Nhóm thú Ột Ột trong thôn cực kỳ nổi tiếng, nên theo lẽ thường hoạt động tuyển chọn kỵ binh trên không hẳn là hạng mục đứng đầu mà mọi người tranh nhau báo danh.
Thế nhưng phương thức tuyển chọn kỵ binh, cũng tương đối đặc biệt.
Tất cả các ứng cử viên tham gia báo danh đều phải đủ điều kiện cả về thể chất lẫn thành tích văn hóa cầm trái cây tươi và nước uống đứng trước mặt bồ câu lớn mà họ nhìn trúng đầu tiên.
Nếu bồ câu lớn nhận lấy thức ăn mà đối phương đưa đến, chứng minh một người một bồ câu vừa mắt nhau, sau đó các ứng cử viên sẽ tiến vào thời gian thử việc.
Sau một tháng chung sống hàng ngày, nếu ứng cử viên và thú Ột Ột chung sống hòa thuận, thì ứng cử viên đó chính thức được chọn trở thành kỵ binh trên không.
Nghiêm túc mà nói thì việc này có chút giống với xem mắt.
Ngày tuyển chọn hôm đó, a huynh của nhóc Nam - Tiểu Bắc, là người đầu tiên đúc thức ăn thành công.
Mấy tháng này, cả ngày Quân Tiểu Nam đều chung đụng với nhóm thú Ột Ột, nên bọn chúng rất quen thuộc với mùi hương trên người cô. Mà mùi hương trên người Tiểu Bắc cũng giống trên người Quân Tiểu Nam, nên đương nhiên dễ dàng khiến thú Ột Ột buông lỏng cảnh giác.
Tiểu Bắc vô cùng hưng phấn, gần đây hắn vừa tròn 40 tuổi, vừa có tư cách báo danh tham gia đội hộ vệ liền trúng tuyển, vui vẻ ôm chân bồ câu số hai hôn hít không ngừng.
Thành công ghép đôi với Tiểu Bắc là bồ câu số hai, bây giờ ánh mắt bồ câu số hai nhìn đối phương không giấu được vẻ mê mang.
Bồ câu số hai: Ngươi có phải là một dã nhân tốt hay không! Tiện nghi của thú Ột Ột cũng chiếm! Hơn nữa bổn bồ câu là giống đực!
Vào cuối tháng này, mấy nhà xưởng trong thôn đều có bước đột phá không nhỏ.
Tuy rằng xưởng sắt thép không có thành phẩm, nhưng nhóm nghiên cứu viên đã đi đúng hướng.
Đôi và nhóm nhân viên ở xưởng gạch cuối cùng cũng đạt được tỉ lệ phế phẩm mà Nam yêu cầu, lại một lần nữa nhận được 1000 đồng tiền thưởng. Hơn nữa xưởng gạch đã trở thành nhà xưởng đầu tiên trong thôn chính thức bắt đầu thuê công nhân sản xuất.
Trước mắt 30 dã nhân của bộ lạc Thổ, mỗi ngày đều theo thời gian cố định đến phân xưởng, sản xuất một số lượng lớn gạch cần dùng để xây dựng nhà cửa.
Đoán chừng không bao lâu nữa, ngôi nhà bằng gạch đầu tiên trong thôn sẽ xuất hiện.
Mặc dù xưởng gốm sứ vẫn chưa nghiên cứu ra loại sứ trắng, nhưng dưới hoàn cảnh trời xui đất khiến lại luyện tập khá thành thục công nghệ chế tác đồ gốm.
Nghiêm khắc mà nói, loại đồ gốm này cũng chỉ là hàng thứ phẩm, vốn dĩ được xưởng gốm sứ xử lý bằng cách bán ra với giá thấp.
Không nghĩ đến ngay khi vừa mới đưa ra thị trường bán với giá thấp, lại có tính ứng dụng cao nên được rất nhiều dã nhân yêu thích.
Sau sự kiện này, xưởng gốm sứ chính thức đưa đồ gốm vào danh mục hàng hóa.
