Buổi chiều vài ngày sau, tại công trường xây dựng thôn xóm ở bộ lạc Châm, tốp năm tốp ba dã nhân ngồi dưới đất nghỉ ngơi trong chốc lát.
“Này, ngươi nói xem, thứ được gọi là xi măng gì đấy thật sự quá lợi hại!”
“Đúng vậy! Thoạt nhìn còn nhỏ hơn hạt cát, kết quả sau khi hòa với nước cư nhiên có thể biến thành đá!”
“Ai, đừng nói nữa, ngày đó thánh nữ của bộ lạc Châm phát cho mọi người găng tay, còn dặn dò không được tiếp xúc trực tiếp bằng tay để tránh tổn thương tay, ta không nhịn được nên đã sờ thử một chút, lúc ấy xi măng vẫn chưa khô, liền lộ ra dấu tay... khiến ta sợ chết khiếp! Còn tưởng phải bị trừ lương a! May mà sau đó tổ trưởng đã giúp ta sửa lại...”
“Ha ha ha ai bảo ngươi sờ soạng lung tung!”
“Nhắc đến thánh nữ của bộ lạc Châm, không thể không công nhận cô ấy đối xử với các tộc nhân thật tốt, bọn họ được ăn ngon mặc đẹp, chăn ấm nệm êm, thật hâm mộ!”
“Thế nào, ngày mai trở về, ngươi có muốn dẫn theo người nhà đến đây không?”
Mấy ngày nay, dựa theo thiết kế của Quân Tiểu Nam, đội thi công đã thành công lấp đầy những mặt tường chính của mấy căn nhà bằng xi măng cát đá.
Thế nhưng, bởi vì đây là lần đầu xây nhà nên Năm cũng không có ý kiến gì.
Cô định chờ đến khi xi măng hoàn toàn khô ráo, đầu tiên xem xét hiệu quả trước khi tiến hành xây dựng hàng loạt.
Đúng lúc mọi người đã làm việc liên tục gần mười ngày, Nam định thừa dịp bữa trưa hôm nay sẽ thông báo với mọi người ngày mai có thể trở về bộ tộc nghỉ ngơi, chỉ cần quay lại trước buổi tối ngày mốt là được.
“Ta quyết định thế này, ngươi nhìn xem Dốc của bộ lạc Thổ dẫn theo vợ con và A Mỗ đến đây cùng nhau sinh hoạt, cuộc sống tốt đẹp biết bao!”
“Hiện tại, nhóc con nhà hắn đã học được phép nhân! Ta đến phép cộng cũng học không xong…”
“Nếu so với người nhà hắn thì nhóc con nhà ta xem như lạc hậu, một bước lạc hậu, từng bước lạc hậu, tương lai tiền lương chênh lệch biết bao nhiêu a!”
Trong lúc nói chuyện, dã nhân này ảo não đập vào đùi mình, cảm giác như bản thân đã tổn thất cả trăm triệu!
Từ sau khi tiền kim loại được sử dụng làm tiền lương và được lưu hành rộng rãi trong thế giới dã nhân, mọi người đã nhanh chóng tiếp nhận khái niệm “tiền tệ”.
Thời điểm nhận ra số tiền kiếm được liên quan đến số lượng thực phẩm có thể mua sắm, thì ngay cả những kẻ ngốc cũng hiểu rằng tiền lương càng cao thì càng tốt.
Hơn nữa, việc tăng lương sẽ được quyết định dựa trên thành tích học tập, hiện tại nhóm dã nhân dù ban ngày bận rộn đến mức nào vẫn cố gắng tận dụng thời gian rãnh rỗi buổi tối để học tập.
Mặt khác, nhận thức về khái niệm “mạnh mẽ” của những dã nhân đến từ các bộ lạc khác đã dần thay đổi từ ai có thân thể cường tráng hơn sang ai có thành tích học tập tốt hơn.
“Hết giờ giải lao!”
Nghe thấy tiếng gọi của tổ trưởng, nhóm dã nhân tụ tập lại nghỉ ngơi nói chuyện phiếm liền cầm dụng cụ lên bắt đầu làm việc.
Hiện tại, thiết kế chủ thể của ngôi nhà, về cơ bản đều là tòa nhà hai tầng.
Tuy nhiên, khác với những căn nhà hai tầng ở Lam Tinh, tầng một của căn nhà này có hình thức nửa trũng.
Nói cách khác, một nửa không gian ở tầng một nằm bên dưới lòng đất.
Hơn nữa, ở vị trí kết nối với lối ra ở tầng một còn có một khoảng sân nhỏ.
Quân Tiểu Nam cuối cùng lựa chọn kế như vậy thật sự là vì không còn biện pháp nào khác.
