Toàn bộ quá trình chiến đấu không có điều gì bất ngờ xảy ra, rất nhanh đã phân thắng bại.
Hai con thú Ột Ột lông xám gầy gò với khung xương lớn bị bao quanh bởi bảy tám con thú Ột Ột lông trắng béo tròn.
Hai con thú Ột Ột ngoại lại này cũng rất thức thời, biết bản thân đánh không lại nên sẵn sàng nhận tội, rụt cổ chen chúc lại với nhau, không tiếp tục chống cự nữa.
Thú Ột Ột xám có thân hình lớn hơn một chút, cố gắng giao tiếp: “Cúc cu cúc cu!”
Phiên dịch: Mấy đại tỷ, tôi không có ác ý, chỉ là đói bụng quá muốn tìm cái gì đó để ăn!
Chim bồ câu lớn không thèm nể mặt đối phương: “Cúc cu cúc cu cu cu!”
Phiên dịch: Cái rắm! Vậy bọn bây không nói được ngôn ngữ của thú Ột Ột sao, không gửi được hơi thở của bồ câu lớn ta ở đây sao? Nghe thấy được còn cả gan không thèm chào hỏi đã trực tiếp bay thẳng vào? Như vậy chẳng phải chúng bây muốn ăn đánh hay sao!
Những con thú Ột Ột hai màu thao tác hung mãnh như hổ, tập hợp lại một chỗ nhanh chóng trao đổi với nhau.
Dù sao, Quân Tiểu Nam - người đang theo dõi trận chiến ở cự ly gần trên bức tường thôn một chữ cũng nghe không hiểu.
Sau đó, không biết hai con yêu thú lông xám này dùng thủ đoạn gì, chim bồ câu lớn lại tốt bụng cư nhiên từ cô xá của mình lấy ra một phần ăn, ném cho đối phương.
Hai con thú Ột Ột xám được đồng tộc cứu trợ cũng không dây dưa nhiều, vui vẻ bay ra khỏi thôn.
Đợi đến khi sự việc lắng xuống, Nam đã hỏi thăm những dã nhân từ bộ tộc Phàn chuyển đến từ khu vực trung bộ, mới hiểu được nguyên lai ở mảnh vỡ lục địa này có đến mấy nhóm thú Ột Ột sinh sống.
Nhóm thú Ột Ột chuyển đến thôn xóm của bọn họ chỉ là một nhóm nhỏ với nhiều thành viên trong cộng đồng lông trắng.
Ngoại trừ lông trắng và lông xám, những dã nhân còn từng nhìn thấy qua chủng loại thú Ột Ột lông xanh lam, lông đen…
Những lão dã nhân của bộ lạc Phàn nhớ rõ, chủng tộc lông trắng và lông xám chủ yếu tập trung ở khu vực trung bộ. Còn những tộc thú Ột Ột có màu sắc khác phần lớn sinh sống ở khu vực phía đông.
Tuy nhiên, lãnh thổ của mỗi đàn thú Ột Ột cách nhau rất xa, ngoại trừ giao phối hoặc trong những hoàn cảnh đặc biệt, bình thường sẽ không chạm mặt nhau.
“Ồ, Tại sao lại như vậy? Thật kỳ quái.”
Nam không thể hiểu tại sao một nhóm thú Ột Ột không bao giờ đến khu vực phía tây của bọn họ lại xuất hiện, rốt cuộc lý do là vì sao?
“Đừng suy nghĩ nữa em gái, em suy nghĩ đã rất lâu… Có những việc đến một lúc nào đó sẽ dần sáng tỏ! Đến ăn miếng dưa hấu nào, để không phải nóng đến phát hoảng.”
Lúc này, Tiểu Bắc đang cùng Quân Tiểu Nam nghỉ ngơi trên ghế dài trong sân nhà mình.
Chẳng mấy chốc sẽ đến tháng chín, nhưng thời tiết ban đêm vẫn còn khô nóng, không biết đến khi nào mới dịu đi.
