Hồ sơ nhậm chức của đối phương được trình bày cực kỳ rõ ràng.
Tên họ: Bôn Chi
Giới tính: Giống đực
Tuổi: 46 tuổi
Nguyên quán: Bộ lạc Bôn phía Tây lục địa xanh.
Trình độ học vấn: 0011301 lớp 2 Trung học cơ sở
Thành tích: Toàn A
Quân Tiểu Nam đã nhớ ra Bôn Chi là ai, còn không phải là tiểu giống đực chạy cực kỳ nhanh trong trận thi đấu đầu tiên của đại hội theo đuổi phối ngẫu hay sao.
Cô nhớ hình như là con trai của thủ lĩnh bộ lạc Bôn.
Con số 0011301 ở mục trình độ học vấn biểu thị một số thông tin như: đối phương đã nhập học vào ngày 1 tháng 13 trong năm đầu Quân Tiểu Nam xuyên đến hỗn độn, trình độ lớp hai trung học cơ sở.
Nhưng các dã nhân khác trong thị trấn không biết số 001 phía trước là gì, chỉ biết căn cứ theo quy tắc đánh số mà thôi.
Quân Tiểu Nam nghĩ thầm: Con số này mang ý nghĩa từ khi đối phương bắt đầu gia nhập thị trấn phía Tây đến giờ, chưa lần nào bị lưu ban.
Điểm trung bình các môn lại toàn là A.
Điều này khiến Quân Tiểu Nam cực kỳ vừa lòng, ít nhất cũng là dã nhân trẻ tuổi có chí tiến thủ.
Sau khi phát hiện tên của dã nhân bộ lạc Phàn có hai chữ, tất cả dã nhân ở khu vực phía Tây đều đổi tên thành hai chữ, để tránh phát sinh tình huống trùng tên.
Họ trong tên được lấy theo tên của bộ lạc.
Chẳng hạn như hiện tại tên đăng ký trên hộ khẩu của Quân Tiểu Nam là Châm Nam.
“Thời gian thử việc là ba tháng, sau ba tháng, nếu không có vấn đề gì thì có thể chuyển sang chính thức và ký hợp đồng lao động dài hạn.”
“Ổn A Cống đã nói với ngươi những điều này hay chưa?” Quân Tiểu Nam hỏi Bôn Chi.
“Đã nói qua.”
Bôn Chi đứng thẳng lưng, biểu cảm trên gương mặt căng thẳng đến mức dường như sắp co giật.
Quân Tiểu Nam không nhịn được bật cười.
“Không cần khẩn trương như vậy, ta rất dễ ở chung.”
“Tính ra, ta còn nhỏ hơn ngươi hai mươi mấy tuổi, hẳn là nên kêu một tiếng a huynh nhỉ!”
Để hòa hoãn bầu không khí, Quân Tiểu Nam liền trêu chọc một câu.
“Không, không cần kêu a huynh.”
Bôn Chi nghe vậy lập tức trả lời lại, sau đó cảm thấy thái độ của bản thân không đủ tôn kính bèn nói thêm một câu: “Ta sẽ cố gắng không khẩn trương, Thánh Nữ.”
“Phụt... Ha ha ha...”
Đứa trẻ này quá nghiêm túc, Quân Tiểu Nam thật sự không nhịn được.
“Được, vậy công việc đầu tiên trong hôm nay là giúp ta đến chỗ tòa soạn, sắp xếp tất cả 《Nhật báo trong thôn》 trong những ngày ta rời đi. Ta cần phải xem xét một chút về những thay đổi của thị trấn trong khoảng thời gian này.”
“Vâng, Thánh Nữ.” Sau khi Bôn Chi nghe xong, lớn tiếng trả lời. Sau đó hắn bước nhanh ra ngoài.
Quân Tiểu Nam ở phía sau nhìn theo bóng dáng của Bôn Chi, không nhịn được lại bật cười.
Sau khi Bôn Chi đem tất cả các tờ báo mà Quân Tiểu Nam muốn đến văn phòng, cô lại phân phó hắn đi thu thập bảng tổng kết công việc của các bộ phận trong thời gian gần đây.
