Quả trứng thú Ột Ột trước mắt, khi chạm vào có cảm giác ấm áp, phần màu xám và màu trắng trên vỏ trứng phân bố rất đều.
Nam: Chao ôi, con gái lớn trong nhà không giữ được, đến lớn sẽ tìm một chàng trai trẻ, thậm chí còn lén lút yêu đương!
Lúc này, Nam lại bị sốc.
Chim bồ câu lớn đối diện nhìn thấy Nam đến thăm nó, liền hưng phấn dùng miệng đẩy quả trứng của mình đến bên cạnh Nam.
Bên trong đôi mắt rực rỡ kia tràn ngập sự khoe khoang, dường như sắp hoá thành thực thể vọt lên bầu trời.
“Ồ! Bồ câu lớn thật tuyệt vời, đẻ ra một quả trứng xinh đẹp như vậy.”
Nam ngoài miệng máy móc khoe khoang nhưng trong lòng thì không ngừng lẩm bẩm.
Hoa văn của quả trứng này là nửa xám nửa trắng, nếu không phải là con của thú Ột Ột màu xám kia, đánh chết cô cũng không tin!
Ngửi thấy mùi hương quen thuộc của Nam, bồ câu lớn cũng gật đầu nhảy khỏi chuồng.
Biểu hiện trên khuôn mặt của lão bồ câu và bồ câu lớn đều là niềm tự hào.
Quả nhiên là hai mẹ con! Không biết kiềm chế!
Xét thấy bồ câu lớn đang ở cữ (ấp trứng), nhiệm vụ tìm người ở khu vực trung bộ của Quân Tiểu Nam đành phải thay đổi - cô sẽ đi cùng với lão bồ câu.
Tại thời điểm này, giữa những dã nhân dòng cấp thấp đã thích nghi với cuộc sống hiện tại ở khu vực thôn xóm phía tây và nhóm dã nhân dòng cấp cao ở bộ lạc Phàn đã hình thành một sự tương phản rõ rệt.
Tình trạng của dòng cấp cao ở bộ lạc Phàn vô cùng khốn khổ.
Thiếu ăn thiếu nước lâu ngày khiến cơ thể bọn họ đen sạm, gầy gò, khóe miệng nứt nẻ chảy máu vì phơi nắng.
Những dã nhân dòng cấp cao này không còn duy trì được sự ưu việt và kiêu ngạo như trong quá khứ, dường như không có gì khác biệt so với những dã nhân dòng cấp thấp lúc xưa.
Trong trường hợp này, nếu bọn họ sẵn sàng chịu đựng gian khổ và làm cùng một công việc như các dã nhân dòng cấp thấp, có khả năng sẽ gây khó khăn cho hành động thu người của Quân Tiểu Nam.
Tuy nhiên, ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn như hiện tại, những dã nhân tự xưng là dòng cấp cao này cũng phải ở khắp nơi thể hiện ưu thế của bản thân mình.
Tính đến hai ngày trước, Nam đã thu nhận được hơn một nghìn dã nhân thuộc dòng cấp thấp.
Ở khu vực thôn xóm phía tây, số dã nhân thuộc các bộ tộc cấp thấp ở bộ Phàn đã đạt đến gần 2.500 người.
Số lượng dã nhân thuộc các dòng cấp cao ở bộ lạc Phàn so với số lượng các dã nhân dòng cấp thấp còn lại, đã đạt đến tỷ lệ 4:1.
Chỉ dựa vào những dã nhân dòng cấp thấp và một bộ tộc dã nhân dòng cấp cao mỗi ngày luân phiên đi tìm thức ăn hoàn toàn không thể nào đáp ứng nhu cầu của cả bộ lạc Phàn.
Vì vậy, các thủ lĩnh của năm bộ tộc cấp cao sau khi họp bàn đã quyết định để những dã nhân thuộc dòng cấp thấp đi săn thú ở nơi xa.
Đồng thời, những tộc nhân thuộc dòng cấp cao không còn căn cứ vào chu kỳ 5 ngày mà đổi thành mỗi ngày đều ra ngoài săn bắn.
