Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 53

Chương 53 -
Chương 53 -

Không so sánh sẽ không cảm thấy tổn thương.

Nếu mọi người đều giống nhau thì không một ai cảm thấy bản thân đang tụt lại phía sau.

Thế nhưng, trước giờ cơm trưa đã có một vài dã nhân hoàn thành công khóa ngày hôm nay.

Buổi chiều, những người này chẳng những có thể tự do hoạt động, nhàn nhã ăn khoai chiên, bện dây thừng kiếm thêm tiền lương mà còn có thời gian rảnh rỗi học thêm những chữ khác!

Chết tiệt thật!

Vì cái gì đều là dã nhân với nhau lại có sự khác biệt đến vậy? Cuộc sống ở Hỗn Độn Đại Lục cũng thật khó khăn a!

Những dã nhân vẫn chưa hoàn thành công khóa: Ta viết! Ta viết! Ta viết viết viết!

Sau giữa trưa, Hồng và những người khác thuộc phòng bếp cũng đã biết cách viết năm cái tên.

Giờ phút này bọn họ đang nhàn nhã ngắm hoa, hưởng thụ trà chiều, ăn khoai tây chiên, lại còn rảnh rỗi học thêm vài cái tên khác, quả thật vô cùng tự do tự tại.

Những dã nhân khác cố gắng khống chế bản thân không: Thật ghen tỵ!

Một lát sau, bên cạnh đống lửa nào đó trong gốc sơn động mà bộ lạc Châm đang cư trú, thủ lĩnh đương nhiệm Vạn lén lút kéo Quân Tiểu Nam sang một bên, vò đầu bứt tai.

“Nhãi con, con mau dạy a phụ, a mẫu và huynh trưởng của con đều đã học được cách viết năm cái tên, chỉ còn mỗi ta vẫn chưa học được…”

Vạn vừa nói vừa cẩn thận quan sát xung quanh.

Hôm nay, có rất nhiều tộc nhân đều đã vượt qua bài kiểm tra, hắn thân là thủ lĩnh nhưng cư nhiên vẫn chưa biết viết, thật quá mất mặt!

Tiểu Nam Nam ngoan ngoãn gật đầu, vì để giữ gìn tôn nghiêm của a phụ, cô cầm lấy một cây gậy gỗ nhỏ bắt đầu viết từng nét chữ xuống nền đất.

Tiểu Nam Nam: “Như vậy, như vậy, còn có như vậy… a phụ, người thử xem!”

Vạn: “Như vậy, như vậy, lại như vậy phải không? Sao nhìn chẳng giống nhau chút nào?”

Tiểu Nam Nam: A phụ, tuy rằng người đánh nhau rất lợi hại nhưng ta cảm thấy Đại cữu cữu nói rất đúng, quả nhiên thỉnh thoảng lại có chút… ngốc!

Trải qua một khoảng thời gian thật… thống khổ, cuối cùng Vạn cũng có thể viết tên của cả nhà mình, còn có tên của lão thủ lĩnh tiền nhiệm Ổn.

“Ha ha ha! Cuối cùng ta cũng thông qua bài kiểm tra!”

Mặc dù không nhận được khoai tây chiên khen thưởng nhưng ít nhất hắn cũng không cẩn rửa chân thối của mấy người khác.

Uy lực của chân thối thật sự rất lớn, các tộc nhân tụt lại phía sau ai nấy đều cố gắng học tập, lo sợ sẽ trở thành người cuối cùng và phải chịu phạt.

Nhưng tiến độ hoàn thành bài kiểm tra bao giờ cũng có trước có sau.

Cuối cùng, trước giờ cơm chiều, năm nhân vật xui xẻo của ngày hôm nay đã lộ diện.

“Ha ha ha! A phụ phải rửa chân cho người ta! Chắc không phải là rửa chân cho Huân đâu nhỉ? Ha ha…”

Tiểu Thạch Đầu (Thạch) là đứa nhỏ bướng bỉnh, bởi vì cậu đã hoàn thành bài kiểm tra trước năm người cuối cùng, nên cư nhiên dám chạy đến cười nhạo a phụ Lỗ.

Huân là dã nhân không thích tắm rửa nhất trong bộ lạc, trong số năm người được chọn ngày hôm nay chắc chắn sẽ có một người phải rửa chân cho Huân - đây quả thật chính là địa ngục ở Hỗn Độn Đại Lục!

“Ai nha! A phụ, ta đã thành niên, người không thể lại đánh ta! Ai ui… a phụ, ta sai rồi, ngươi nhẹ tay một chút!”

Những tộc nhân khác: Đúng là tự làm bậy không thể sống!

Bữa cơm chiều hôm nay Tiểu Nam Nam đã chuẩn bị cho người món canh cá vô cùng thơm ngon.

Hiện giờ các tộc nhân đã có thể sử dụng đũa một cách khá thành thạo.

Nếu là trước kia, khi ăn những món canh nóng như thế này thì bọn họ chỉ có thể ngồi đợi đến khi canh nguội mới chậm rãi ăn.

Nhưng hiện tại đã khác, trước tiên bọn họ có thể ăn mỳ và cá phiến, sau đó lại uống canh, thật mỹ vị!

Sau khi ăn cơm chiều, các tộc nhân vỗ bụng, ngồi xuống nói chuyện phiếm.

“Ai ôi, sao món canh cá này sao lại tươi ngon đến thế nhỉ? No chết ta!”

“Ta thì cảm thấy món ăn gọi là khoai tây chiên mà Nam khen thưởng cho mọi người mới thật sự mỹ vị! Vừa giòn lại vừa thơm!”

“Hừ! Thích khoe khoang! Ta vẫn chưa được ăn!”

“Ai, ngươi nói xem, hôm nay mấy người bọn họ ai sẽ rửa chân cho ai nhỉ? Ha ha…”

“Ta đoán chính là…!”

Bình Luận (0)
Comment