Nhật báo trong thôn là tập san đăng tất cả những chuyện lớn nhỏ mới nhất xảy ra trong thị trấn.
Chuyện lớn phải kể đến chuyện Ủy ban nhân dân thị trấn sắp tiến hành cải cách các bộ phận, chuyện nhỏ là có bao nhiêu con thú vừa được sinh ra trong nông trường. Bao gồm tất cả các thông báo tuyển dụng của nhà xưởng, tỷ lệ lên lớp trong mỗi kỳ thi cuối kỳ, số người thông qua…
Do đó, Quân Tiểu Nam thậm chí không cần nghe người phụ trách các bộ phận báo cáo, mà có thể trực tiếp xem Nhật báo trong thôn liền có thể biết được tất cả những thay đổi của thị trấn trong mấy ngày qua.
Tuy rằng, hiện tại thôn xóm phía Tây đã sửa tên thành thị trấn phía Tây, nhưng tên của tờ báo vẫn không thay đổi - gọi là 《Nhật báo trong thôn》.
Đó cũng xem như là mọi người đang lưu lại những kỷ niệm trong quãng thời gian dã nhân ở khu vực phía Tây đã từng phấn đấu gian khổ từng bước phát triển đến quy mô lớn như hiện tại.
Trước khi Quân Tiểu Nam rời đi, phòng thông tin thuộc bộ phận thương mại cũng đã thành thạo thao tác in chữ trên báo. Vì thế, hiện tại việc in báo đã không cần Quân Tiểu Nam sử dụng máy photo trong toà nhà tiếp viện. Nhưng chất lượng in ấn vẫn cần được cải thiện và ngày càng nâng cao.
Quân Tiểu Nam không nhịn được cảm thán: “Aiya, nếu nhà máy điện có thể tạo ra điện năng sớm một chút thì tốt rồi.”
Có điện năng, mấy thứ trong toà nhà tiếp viện như: máy photo, máy in, laptop, đèn bàn, thậm chí là lò vi sóng hay lò nướng… tất cả đều có thể lấy ra dùng.
Nhật báo đã được phát hành hơn một tháng nay, dù mỗi ngày chỉ có một tờ giấy
mỏng nhưng trên mỗi tờ báo đều là những hàng chữ nhỏ dày đặc. Để xem hết tất cả, Quân Tiểu Nam cũng mất khoảng hai giờ.
Quân Tiểu Nam đã nắm được đại khái những chuyện lớn chuyện nhỏ phát sinh trong thành trong lúc cô không có ở đây.
Trại chăn nuôi đã đi vào quỹ đạo, không bao lâu nữa là có thể cung cấp ổn định một nguồn thịt tươi sống cho nhân dân thị trấn.
Nhà kính đã bao phủ 50% diện tích đất trồng rau.
Hiện nay, vì chi phí trồng trọt tăng nên giá cả rau dưa mùa đông cũng tăng nhẹ, nhưng vẫn nằm trong mức có thể chấp nhận được.
Giống cây ăn quả ở khu vực trung bộ mang về vừa được trồng xuống, một số ít bị suy yếu sau trận tuyết rơi, nhưng nhóm nhân viên nghiên cứu thuộc bộ phận nông nghiệp đã tích cực thử nhiều biện pháp giải quyết khác nhau.
Sản lượng của xưởng gạch và xưởng gốm sứ vẫn ở mức ổn định, nhóm công nhân mới cũng thích nghi rất tốt.
Công nghệ sản xuất thép của xưởng sắt thép ngày một cải thiện, bộ phận xây dựng dự tính ít ngày nữa sẽ bắt đầu xây dựng nhà cao tầng.
Kỹ thuật của xưởng đóng tàu có bước đột phá lớn, trước mắt đã chế tạo thành công thuyền lớn có sức chứa 150 dã nhân, tuy nhiên khi thuyền di chuyển vẫn chưa ổn định lắm, cần phải cải thiện thêm.