Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 200

Chương 200 -
Chương 200 -

Liên quan đến vấn đề giữa hai bộ lạc, Quân Tiểu Nam buông văn kiện trong tay xuống, xoay người lại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Ma La.

“Chuyện để ấu tể đến đây đi học không thành vấn đề, thậm chí nếu có thời gian thì dã nhân thành niên cũng có thể cùng nhau lên lớp. Nhưng trước tiên có hai vấn đề ta cần phải nói rõ với ngươi.”

Ma La gật đầu, biểu cảm gương mặt cũng trở nên nghiêm túc.

“Ừm, ngươi nói đi!”

Quân Tiểu Nam lên tiếng: “Đầu tiên, tiến độ giảng dạy bình thường ở chỗ chúng ta rất dài, cụ thể hệ thống giáo dục kéo dài khoảng 9 năm.”

“Đối với ấu tể dưới 15 tuổi, não bộ vẫn chưa phát triển đầy đủ, ta đề nghị để bọn chúng học tập theo tiến độ bình thường. Dù chỉ học kiến thức căn bản ở Tiểu học hay Trung học cơ sở, cũng phải mất 6 năm.”

Nghe thấy phải mất 6 đến 9 năm, trong lòng Ma La nặng trĩu, khoảng thời gian này đúng thật là khá dài, nhưng hắn đã bắt được một từ ngữ quan trọng.

“Đó là tiến độ dạy học bình thường, vậy có phải còn có tiến độ không bình thường, đúng không?“

Quân Tiểu Nam gật đầu khẳng định.

“Đúng thế, nếu dã nhân trên 16 tuổi, có thể tham gia vào lớp học cấp tốc. Như vậy, thời gian hoàn thành chương trình Tiểu học và Trung học cơ sở, có thể rút ngắn xuống còn 12 tháng.”

Quân Tiểu Nam thật sự hy vọng tất cả dã nhân đều có thể hoàn thành chương trình đến cấp bậc Trung học phổ thông.

Nhưng thời gian quá dài sẽ gây bất lợi cho việc phổ cập kiến thức.

Mặt khác, những tháng ngày an ổn thế này ở lục địa xanh không biết còn có thể kéo dài được bao lâu. Bọn họ cũng không thể dồn hết tâm sức vào chuyện giáo dục văn hóa mà bỏ qua việc huấn luyện quân sự.

Giả sử nếu chỉ hoàn thành chương trình trung học cơ sở, thì thời gian sẽ ngắn hơn rất nhiều.

Đối với tình trạng hiện tại của bọn họ, đầu tiên vẫn nên hoàn thành chương trình trung học cơ sở, chờ sau này khi thống nhất toàn bộ Hỗn Độn Đại Lục có thể lựa chọn chương trình đào tạo chuyên sâu hơn.

Quả nhiên khi nghe thấy dã nhân thành niên chỉ cần 12 tháng thì có thể hoàn thành chương trình giáo dục căn bản, Ma La liền thở phào nhẹ nhõm.

Về phần ấu tể dưới 15 tuổi, dù sao chúng cũng không làm được quá nhiều việc tốn sức. Đợi đến vài năm sau, khi bọn họ học được những kiến thức tiên tiến ở thị trấn phía Tây, thân thể cũng trở nên cường tráng hơn lại quay về bộ lạc Tiềm, lúc đó có thể giúp ích cho sự phát triển của bộ lạc.

Quân Tiểu Nam nói tiếp: “Còn chuyện thứ hai. Đối với dã nhân thị trấn phía Tây bọn ta, học phí và chi phí ăn ở trong thời gian học tập đều được miễn phí. Nhưng đối với học sinh đến từ bộ lạc Tiềm, trường học sẽ thu một khoản học phí tượng trưng.

“Tuy nhiên ngươi cứ yên tâm, mọi người có thể vừa học vừa làm, nói chung vẫn có thể tự mình trang trải cuộc sống. Ở thị trấn phía Tây bọn ta, ấu tể và lão dã nhân cũng có thể tìm được công việc nuôi sống bản thân.”

“À đúng rồi, đề nghị không nên đưa ấu tể dưới 10 tuổi đến nơi này học tập.”

Nghe thấy những lời Quân Tiểu Nam vừa nói, đầu óc Ma La lại bắt đầu chìm đắm trong suy nghĩ của bản thân.

Tuy rằng những điều hắn vừa nghe, dường như cũng không có vấn đề gì. Nhưng quyết định quan trọng như vậy, hắn sợ sẽ khiến cả bộ lạc Tiềm lọt hố…

Đáng giận, đều do bản thân trước kia luôn cho rằng mọi chuyện đã có a phụ, a huynh xử lý, chỉ lo tập trung vào giá trị vũ lực.

