Trước đây chỉ tiếp xúc một lần, trong lòng Tán vốn dĩ không thể nào tin tưởng ấu tể có vẻ ngoài non nớt này.
Nhưng chỉ trong vài giờ hôm nay, bất kể là xe tay ga cũ hay sắp xếp bữa ăn cho những dã nhân trong bộ lạc, mệnh lệnh của Quân Tiểu Nam lần lượt được ban ra, thôn dân đều hành động một cách có trật tự.
Điều đáng ngạc nhiên là, những dã nhân trong thôn đều rất nghe lời cô gái được gọi là ‘Thánh Nữ’ này, dường như từ tận đáy lòng đều nguyện ý.
Là thủ lĩnh của một bộ lạc, lẽ dĩ nhiên Tán đã sớm nhận ra rằng người thật sự có thể đưa ra quyết định ở đây chính là vị Thánh Nữ này.
Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Tán nhanh chóng đưa ra quyết định có lợi cho sự phát triển của bộ lạc Ly.
Thủ lĩnh của bộ lạc Ly đã bị thuyết phục, mà Quân Tiểu Nam cũng chưa hề lên tiếng ép buộc.
Cô giơ Phì Trạch Khoái Nhạc Thủy (coca cola) lên, kính Tán một ly, trên môi nở nụ cười ấm áp.
“Đương nhiên là có thể, những ngày tiếp theo, các tộc nhân của bộ lạc Ly có thể lợi dụng thời gian gặp gỡ tán tỉnh để tìm hiểu cuộc sống trong thôn, sau đó quyết định cũng không muộn.”
Mặc dù Tán không biết hành động nâng cốc có ý nghĩa gì nhưng hắn vẫn làm theo Nam, nâng cốc lên và một hơi uống cạn.
Bầu không khí trên bàn ăn dịu đi, mọi người ngừng nói về những chủ đề nghiêm túc này và bắt đầu thưởng thức mỹ thực trong bát.
Ban đầu, thời điểm tổ chức đại hội tìm kiếm phối ngẫu, vào ban ngày giống đực phải ra ngoài săn bắn để thể hiện sức mạnh của bản thân, còn giống cái phải hái quả để chứng minh bản thân họ có thể chăm sóc tốt cho gia đình, tất nhiên, lần này là không cần thiết.
Vì vậy, sau khi những dã nhân của tám bộ lạc sung sướng ăn uống no nê, Nam lại sắp xếp mọi người đến cổng tòa nhà văn phòng của ủy ban thôn để đăng ký và nhận tiền tài trợ.
Vào buổi tối, bữa tiệc hẹn hò sẽ chính thức bắt đầu và những dã nhân chưa kết hôn sẽ thể hiện bản thân thông qua một số ‘chương trình’ khác, xem như là giới thiệu bản thân.
Với tư cách là chủ nhà, các bộ lạc còn lại cũng không có nhiều ý kiến đối với đề nghị của Nam, sau khi thưởng thức mỹ thực thì nghỉ ngơi cũng chẳng thành vấn đề.
Lần này cũng giống như khi bộ lạc Viêm và bộ lạc Thổ chuyển đến thôn, Nam cũng phát quỹ chào mừng cho năm bộ lạc dã nhân mới đến - mỗi người nhận được 100 đồng.
Mặc dù vào thời điểm đó, bộ lạc Viêm và bộ lạc Thổ chỉ nhận được quỹ sưởi ấm sau khi bọn họ chuyển vào thôn, nhưng năm bộ lạc này hiện vẫn chưa chuyển đến.
Tuy nhiên, mục đích khi phát 100 đồng này chủ yếu là để cho mọi người làm quen với cuộc sống trong thôn, tiếp xúc với những tiện nghi và hàng hóa hiện đại, nảy sinh ham muốn mua sắm, từ đó kích thích động lực học tập và làm việc.
Mỗi dã nhân của ba bộ lạc đã trở thành thôn dân cũng sẽ nhận được quỹ tiền thưởng 100 đồng, để bọn họ có động lực giúp đỡ những dã nhân không phải là thôn dân của nơi này.
Đương nhiên hàng hóa trong trung tâm mua sắm cũng được chiết khấu giảm giá mạnh như cũ.
Khi Nam đăng ký cho những dã nhân của năm bộ lạc này, tiện thể cũng thống kê số tuổi, giới tính tương ứng theo từng bộ lạc.
Mục đích thống kê là để xem có bao nhiêu dã nhân cần kết hôn, để chuẩn bị cho bữa tiệc hẹn hò vào buổi tối.
Trong khi mọi người đang xếp hàng đăng ký, thôn dân đã giới thiệu đến những dã nhân mới đến chức năng của tòa nhà văn phòng trước mặt bọn họ.
Tất cả các bộ phận của Ủy ban thôn thường làm việc trong tòa nhà này, chịu trách nhiệm tuyển dụng nhân sự, trả lương, quản lý hộ khẩu… Dù sao thì hầu hết tất cả các nhu cầu cơ bản trong cuộc sống như ăn, mặc, ở, đi lại đều được quan tâm.
