Trước khi đi ngủ, Cầm và Thuật còn cọ tới cọ lui ở trước ban công tầng hai nói mấy lời dong dài.
Cầm: “Thuật muội muội, rau trong vườn trông xanh tươi mơn mởn.”
Thuật nghe thấy đối phương khen ngợi trong lòng vô cùng ngọt ngào: “Đều nhờ Nam chỉ dạy.”
Ngửi thấy mùi bất ổn, Văn thật sự không yên lòng nắm lấy tên tiểu tử thối định đang “lừa gạt” muội muội nhà mình, quyết định để vợ và muội muội ngủ cùng nhau một đêm, còn bản thân hắn phải “dạy dỗ” Cầm thật tốt.
Văn cười tủm tỉm thương lượng với muội muội: “Thời gian đã khuya, mọi người cũng nên nghỉ ngơi, tối nay em ngủ với chị dâu nhé. Chị dâu muốn cùng em tán gẫu một chút về chuyện của chị em phụ nữ.”
Thuật không nhận thấy được điều khác thường, ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng thưa a huynh.”
Văn quay đầu lại, hung tợn nhìn chằm chằm Cầm: “Ngươi, theo ta lại đây.”
Cầm nhịn không được khẩn trương nuốt nước miếng: “Vâng, dạ vâng a huynh.”
Văn sắp tức chết rồi: Ai là a huynh của ngươi! A huynh là để ngươi kêu à!
Thế nhưng muội muội ở đây, phải bảo trì hình tượng, không thể phát tác.
Thời gian buổi tối trôi qua rất nhanh, rất nhiều dã nhân lần đầu tiên được ở trong ngôi nhà khang trang, ngủ trên giường mềm mại đều vui vẻ đến quên cả trời đất.
Hóa ra giường lớn lại thoải mái như vậy, thật muốn có một chiếc giường lớn!
Nhưng trong hang động bọn họ đang sinh sống, dường như không thích hợp để đặt giường gỗ…
Ai, bằng không thương lượng với thủ lĩnh một chút về việc bọn họ cũng dọn vào thôn sinh hoạt, còn quan sát cái gì, dù tiếp tục quan sát cũng không quan sát ra chiếc giường lớn a!
Đương nhiên, không phải tất cả các dã nhân đến làm khách đều trải qua một đêm tuyệt vời, cũng có những trường hợp đặc biệt.
Sáng hôm sau, mọi người ở nhà Văn cùng nhau đến căng tin ăn sáng.
Thuật rất tò mò: “Cầm ca ca, vì sao bên dưới đôi mắt của ngươi lại xuất hiện quầng đen? Đêm qua ngươi ngủ không thoải mái à?”
Cầm theo bản năng liếc mắt nhìn về phía anh vợ tương lai, quả nhiên nhận được ánh mắt uy hiếp của Văn, liền vội vàng trả lời.
“Không, không có, ta ngủ rất ngon...”
Văn: Hừ, xem như ngươi cũng biết thức thời.
Cầm: Thuật muội muội, muội sẽ không bao giờ biết được, vì cưới muội mà Cầm ca ca đã phải âm thầm trả giá nhiều như thế nào!
Một nhà của Quân Tiểu Nam cũng đến căng tin ăn sáng, đêm qua ở nhà bọn họ là hai nhà của thủ lĩnh bộ lạc Hoa và bộ lạc Vũ.
“A Cống A Mỗ à, sữa đậu nành này nóng hầm hập, còn cho thêm đường trắng, uống rất ngon!”
“Còn có bánh bao nhỏ lần đầu tiên xuất hiện ở căng tin, sử dụng rau dại tươi ngon và thịt cá trong con sông ở phía nam, vừa dinh dưỡng lại không gây nóng trong người.”
Nam nhiệt tình chiêu đãi lão dã nhân hai nhà, quả nhiên được khen ngợi hết lời.
Sủng muội cuồng ma Tiểu Bắc: Muội muội sao lại có thể đáng yêu như vậy cơ chứ!
Sủng con gái cuồng ma - Phong: A! hôm nay cũng ngoan ngoãn làm nhãi con một ngày.
Sủng con gái cuồng ma - Vạn: Ha ha ha! Con gái quả nhiên cũng được nhiều người yêu thích như hắn!
Thủ lĩnh bộ lạc Vũ và bộ lạc Hoa, cảm giác cả thân và tâm của bọn họ đều bị Nam lung lạc: Các ngươi đều bị thánh nữ của bộ lạc Châm lừa gạt! Cô ấy không phải là một cô nhóc đơn thuần! Các tộc nhân đều bị lừa!
Nam đắc ý âm thầm nở nụ cười ngọt ngào.
Ban ngày, các nhân viên của Ủy ban thôn dẫn mọi người đến tham quan trường học, đồng ruộng, trại chăn nuôi, xưởng đồ sứ, xưởng gạch và xưởng sắt thép đang được xây dựng.
Phụ trách giới thiệu hầu hết là các quản lý nhà xưởng.
Hơn nữa khi giới thiệu đến xưởng gốm sứ và xưởng gạch, thủ lĩnh bộ lạc Thổ - Đôi còn tiện thể không ngừng khoe khoang.
