Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 394

Phòng mua ở lầu hai, sau khi Trương Thiên bước vào văn phòng phòng mua, thấy sau cái bàn lớn màu đen ngồi một người đàn ông trung niên mập mạp.

Thấy Trương Thiên bước vào, ông ấy lộ ra một nụ cười hiền lành.

“Chào đồng chí Trương Thiên, mời ngồi.”

Trương Thiên ngồi xuống, bình tĩnh tự nhiên chờ đợi đối phương mở miệng.

“Là như thế này, đồng chí Trương Thiên, chúng tôi có thể đưa ra một đề nghị không?” Chủ nhiệm mua sắm vui tươi hớn hở nói.

Trương Thiên chớp chớp mắt, khẽ cười một tiếng: “Tất nhiên là được.”

Khách mà, có ý tưởng là rất bình thường, có thể nói thì cứ nói, không nói thì thôi.

Chủ nhiệm của phòng mua đặt tay lên mặt bàn: “Nếu xưởng sữa của các cô đã có sữa, vì sao không trực tiếp bán sữa bột chứ?”

“Sữa bột chỉ cần lưu trữ tốt là có thể để hơn một tháng, chẳng lẽ không thể tiện hơn sữa tươi hay sao?”

Trương Thiên như suy tư gì, trước kia cô xác thật từng nghĩ tới bán sữa bột, nhưng sau này bởi vì vấn đề sản lượng mà tự mình từ bỏ.

Hiện tại sữa trong xưởng sữa cũng đủ nhiều, cô chỉ nghĩ bán sữa tươi, nhưng ngược lãi quên mất còn có thể làm sữa bột.

Ai cũng biết chính phủ bên kia chỉ bán bột dinh dưỡng thì đã kiếm không nghỉ tay, nếu xưởng sữa sản xuất sữa bột để bán, chẳng phải là sẽ kiếm được càng nhiều?

Đầu óc của cô lập tức quay lại, mắt sáng rực lên.

“Ý kiến này của chủ nhiệm rất hay!” Cô cười tủm tỉm: “Nếu đổi thành sữa bột, chúng tôi sẽ vận chuyển sữa bột tinh khiết tới đây, một cân bốn mươi, không biết bên này của ông cần bao nhiêu đây?”

DTV

Chủ nhiệm lập tức thu nụ cười trên mặt lại: “Có thể rẻ một chút không? Chúng cần khoảng một trăm cân, bốn mươi xu có hơi đắt.”

Xưởng giày có hơn một ngàn công nhân, trên cơ bản đều là trên có già dưới có trẻ, nhà ông ấy cũng muốn mua một ít sữa cho con uống, nghe nói trẻ con uống sữa từ nhỏ không chỉ lớn lên chắc nịch hơn mà đầu óc cũng thông minh hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-394.html.]

Một trăm cân?!

Trương Thiên lập tức tỉnh táo tinh thần, bắt đầu nói tỉ mỉ với chủ nhiệm về việc làm sữa bột không dễ.

Một cân sữa bột cần khoảng tám cân sữa nguyên chất, nếu chỉ tính nguyên liệu thì giá cả nguyên liệu một cân sữa bột không quá ba xu, nhưng thêm gia công, đóng gói vân vân thì giá cả lập tức lên cao.

Hai người ông tới tôi đi, cuối cùng quyết định giá cả ở ba mươi sáu xu.

Xác định giá cả, chủ nhiệm mua sắm viết một tờ giấy cam kết đặt một trăm cân sữa cho Trương Thiên, rồi thanh toán tiền đặt cọc, hai bên đều rất vừa lòng.

Trương Thiên tạm biệt xưởng giày, kế tiếp lại đi tới xưởng dệt vải và với xưởng nhựa để chào hỏi.

Cứ như vậy, lại lần nữa nhận được hai đơn đặt hàng, xưởng dệt vải năm mươi cân, xưởng nhựa năm mươi cân.

Trương Thiên mất một ngày rưỡi để chào hỏi các nhà xưởng lớn xong, cuối cùng đẩy mạnh tiêu thụ ra ngoài bốn trăm cân sữa bột.

Buổi tối, cô ngồi ở trên giường tính toán, bốn trăm cân sữa bột cần khoảng ba nghìn hai trăm cân sữa tươi, tính toán dựa theo thời gian đã thương lượng xong thì hẳn là cũng đủ.

Đến nỗi máy móc gia công sữa bột, có thể trực tiếp mượn của xưởng chế biến sữa, cùng lắm thì trả một khoản phí mượn.

Cô bán sữa bột, cũng không phải bột dinh dưỡng, không có cạnh tranh với xưởng chế biến sữa.

Tính toán sổ sách xong, Trương Thiên cảm thấy hài lòng mà đi ngủ.

Nghĩ tới sữa bột trong không gian siêu thị, khóe miệng của cô không nhịn được điên cuồng nhếch lên, lại có thể nhập cư trái phép một phần sữa bột ra ngoài để đổi thành tiền một cách công khai.

Trương Thiên sắp xếp kế hoạch xong, đáng tiếc trời không chiều lòng người.

Sáng sớm trời còn chưa sáng, cô đã bừng tỉnh từ trong mộng.

Tiếng sấm ầm ầm ầm lăn qua lăn lại, tia chớp màu trắng xanh như vũ khí trong tay lôi công c.h.é.m nứt không trung.

Trương Thiên vội vàng lấy một cái áo khoác từ trong không gian ra khoác thêm, đi đến trước cửa sổ, mở cửa sổ ra đưa tay ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment