Đêm nay, thời gian trôi qua rất nhanh, thế nhưng trong lòng các dã nhân lại âm thầm hy vọng thời gian càng trôi nhanh hơn.
Tuy nhiên, trong lòng năm dã nhân đứng cuối ngày hôm nay quả thật là sống một ngày như cả một năm.
Chỉ là cái gì nên đến thì sớm muộn cũng sẽ đến.
Đêm nay, mọi người không hề buồn ngủ như những đêm trước trước, ngược lại ai nấy đều phấn chấn tinh thần tụ tập quanh bảng đen xem náo nhiệt.
Quân Tiểu Nam đã chuẩn bị sẵn năm thau nước ấm cùng năm bánh xà phòng thơm.
Năm dã nhân xui xẻo kia vẫn dựa theo quy tắc cũ - đó là rút thăm để quyết định thứ tự trước sau.
Người thứ nhất sẽ rửa chân cho người thứ hai, người thứ hai sẽ rửa chân cho người thứ ba… người cuối cùng sẽ rửa chân cho người đầu tiên.
Lỗ quả nhiên là người thảm nhất hôm nay, cư nhiên trở thành người đầu tiên.
Bất quá may cho hắn khi người thứ hai không phải là Huân.
Hắn ngồi xổm xuống, nín thở, chậm rãi cởi giày dưới chân người thứ hai ra.
Sau đó hắn dựa theo cách mà Quân Tiểu Nam đã làm mẫu, đầu tiên dùng nước làm ướt bánh xà phòng, tiếp đến xoa lên chân của người thứ hai rồi bắt đầu tẩy rửa.
Cuối cùng Lỗ cũng không thể nín thở quá lâu, hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý để hít mùi thối này.
Nhưng…. cư nhiên không thối chút nào cả! Ngược lại còn có chút… thơm?
Các tộc nhân vây xem náo nhiệt xung quanh cũng không dám thở mạnh, vì sợ mùi hôi sẽ xông tới.
Nhưng khi nhìn Lỗ lại cảm thấy có chút kỳ quái, vì sao vẻ mặt của Lỗ dường như đang hưởng thụ thế nhỉ? Thôi rồi, Lỗ thế này là vì quá choáng váng!
“A phụ, người… người không sao chứ?”
Thạch cho rằng a phụ nhà hắn đã mất đi khả năng suy nghĩ và nhận thức, nên lo lắng mở miệng dò hỏi.
“Không có việc gì, chút chuyện nhỏ này có đáng gì đâu?”
Biểu cảm của Lỗ rất nhẹ nhàng thoải mái, thậm chí hắn còn nâng tay phải lên lau mồ hôi trên trán.
Mọi người: Ôi trời ạ!
Tất cả các tộc nhân trong bộ lạc chờ đợi sự đảo chiều, kết quả là những chuyện tiếp theo phát triển vượt ngoài mong đợi của mọi người.
Không chỉ có mỗi Lỗ không có phản ứng gì mà bốn người còn lại cũng rất bình thường! Thậm chí ngay cả người rửa chân cho Huân cũng vậy!
Điều này không thích hợp!
Mùi xà phòng thơm dần tản ra, một đứa bé tính tình lanh lợi liền to gan tiến lên phía trước kiểm tra lập tức phát hiện manh mối.
“Loại xà phòng thơm này thật có uy lực! Sau khi sử dụng liền không ngửi thấy mùi thối!”
Các tộc nhân nghe vậy liền bừng tỉnh, chẳng trách bọn họ lại thoải mái như vậy!
Bất quá thứ gọi là xà phòng thơm này cũng thật thần kỳ, cứ nhiên có thể biến thối thành thơm!
“Không tồi, đây chính là tác dụng của xà phòng thơm!”
“Mọi người có muốn biết nguyên lý hoạt động của thứ này không?”
Quân Tiểu Nam cảm thấy việc cô tính toán đã bắt đầu phát huy công dụng liền nhanh chóng dẫn dắt mọi người.
Các tộc nhân sôi nổi lắc đầu, chẳng phải đây là thần lực của Thánh Nữ hay sao?
“Cấu trúc phân tử của xà phòng được chia thành hai phần, một phần là nước, phần còn lại là… Nên có tác dụng làm sạch.”
Tiểu Nam Nam nhiệt tình giải thích cặn kẽ, ngôn từ khoa học, nhưng trong đầu các dã nhân thì chính là: @#¥%……&%…
Nếu nghe riêng từng chữ thì đều là ngôn ngữ mà dã nhân thường sử dụng, nhưng khi ghép lại với nhau thì không ai hiểu nổi.
Đau đầu, chóng mặt, hoa mắt, hoảng hốt, tất cả đều rơi vào trạng thái thôi miên.
“Mọi người không cần sốt ruột, đây chỉ là một nguyên lý hóa học đơn giản. Hóa học cũng là khoa học.”
“Giống như môn bắn cung và võ thuật đánh tay không mà chúng ta đã học trước đây.”
“Chắc hẳn nhiều người vẫn chưa hiểu tại sao chúng ta lại phải học cách viết tên của người khác, bình thường muốn tìm ai chẳng phải chỉ cần trực tiếp gọi một tiếng là được rồi sao?”
“Thế nhưng, vẫn còn rất nhiều kiến thức cần được ghi chép và học tập thông qua chữ viết, hay thậm chí là nghiên cứu sâu hơn.”
“Không chỉ vũ lực mạnh mẽ mới là thứ cường đại nhất, tri thức cũng là một loại lực lượng.”
Vừa dứt lời Quân Tiểu Nam liền chỉ vào đầu mình.
Nhìn mọi người vừa ngây ngô mờ mịt lại như đang đăm chiêu suy nghĩ, Tiểu Nam Nam cảm thấy tiết học giáo dục vỡ lòng hôm nay cũng xem như khá thành công.