Nếu mệt mỏi, đói khát, sinh bệnh, muốn đi học, muốn kiếm tiền, thậm chí cô đơn lãnh lẽo, dù sao thì chỉ cần đến nơi này đều sẽ nhận được sự giúp đỡ.
Đối với việc mạo hiểm sinh mệnh để săn bắn? Lo lắng tất cả các bộ lạc đều tập trung lại một chỗ thì con mồi sẽ không đủ chia?
Không không không, người dân trong thôn không cần phải đi săn.
Họ bắt giữ những con thú Hô Hô đực, sau khi tiến hành cuộc giải phẫu không thể diễn tả thành lời thì trở nên cực kỳ ngoan ngoãn, mỗi ngày đều được ăn thịt, làm chị em tốt với thú Ho Hô cái, rất nhanh sau đó đã được lên bàn làm thức ăn…
Hiện tại, chỉ cần đi làm bình thường sẽ được cung cấp cơm ăn ba bữa và quần áo miễn phí.
Thậm chí, chỉ cần đi học hoặc đi làm đã có thể hưởng thụ rất nhiều phúc lợi trong sinh hoạt, học sinh mua đồ linh tinh còn được giảm giá!
Thỉnh thoảng thôn dân sẽ ra ngoài, nhưng chủ yếu là dưới sự bảo vệ của đội hộ vệ, mục đích là để bắt một số ấu thể thú hoặc cấy ghép cây ăn quả, nếu không thì hái một số cây thuốc truyền thống.
Trước đây bọn họ còn phải tự mình đến con sông phía nam để gánh nước uống, hiện tại trong thôn có giếng, bước này cũng được bỏ qua.
Nhưng điều này cũng không có nghĩa là cơ thể thôn dân không khỏe mạnh.
Ngược lại, mỗi ngày bọn họ đều luyện tập bắn cung và tập võ. Trường học thường xuyên tiến hành đánh giá, nếu không đạt tiêu chuẩn thì không thể ra ngoài kiếm tiền, phải quay về tiếp tục học tập và thi lại!
Dù sao cũng blah blah rất nhiều thứ, nhóm dã nhân của năm bộ lạc vừa đến đã choáng váng, đồng thời cũng vô cùng hâm mộ.
Ngoài những dã nhân đến từ bộ lạc Viêm và bộ lạc Thổ, những lời nói xuất phát từ một số dã nhân rải rác từ năm bộ lạc khác chuyển đến thôn đầu tiên thậm chí còn có sức thuyết phục hơn.
Bọn họ đã từng sinh sống cùng nhau, từng cùng nhau ăn thịt sống, mặc cùng những tấm da thú cũ kỹ và trên người lúc nào cũng đầy rận.
Hiện giờ, bọn họ chuyển đến thôn trước, trở thành thôn dân, cơ thể sạch sẽ tươm tất nhiều như thế, mỗi ngày đều được ăn no! Ai có thể cảm thấy thoải mái cơ chứ!
“Mẹ, con cũng muốn làm người trong thôn.”
Có đứa thể không chịu được, thấy các bạn nhỏ trong thôn mặc quần áo xinh đẹp, trong miệng còn ăn thức ăn thơm ngon, năn nỉ người nhà dọn vào thôn sống.
“Hay là chúng ta về hỏi thủ lĩnh thử xem, điều kiện dọn vào thôn như thế nào?”
Những dã nhân vừa nhìn thấy cuộc sống mới của thôn dân đều không nhịn được thảo luận sôi nổi, đồng thời trong lòng cũng dao động.
Một số thủ lĩnh bộ lạc đã biết ý định của Quân Tiểu Nam. Nhưng rất tiếc là đã quá muộn, các tộc nhân đã động tâm.
Thú thật, bản thân những thủ lĩnh và các thành viên trong gia đình bọn họ cũng rất phấn khởi.
Nghe nói bộ lạc Ly đã lên kế hoạch chuyển vào thôn, mà các thủ lĩnh của bộ lạc Viêm và bộ lạc Thổ cũng đã là thành viên của Ủy ban thôn.
Nhiều phúc lợi như vậy dù sao cũng phải dựa vào thứ tự đến trước và đến sau để phân chia.
Nếu không, bộ lạc bọn họ cũng sớm lên kế hoạch chuyển vào thôn?
Sau khi xem xong danh sách thống kê nhân khẩu của từng bộ lạc, Nam không khỏi toát mồ hôi hột thay cho những giống đực độc thân.
Hiện có 163 nam thanh niên đã trưởng thành chưa vợ nhưng chỉ có 143 nữ.
Có 51 nam giới lớn tuổi độc thân có thể tái hôn nhưng nữ giới lại chỉ có 19 người.
Tăng nhiều cháo ít, vì vậy Nam dành một phút mặc niệm cho tất cả những người độc thân.