“Ai, không nghĩ tới hoá ra đống bùn đất khiêm tốn xung quanh bộ lạc chúng ta cư nhiên có tác dụng lớn như vậy.”
“Có thể làm thành chén và mâm, còn có thể thiêu gạch sửa đường xây nhà, chỉ riêng những thanh niên trai tráng của bộ lạc chúng ta không thể lo liệu hết quá nhiều việc đâu!”
Ban đầu bộ lạc Thổ còn nghèo khó, bởi vì đất sét dính, dẫn đến cây trái xung quanh bộ lạc đặc biệt thưa thớt, phát triển không tốt.
Hàng năm, các tộc nhân muốn ăn thêm rau dại tươi ngon gì đó, còn phải tìm cơ hội đi đến các bộ lạc xung quanh xin xỏ một phen.
Vì thế, thủ lĩnh bộ lạc Thổ - Đôi, không ít lần bị thủ lĩnh các bộ lạc khác chèn ép.
Hừ, hiện giờ hắn xem như dương mi thổ khí!
Tuy rằng, bộ lạc Thổ bọn họ đã chuyển vào thôn sinh sống, nhưng địa bàn ban đầu vẫn thuộc về bộ lạc Thổ.
Trong thôn cần khai thác đất sét ở khu vực cư trú ban đầu của bộ lạc bọn họ, mỗi lần kéo nguyên liệu về, các tộc nhân của bộ lạc Thổ đều nhận được trợ cấp.
Hơn nữa, ngay từ khi bộ lạc Thổ bọn họ chuyển vào thôn, Ủy ban thôn đã đáp ứng, tương lai nếu có nhu cầu tuyển dụng dã nhân đến xưởng gốm sứ và xưởng gạch làm việc sẽ ưu tiên lựa chọn từ bộ lạc bọn họ.
Hiện tại, các tộc nhân của bộ lạc Thổ có thể nói là có nguồn thu nhập ổn định trong thời gian rất dài.
Thời điểm kết hôn cũng vô cùng nổi tiếng!
Đôi vừa giới thiệu vừa mơ hồ tiết lộ một số tin tức: Thân là quản lý hai nhà xưởng, hắn có chút bận rộn không thể lo liệu hết mọi việc, Ủy ban thôn dự định sẽ chọn thêm một quản lý mới.
Năm vị thủ lĩnh của những bộ lạc còn lại vẫn chưa gia nhập thôn đứng bên cạnh nghe giới thiệu, tính toán trong lòng sắp bộc phát ra bên ngoài.
Xung quanh lãnh địa của mấy bộ lạc bọn họ dường như không phát hiện khoáng sản đặc thù gì cả.
Vừa nghe liền biết xưởng trưởng là chức vị rất lợi hại lại vô cùng quyền uy, nếu chọn thêm một vị xưởng trưởng, như vậy không phải sẽ lựa chọn từ nhóm thủ lĩnh của các bộ lạc mới gia nhập hay sao?
Không được, ta phải nhanh chóng xác nhận với các tộc nhân, thừa dịp vẫn chưa muộn nhanh chóng dọn vào thôn sinh sống, đến sớm sẽ nhận được nhiều lợi ích hơn!
Ngoài ra còn có các vị trí khác ở nhà máy, công việc rất ổn định, không quan trọng già trẻ nên có không ít người tranh giành! Phải tranh thủ thời gian dọn vào thôn, đi học sớm ngày nào thì có thể vào nhà máy làm việc kiếm chút tiền lương sớm ngày nấy!
Chậm trễ thì danh ngạch trúng tuyển liền ít đi một người!
Rất nhiều dã nhân mặc dù hôm qua mới bắt đầu tiếp xúc với thứ mới mẻ như “tiền tệ” nhưng hiện tại làm thế nào để sử dụng thì lại vô cùng quen thuộc.
Tiền lương một đồng có thể mua được nhiều thứ tốt như vậy, so với việc săn bắt thì nhẹ nhàng và đơn giản hơn nhiều!
Đến tối, Nam lại sắp xếp cho mọi người xem phim điện ảnh, địa điểm nằm ở tầng hầm của trung tâm mua sắm.
Nơi này dĩ nhiên không có ánh sáng chiếu vào, đồng thời còn có các bức tường trắng bằng phẳng bao quanh, là nơi hoàn hảo để chiếu phim.
Bất quá lần này không phải là thế giới động vật mà là một bộ phim võ hiệp.
Động tác võ thuật trong phim nước chảy mây trôi, soái khí tiêu sái, rất nhiều thôn dân từng học qua võ thuật đều không nhịn được khoa tay múa chân, khiến nhóm dã nhân chưa từng học võ vô cùng hâm mộ.
Ba ngày đại hội tìm kiếm phối ngẫu rất nhanh đã trôi qua, trước khi năm bộ lạc đến đây làm khách rời đi, Nam liền mời nhóm thủ lĩnh của các bộ lạc tụ họp lại.
“Không biết các vị a thúc suy nghĩ như thế nào?”
Mấy người bọn họ liếc mắt nhìn nhau.