùng túi nhựa đựng đồ.

“Vậy làm phiền cô ở đây chờ một chút, tôi đi báo cáo với chủ nhiệm.”

Nói xong lập tức mang theo bình sữa không mở ra kia vội vàng rời đi.

Trương Thiên đợi không đến năm phút thì đã thấy cán bộ chạy tới, vẫy tay với cô.

“Nói xong, cô đi theo tôi!”

Trương Thiên đi theo sau cán phòng mua, lướt qua đám người, đi vào một chỗ tòa nhà ba tầng.

Bình Luận (0)
Comment