Để phòng ngừa những con chim có kích thước khổng lồ tấn công từ không trung, chiều cao của ngôi nhà càng thấp càng tốt, đồng thời bên trên mái nhà sẽ trồng thêm hoa cỏ để tạo độ che phủ.
Mặt khác, trong tòa nhà tiếp viện của Quân Tiểu Nam không có thép, nên hiện tại cũng không có điều kiện để xây dựng các tòa nhà cao tầng quy mô lớn.
Việc lựa chọn thiết kế nửa ngầm ở một mức độ nhất định có thể lợi dụng sức chống đỡ của nền đất để giảm áp lực lên tường chính của ngôi nhà hai tầng, đồng thời giúp ngôi nhà thêm kiên cố và vững chắc hơn.
Phần sân nhỏ trước nhà có thêm một bếp lửa, ống khói của bếp lửa trực tiếp thông với sàn nhà tầng một và phần tường kép, giống với thiết kế địa long thường được áp dụng ở Lam Tinh trong thời kỳ cổ đại
Chờ khi mùa đông đến, mỗi lần nấu ăn hoặc đun nước nóng, chỉ cần nhấc tấm vách ngăn phía sau bếp lên thì hơi nóng sẽ bốc lên dọc theo tường kép của sàn nhà, giúp sưởi ấm cả ngôi nhà, sau đó sẽ theo ống khói được lắp đặt sẵn ở bức tường phía sau ngôi nhà thoát ra ngoài từ mái nhà.
Vào mùa hè, chỉ cần hạ tấm vách ngăn phía sau bếp lò xuống, như vậy bên trong nhà hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Tất cả những sắp xếp này đều mang tính thực tế, nhưng tiền đề là có thể thực hiện được, bức tường chính mà bọn họ hiện đang xây dựng cũng đủ kiên cố.
“Các đồng chí, công việc hôm nay kết thúc!”
Khi trời gần tối, sau khi nam kết thúc buổi học trong ngày mới đến kiểm tra tình hình thi công, thuận tiện thông báo mọi người có thể tan tầm.
Nghe thấy tiếng gọi của Quân Tiểu Nam, nhóm dã nhân bắt đầu dừng công việc trong tay, thu dọn đồ nghề, chuẩn bị quay về hang động.
Thông thường, sau mười ngày làm việc liên tục, ngày mai những dã nhân đến từ nơi khác có thể trở về bộ lạc thăm người thân và gia đình, vì vậy hiện tại hẳn là bọn họ rất phấn khích và hạnh phúc
Thế nhưng kỳ thật lúc này, đại bộ phận dã nhân đến từ những nơi khác đều cảm thấy cực kỳ thấp thỏm bất an.
Nguyên nhân là vì buổi tối họ phải tiến hành bài kiểm tra xoá mù chữ đầu tiên.
Trải qua mấy ngày đêm học tập, nếu đêm nay, có dã nhân đến từ các bộ lạc khác thông qua kỳ thi thì lần sau đến công trường làm việc sẽ được tăng lương, mỗi ngày nhận thêm 1 đồng, còn có thể nhận được tấm bằng tốt nghiệp màu đỏ đẹp mắt như các tộc nhân của bộ lạc Châm.
Đây chính là điều mà những dã nhân đến từ các bộ lạc khác vô cùng xem trọng!
Hơn nữa, nếu bản thân không thể thông qua bài kiểm tra, ngược lại đồng nghiệp, các tộc nhân cùng tộc và bạn bè có thể thông qua… thì mất mặt đến nhường nào.
“Ôi, căng thẳng quá, làm sao bây giờ, hiện tại ta không muốn về ăn cơm tối...”
“Ngươi, ngươi đừng nói nữa, ta vốn không nghĩ đến, nhưng ngươi vừa nói ra liền khiến ta cảm thấy khẩn trương!”
Trên đường trở lại hang động, những dã nhân đến từ nơi khác khẩn trương lo lắng, không ngừng trò chuyện với nhau.
Lúc này, những tộc nhân của bộ lạc Châm đã từng trải qua cảm giác lo âu trước kỳ thi nên vô cùng có kinh nghiệm.
Bọn họ bắt đầu lên tiếng an ủi những dã nhân đến từ các bộ lạc khác, giống như đàn anh đàn chị an ủi đàn em.
“Yên tâm đi, kỳ thật bài kiểm tra cũng không khó như vậy.”
“So sánh với chương trình tiểu học thì đây là bài kiểm tra rất cơ bản, chỉ là nghe viết chính tả và một số bài toán đơn giản mà bình thường các người được học, chỉ thay đổi các con số một chút mà thôi.”
Không ít dã nhân đến từ các bộ lạc khác nghe vậy liền lộ ra ánh mắt ghen tị.
Bọn họ ao ước một ngày nào đó cũng có thể mở miệng nói chuyện một cách kiêu ngạo như vậy!
Đúng vào thời điểm này biến cố lại phát sinh.