Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 75

Chương 75 -
Chương 75 -

Cả nhà Vân và gia đình Dốc đều kinh ngạc khi nghe được Quân Tiểu Nam sắp xếp như vậy!

Đi học ư? Kiến thức mà bộ lạc Châm sở hữu có tác dụng rất lớn, Nam không lo lắng nếu những dã nhân đến từ các bộ lạc khác có được những kiến thức này sẽ vượt qua bộ lạc Châm hay sao?

Mặc dù Dốc đã âm thầm nghĩ đến việc cho con trai theo cả nhà em gái học tập, nhưng đây chỉ là kết quả của việc hai anh em tự bàn bạc với nhau, không thể so sánh với sự sắp xếp công khai của thánh nữ bộ lạc Châm.

Nam không nhận được câu trả lời khẳng định, thầm nghĩ rằng bọn họ không muốn học tập, trong lòng có chút thất vọng, than ôi, xem ra cô vẫn phải tiếp tục tuyên truyền phát huy tư tưởng “Học tập để vững mạnh”.

“Các người đừng xem thường việc học tập, đây là việc làm rất hữu ích, nếu khảo thí đạt tiêu chuẩn sẽ có tư cách tăng lương...”

Quân Tiểu Nam chưa kịp nói hết câu đã bị Vân ngắt lời.

“Nam, không phải a mẫu ta và những người khác không muốn học tập, mà là bọn họ không ngờ những dã nhân đến từ các bộ lạc khác cũng có thể tham gia lớp học xoá mù chữ của bộ lạc chúng ta.”

Quân Tiểu Nam ngẫm nghĩ một lúc liền hiểu ra vấn đề, điều này khiến cô rất vui vẻ, chỉ cần mọi người nguyện ý học hỏi kiến thức thì cô có thể dẫn dắt mọi người nhanh chóng phát triển Hỗn Độn Đại Lục!

“Mọi người yên tâm, bộ lạc Châm sẽ không bài xích việc mọi người đến lớp học.”

“Tiền, ngươi còn nhớ lúc trước ở lớp học ta đã từng nói qua, ngoại trừ tri thức thì còn điều gì có thể cải biến vận mệnh hay không?”

Cậu nhóc hoàn toàn không bị câu hỏi này làm khó, lập tức lớn tiếng trả lời.

“Ta biết, chính là đoàn kết!”

Quân Tiểu Nam tán thưởng gật gật đầu, vuốt tóc cậu bé.

“Không sai, chính là đoàn kết. Đoàn kết ở đây không chỉ riêng gì những tộc nhân của bộ lạc Châm mà là dã nhân của tất cả các bộ tộc.”

“Dù sao bộ lạc chúng ta nhân số không nhiều, những việc chúng ta có thể làm cũng có hạn.”

“Môi trường tự nhiên bên ngoài khắc nghiệt như vậy, chỉ có đoàn kết tất cả các lực lượng, chúng ta mới có thể hoàn thành những việc khó khăn hơn.”

Quân Tiểu Nam biết hiện tại các dã nhân vẫn chưa hình dung được “việc khó hơn” mà mọi dã nhân cần phải hoàn thành là gì, nên chỉ đơn giản nêu ra một vài ví dụ.

“Ví dụ như, một ngày nào đó, dã nhân không cần mất thời gian nửa ngày mới có thể đến các bộ lạc khác thăm người thân. Có thể chỉ cần khoảng mười lăm phút, dù là trong mùa đông.”

Lúc trước, Quân Tiểu Nam đã dạy cho các tộc nhân của bộ lạc Châm khái niệm thời gian, thậm chí còn tặng mỗi người một chiếc đồng hồ, nên cô đưa ra ví dụ này mọi người vẫn có thể nghe hiểu.

“Cũng có thể không bao lâu nữa, mọi người không cần vừa đến mùa đông đều trốn trong hang động, quanh năm đều có thể ra ngoài, tự do đi lại.”

“Thậm chí tương lai, cự thú cũng không còn là địch nhân của chúng ta, mà ngược lại bị chúng ta thuần hóa, muốn ăn thịt bọn chúng cũng không khó.”

Kỳ thật, thời điểm

Quân Tiểu Nam vừa bắt đầu nói những lời này, những dã nhân khác đang ở xung quanh cũng dần dần yên tĩnh lại, chăm chú lắng nghe câu trả lời của cô.

Cô chỉ đơn giản là tận dụng cơ hội này để bày tỏ thái độ của bộ lạc Châm.

“Mọi người không cần lo lắng sẽ không được nhận, bộ lạc Châm vĩnh viễn hoan nghênh những dã nhân cần cù chăm chỉ.”