Tiến độ của xưởng đóng tàu cũng xem như khách quan, bọn họ rốt cuộc đã làm ra con thuyền nhỏ không bị lật. Nhưng sau khi đi thử mấy ngàn mét trên biển thì đáy thuyền lại có nước tràn vào.
Xưởng trưởng xưởng đóng tàu và nhóm nhân viên nghiên cứu rút kinh nghiệm xương máu, một lần nữa dốc hết sức lực vùi đầu vào nghiên cứu.
Tháng 8 là tháng nóng nhất, cũng là tháng cuối cùng của mùa hè. Chỉ cần vượt qua tháng 8, vừa bước vào tháng 9, nhiệt độ không khí sẽ nhanh chóng giảm xuống 10 độ. Đến lúc đó dù trời không mưa, thì ít nhất tốc độ bốc hơi của hơi nước trên mặt đất cũng không nhanh như hiện tại.
Thế nhưng, vào ngày cuối cùng của tháng 8, trong thôn xuất hiện hai sinh vật màu xám không rõ nguồn gốc trên bầu trời.
Hai sinh vật màu xám này biết bay, hình thể to lớn, diện mạo giống hệt chim bồ câu, chiếc đuôi rất dài.
Khi thành viên đội hộ vệ phát hiện tình huống lại một lần nữa lâm vào mê mang khó hiểu, chẳng lẽ là... mấy con chim bồ câu đi nghịch bùn?
Nhưng càng nhìn càng không đúng, có cảm giác dường như không giống với bất kỳ con chim bồ câu nào trong số 36 con chim bồ câu trong thôn!
Các đội viên đội hộ vệ đang đứng gác bên ngoài thôn nhanh chóng kéo chuông khẩn cấp sử dụng năng lượng mặt trời, thông báo để các thôn dân tránh bị sinh vật không xác định tập kích.
Nhưng lần này bọn họ đã thấy được chỗ tốt khi nuôi bá vương trong thôn.
Không đợi Quân Tiểu Nam từ bên trong tòa nhà văn phòng ra ngoài xem xét tình huống, bồ câu lớn đã phát hiện hai đồng loại xâm nhập “lãnh địa” của mình.
Bồ câu lớn cũng không phải là một con chim bồ câu đơn giản, nó chính là vương giả trong tộc thú Ột Ột, sao có thể đồng ý để hai con chim bồ câu thối ngoại lại xâm phạm chủ quyền.
Chỉ nghe bồ câu lớn “Ku” một tiếng, ngay sau đó mang theo tiểu đệ từ phía sau xông lên.
Mấy con thú Ột Ột trắng muốt béo tròn mỗi ngày đều ăn no đến căng bụng, trong nháy mắt cùng hai con thú Ột Ột màu xám gần như đói khát cả mùa hè chiến đấu với nhau trên không trung.
Những sinh vật có thể hình khổng lồ kéo bè kéo lũ đánh nhau, cảnh tượng ngoạn mục, hậu quả cũng thật thảm khốc.
Chỉ thấy bồ câu lớn trước hết chiếm thế thượng phong, nâng móng vuốt liền chém một con bồ câu thối lông xám rơi xuống đất.
May là chúng nó đánh nhau bên ngoài thôn, các đội viên đội hộ vệ đứng trên tường thành, mắt thấy trên mặt đất khô nứt, xuất hiện một cái hố to.
Không sai, nó có hình dáng giống hệt cái mông của con bồ câu thối lông xám kia.
Nhưng khung xương của bồ câu lông xám kia cũng không phải dạng yếu mềm, nhẹ nhàng chuyển động phần đầu, xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, lập tức bay lên trời tham gia chiến đấu lần nữa.
Bồ câu lớn khinh thường kêu gào: “Ku ku ku ku ku ku!”
Phiên dịch ngôn ngữ của chim bồ câu lớn: Thằng nhóc hôi thối nhà ngươi! Không ngờ lại cả gan xâm nhập địa bàn của bổn bồ câu! Không đánh đến khi ngươi phục thì bổn bồ câu không phải là bá vương!