Sau khi nghe vậy, Nam cũng cảm thấy không sai, nên cầm lấy miếng dưa hấu lớn đỏ mọng từ siêu thị cao cấp Lam Tinh đang đặt trên bàn, cắn một miếng lớn, khiến quanh miệng dính đầy nước dưa hấu.
Vào đầu tháng 9, học sinh thuộc lớp cấp tốc ở tất cả các cấp lại tham gia kỳ thi tuyển sinh đầu vào.
Cuối cùng, 170 thôn dân đã được tuyển thẳng vào lớp 2 trung học cơ sở, và 1106 thôn dân được tuyển thẳng vào lớp 3 tiểu học.
Tất cả 98 dã nhân của bộ tộc Tượng đều đã vượt qua kỳ thi cuối kỳ của lớp một và bước vào lớp hai chương trình cấp tốc.
Tượng Vu thường ngày vừa cần cù lại chăm chỉ, thời gian rảnh rỗi còn tự học chương trình lớp 2 tiểu học.
Lần này cậu tham gia cùng lúc hai kỳ thi cuối cấp 1 và cấp 2. Đáng tiếc, nền tảng của cậu quá yếu, kỳ thi cấp 1 cậu xếp loại giỏi, nhưng lại không thể thông qua kỳ thi cấp 2.
Tuy nhiên, Tượng Vu lại không hề chán nản hay thất vọng, cậu đã giành lấy được cuộc sống mới nên luôn trân trọng tất cả những cơ hội hiện tại. Thất bại không là gì, chỉ cần học tập chăm chỉ hơn nữa là được.
Sau đó, 1.142 dã nhân từ các bộ tộc cấp thấp thuộc bộ lạc Phàn vừa gia nhập thôn xóm cũng đã hoàn thành lớp học xoá mù chữ và tiến vào lớp 1 tiểu học.
Vào giữa tháng 9, sau xưởng gạch, xưởng gốm sứ cuối cùng cũng đã sản xuất ra những sản phẩm đạt tiêu chuẩn.
Tuy rằng đồ sứ bọn họ nung ra không có bất kỳ hoa văn nào, thậm chí các cạnh còn có chút thô ráp, nhưng nó thật sự có dáng vẻ của một món đồ sứ.
Từ xưởng trưởng đến các nhân viên nghiên cứu đều nhận được phần thưởng đặc biệt khổng lồ trị giá 1.000 đồng.
Cũng như xưởng gạch, bộ phận sản xuất của xưởng gốm sứ cũng tạm thời tuyển dụng thêm 30 lao động cố định. Trong thời gian tới, nếu thị trường cần thêm sản phẩm sẽ tiến hành tuyển dụng lao động bổ sung.
Sau nhiều lần thử nghiệm, cuối cùng xưởng đóng tàu cũng đã nắm vững tỷ lệ các loại vật liệu cần thiết để đóng tàu, không những vậy còn đang nỗ lực nghiên cứu chế tạo chiếc tàu có kích thước lớn hơn.
Xưởng sắt thép... Cách hai ngày Nam lại phải đến an ủi a cữu Hỏa đang bị sang chấn tâm lý vì nhà máy thép vẫn chưa có nhiều tiến triển.
“A cữu, người không cần gấp gáp, vốn dĩ sản phẩm kim loại rất khó nghiên cứu.”
“Hai quyển sách này cho, a cữu đã học đến lớp ba tiểu học, hẳn là có thể đọc hiểu phần lớn những chữ viết trong sách.”
“Nếu thật sự không hiểu thì cháu sẽ giải thích cho a cữu…”
Trong lòng Quân Tiểu Nam tràn đầy hy vọng, trao những báu vật công nghiệp một thời của Lam Tinh- [Kim Loại Học] và [Đại cương xử lý nhiệt trong sản xuất sắt thép] a cữu Hỏa.
Hỏa nhận lấy hai quyển sách do cháu gái nhỏ tặng rồi bi tráng rời đi.