“Chỉ cần mọi người chăm chỉ học tập, làm việc nghiêm túc thì đều có thể trở thành thành viên của bộ lạc Châm, đồng thời có một cuộc sống tốt đẹp hơn.”

“Tuy nhiên, trước tiên mọi người phải tham gia lớp học xóa mù chữ và vượt qua kỳ thi.”

“Hiện tại, kiến thức được giảng dạy trên lớp vào ban ngày thuộc chương trình tiểu học, nhưng đến buổi tối mọi người vẫn có thể theo người nhà học tập.”

“Chỉ cần vượt qua lớp học xoá mù chữ, tiền lương mỗi ngày đều sẽ tăng thêm một đồng. Mọi người cố lên nào.”

Sau khi Nam vừa dứt lời, nhóm dã nhân xung quanh đều trầm mặc một lúc lâu, âm thầm liếc mắt xác nhận, những gì vị thánh nữ của bộ lạc Châm vừa nói giống với những gì bọn họ đang nghĩ… đúng không?

Đến khi phản ứng, tất cả mọi người đều vỡ òa trong tiếng reo hò nồng nhiệt.

“Oa! Quá tuyệt vời! Tương lai ta cũng có thể được tăng lương, nhận được 7 đồng một ngày.”

“Đúng rồi, 5 đồng đã có thể mua một túi lớn thịt khô, đủ ăn trong vòng mấy ngày, thừa dịp hiện tại tích cóp nhiều tiền một chút thì về sau không cần lo lắng sẽ bị đói!”

“Này, đầu tiên ngươi phải vượt qua bài kiểm tra đã.”

“Ta biết, từ bây giờ ta sẽ bắt đầu học tập!”

Trong lòng Dốc vô cùng vui vẻ, trước đây hắn hâm mộ em rể Sơn, vì đối phương may mắn được sinh ra trong một bộ lạc xuất hiện thánh nữ.

Nhưng hiện tại, hắn cũng có cơ hội gia nhập bộ lạc Châm, lại không bị phân biệt đối xử với các tộc nhân của bộ lạc, thật sự quá tốt!

Mặc dù trước kia hắn đã âm thầm hỏi qua Vạn - thủ lĩnh của bộ lạc Châm, Vạn cũng thể hiện thái độ hoan nghênh những dã nhân đến từ các bộ lạc khác gia nhập bộ lạc Châm, nhưng Dốc không ngờ rằng những dã nhân đến từ nơi khác lại nhận được đãi ngộ tốt như vậy.

Trong ấn tượng của hắn, kỳ thật lão dã nhân và ấu tể rất dễ bị bắt nạt và bài xích.

Chẳng những không thể đi săn mà còn phải chia phần thức ăn của người khác.

Đây cũng là nguyên nhân hắn chỉ dẫn theo người nhà đến đây sinh hoạt một thời gian, mà không trực tiếp gia nhập bộ lạc Châm.

Nhưng phản ứng của nhóm người bộ lạc Châm lại nằm ngoài dự liệu của hắn.

Ban nãy, hắn vừa hoan hô vừa lén lút quan sát, không chỉ những dã nhân đến từ các bộ lạc khác mà ngay cả nhóm dã nhân của bộ lạc Châm đều rất vui vẻ, trên mặt tràn đầy nụ cười và... hy vọng!

Đúng, chính là hy vọng.

Bọn họ dường như không mảy may lo lắng những lời thánh nữ nói chỉ là lời sáo rỗng, hoặc tương lai có một ngày nào đó không đủ thức ăn.

Nơi này thật tốt!

Trong lòng A Mỗ Ninh cũng kiên định hơn, bà đã sống hơn trăm tuổi, đã quen với hình ảnh nhóm dã nhân chỉ vì miếng ăn hoặc một miếng da thú mà đánh nhau.

Vốn dĩ bà đã chuẩn bị tâm lý nuốt giận vào lòng, bà chẳng còn sống được bao nhiêu năm nữa, chỉ cần có thể sống bên cạnh con cháu thêm vài năm, bà đều sẽ nhẫn nhịn và cho qua.

Nhưng khi đến bộ lạc Châm, chỉ trong mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi, bà đã nhìn thấy rất nhiều lão dã nhân lao động kiếm tiền.

Hoàn toàn không phải hình ảnh thân thể suy sút ăn no chờ chết!

Ninh cảm thấy bản thân cũng trở nên trẻ trung hơn, bà vẫn có thể làm được rất nhiều việc, bà cũng có thể kiếm cơm hay thậm chí là kiếm được tiền!

Bình Luận (0)
Comment