Tuy nhiên, không giống như các dòng cấp thấp, những dã nhân thuộc cấp cao có thể đi săn ở các khu vực gần và tương đối an toàn.
Trong trường hợp này, mặc dù những dã nhân dòng cấp cao và dòng cấp thấp thoạt nhìn giống nhau về ngoại hình, nhưng Nam có thể dễ dàng phân biệt hai nhóm người này bằng khoảng cách từ hang động nơi bộ lạc Phàn đang sinh sống.
Chao ôi, thật là không tìm đường chết sẽ không phải chết.
Sau khi bước sang tháng 9, mặc dù nhiệt độ giống như những năm trước, nhưng nhiệt độ cao nhất và thấp nhất đều giảm xuống 10 độ, còn từ 21 đến 30 độ.
Nhưng hiện giờ sắp hết tháng 9, bầu trời không có lấy một giọt mưa.
Thông qua một số thông tin được cung cấp bởi những dã nhân thuộc dòng cấp thấp vừa chuyển đến thôn, Nam đã có hiểu biết nhất định về tình hình hiện tại của bộ lạc Phàn.
Cô cảm thấy thời cơ đã đến, vì vậy cô quyết định đưa tất cả những dã nhân thuộc dòng cấp thấp còn lại về thôn.
Thế nhưng, muốn đồng thời mang hơn một ngàn dã nhân cấp thấp rời đi, nếu chỉ dựa vào một mình Quân Tiểu Nam thì quả thật có chút khó khăn.
Vì vậy lần này, cô mang theo hai người đã hoàn toàn thay đổi - đó là Tượng Vu và Mai Hương.
Mấy người chia thành ba đường đi theo các hướng khác nhau tìm kiếm những dã nhân dòng cấp thấp của bộ lạc Phàn.
Lần này, ngoại trừ lão bồ câu, còn có bồ câu số 1 và bồ câu số 2 được cử đi cùng.
Hai chú chim nhận được thù lao là vô số bánh quy nhỏ cực kỳ phong phú từ Nam, mới vỗ cánh, kiêu ngạo đồng ý để Tượng Vu và Mai Hương ngồi trên cổ chúng.
Khoảng 10 giờ sáng, ba người bọn họ bay đến bầu trời khu vực trung bộ, đã có thể nhìn thấy từ xa xa mấy đội săn thú đang tản ra.
Theo phương hướng đã thảo luận trước đó, mọi người đồng thời bắt đầu nhiệm vụ vận động hành lang.
Tượng Vu đi theo hướng bắc đến hang động nơi bộ lạc Phàn đang sinh sống. Đã từng sinh sống trong một bộ lạc mấy chục năm nên mọi người ít nhất đều quen mặt.
Vì vậy, Tượng Vu không bay lòng vòng, trực tiếp để chim bồ câu số 2 từ không trung đáp xuống.
“A! Có một con thú Ột Ột!”
“Chạy mau!”
“Hả? Cậu là... Tượng Vu!”
Đội săn bắn này bao gồm những dã nhân thuộc dòng cấp thấp của bộ lạc Phàn, mặc dù bọn họ nghi ngờ đối phương là người cùng bộ lạc nhưng vẫn không dám tiến lên chào hỏi.
Một phần là vì sự hiện diện của thú bá vương - thú Ột Ột, phần còn lại là vì Tượng Vu thay đổi tương đối lớn.
Đầu tóc gọn gàng sạch sẽ, cũng không biết đang mặc thứ gì trên người nhưng cũng rất sạch sẽ. Da mặt không những trắng trẻo mà còn mất đi những vết đen sạm. Điều kỳ lạ hơn nữa là làm thế nào Tượng Vu lại trở nên béo tốt như thế!
Hạn hán nghiêm trọng kéo dài mấy tháng này, sau khi thành công rời khỏi bộ lạc Phàn một thời gian, không chỉ có thể tự do chạy nhảy còn béo tốt trắng trẻo hơn!
Bất kể nhìn như thế nào không phù hợp với thế giới quan của dã nhân a!