Hiện giờ, hắn đã phần nào thấu hiểu tâm tư của em rể - Vạn, đứa cháu gái nhỏ quá ưu tú, áp lực như núi đè lên vai.
Trong hai ngày qua, mấy tiểu đội trưởng của đội hộ vệ lần lượt đến báo cáo với Nam, nói rằng bọn họ cảm giác tựa hồ có chút kỳ quái.
Hai con thú Ột Ột màu xám lần trước đến thôn, sau đó cứ hai ba ngày lại đến đây một lần. Hơn nữa mỗi lần đi đến, lại có càng nhiều thêm mấy con thú Ột Ột màu xám đi theo sau mông. Tính đến ngày hôm qua, dữ liệu đã đạt đến kỷ lục mới là mười ba.
Bất quá mấy lần này, nhóm thú Ột Ột xám cũng không tiến vào trong thôn, mà dừng lại ở
mảnh đất trống xa xa cách tường ngoài thôn hai km.
Gần đây do khô hạn, những người dân trong thôn không ra ngoài sinh hoạt nên không phát hiện ra. Chỉ có những thành viên thuộc đội hộ vệ sử dụng ống nhòm quan sát tình hình xung quanh thôn xóm mới có thể phát hiện ra.
Hơn nữa, theo thông tin được cung cấp bởi một người đáng tin cậy (Tiểu Bắc), mấy ngày nay sau khi nhóm thú Ột Ột xám đến đây, đồ ăn vặt trong chuồng của bồ câu lớn giảm xuống rất nhanh.
Trên thực tế, ngay cả khi thành viên đội hộ vệ không đến tìm Nam, bản thân cô cũng có một số nghi ngờ.
Bồ câu lớn cực kỳ dính người nhưng đã lâu không đến quấy rầy cô. Đôi khi Nam bận rộn, thì thậm chí hai ba ngày liền cũng không thấy bóng dáng nó đâu.
Cảm thấy bạn thân dường như đang bỏ mặc đồng đội nhỏ, Nam chủ động đến chuồng chim tìm bồ câu lớn chơi đùa thì đối phương cũng thường xuyên lười biếng ngủ say.
Chỉ khi quấn lấy cô lúc muốn ăn ngon thì tinh thần mới tràn đầy năng lượng. Sức ăn của bồ câu lớn rõ ràng ngày càng tăng lên.
Kết hợp với các thông tin và những gì quan sát được cho đến hiện tại, Nam nghi ngờ rằng có thể bồ câu lớn đã thông đồng với địch!
Có một người bạn lông xám! Bỏ rơi một người đáng yêu như cô! Còn bí mật phân phát những trái cây thơm ngon mà người bạn cũ nhiệt tình cung cấp cho những người bạn mới!
Tuy nhiên, cũng không thể tùy tiện đổ oan cho thú Ột Ột tốt bụng. Vì thế Nam quyết định tìm cơ hội đánh lén, bắt được nhược điểm của đối phương sau đó sẽ nói chuyện rõ ràng với bồ câu lớn!
Hôm nay, buổi chiều Nam đi công tác, tiện đường đến cô xá - cũng chính là nhà của bồ câu lớn.
Thông thường, cô luôn đến sau giờ làm việc, nhưng hôm nay cô lại đến đây vào ban ngày, chỉ là cô lại chứng kiến một chuyện bất ngờ!
Sau đó Nam liền phát hiện tất cả phỏng đoán của cô đều hoàn toàn sai.
Vì dưới mông chim bồ câu lớn có thêm một quả trứng nữa.
Một quả trứng cao bằng một người, vỏ màu xám trắng!
Nam: Cô có cơ sở nghi ngờ rằng bản thân đã bị lừa... Gọi nó là bồ câu lớn lâu như thế vậy mà lại là giống cái! Hơn nữa còn lén lút “cấu kết” với thú Ột Ột lang thang đến mang thai mà không nói với cô!