“Ngươi không cần vội vàng quyết định, trước tiên cứ vào lớp xoá mù chữ học thử xem thế nào.”

“Chỉ cần một tháng là có thể hoàn thành lớp học xóa mù chữ.”

“Không phải mỗi tháng đều có thuyền đánh cá của bộ lạc Tiềm đến đây sao, đến lúc ấy ngươi quay về bộ lạc Tiềm thương lượng với mấy người thủ lĩnh Ma Đà cũng không muộn, vẫn còn nhiều thời gian.”

Quân Tiểu Nam cảm thấy đỉnh đầu dũng sĩ đại dương đã sắp bốc khói, nên nhanh chóng đưa ra ý kiến giúp hắn.

“Bây giờ cũng không còn sớm, sáng mai Ủy ban nhân dân thị trấn phải mở cuộc họp thảo luận về một cực kỳ quan trọng, hy vọng ngươi cũng có thể đến tham gia.”

“Ta? Ta… ta… ta cũng có thể tham gia cuộc họp giữa những thủ lĩnh của khu vực phía Tây?”

Dũng sĩ đại dương cực kỳ kinh ngạc, chuyện quan trọng ở thị trấn phía Tây lại để một dã nhân bên ngoài đến nghe mọi người thảo luận, thật sự không có vấn đề gì sao.

“Đúng thế, ngươi về nghỉ ngơi trước đi, chờ đến lúc đó ngươi sẽ biết.”

Ma La quay về giường lớn trong phòng ngủ, không tiếng động nằm xuống.

Vốn dĩ hắn cho rằng, hôm nay sau khi nói chuyện với Quân Tiểu Nam thì có thể ngủ ngon giấc. Ai ngờ đối phương càng nói càng nhiều, khiến hắn càng nghe càng cảm thấy hoang mang.

Nếu a huynh ở đây thì tốt biết mấy! Dũng sĩ đại dương cảm thấy nhớ nhà.

Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi cả nhà Quân Tiểu Nam và Ma La ăn xong bữa sáng, mọi người liền tách nhau ra đi đến chỗ làm.

A phụ Vạn và a mẫu Phong, cùng Quân Tiểu Nam dẫn theo Ma La đều làm việc ở toà nhà văn phòng.

Nhưng a huynh Tiểu Bắc là đội trưởng đội kỵ binh bầu trời, thường ngày đều làm việc và tổ chức huấn luyện ở cô xá.

Hai chiếc xe màu sắc khác nhau lần lượt rẽ sang hai hướng, một chiếc màu xanh biếc hút người, một chiếc màu hồng tao khí.

Chiếc xe điện màu xanh biếc đương nhiên là của Châm Bắc, hơn nữa màu xanh biếc cũng là màu sắc yêu thích của Tiểu Bắc, hắn cảm thấy màu này tràn đầy sức sống lại cực kỳ mạnh mẽ.

Còn chiếc xe nhỏ màu hồng chói mắt, đương nhiên là của nhóc Nam.

Vào 9 giờ rưỡi sáng, những nhân viên thuộc cấp lãnh đạo ở tất cả các bộ phận của Ủy ban nhân dân thị trấn, đều tập trung trong phòng hội nghị lớn ở tầng một toà nhà văn phòng.

“Chào mọi người, vị này là con trai út của thủ lĩnh bộ lạc Tiềm, Ma La.”

Vốn dĩ tất cả mọi người đều đã ngồi vào đúng vị trí của mình, nhưng Quân Tiểu Nam vừa đến liền giới thiệu nhà ngoại giao của bộ lạc Tiềm.

Vì thế tất cả những người tham gia đều đứng dậy, đi lên bắt tay chào hỏi Ma La nhằm thể hiện sự tôn trọng.

Lần đầu tiên Ma La nhìn thấy trận chiến lớn như vậy, tuy rằng không biết bắt tay có ý nghĩa gì, nhưng nhìn thấy mọi người đều làm thế, hắn cũng bắt chước làm theo hành động của đối phương, miễn cưỡng giữ vững uy phong của dũng sĩ đại dương.

Nhưng thật ra, đa phần dã nhân của bộ lạc Tiềm đều mặt than. Quân Tiểu Nam đứng bên cạnh quan sát, cảm thấy biểu cảm của Ma La dường như đang minh chứng cho điều này.

Sau khi hai bên chào hỏi lẫn nhau, cuộc họp nhanh chóng đi vào chủ đề chính.

Bình Luận (0)
Comment