Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 89

Chương 89 -
Chương 89 -

Các tộc nhân của bộ lạc Châm hân hoan nâng hai thi thể của hổ răng kiếm, vui vẻ đi về phía thôn xóm.

Vừa rồi Nam nói thêm cơm, mọi người đều nghe thấy.

Tuy rằng hiện tại không thiếu ăn thiếu mặc, nhưng trong xương cốt các dã nhân luôn có khát khao mãnh liệt đối với con mồi, trong lúc nhất thời không thể thay đổi.

Lại nói đây là hổ răng kiếm a!

Hình ảnh hổ răng kiếm chính là biểu tượng cho sức mạnh và lòng dũng cảm của bộ lạc Châm!

Tháng sau chính là màu phối ngẫu, nếu có thể lấy răng của hổ răng kiếm và tặng nó cho cô gái bạn ái mộ thì nhất định sẽ chiếm được trái tim của cô ấy.

Trong ba con hổ răng kiếm lần trước bắt được, chiếc răng sắc bén nhất đã bị Nam lấy đi, còn lại mấy chục chiếc răng không dài lắm đều bị nhóm nam dã nhân chia nhau.

Tuy nhiên, do lần đó những dã nhân làm công đến từ các bộ tộc khác cũng tham gia, nên không phải tất cả nam giới của bộ lạc Châm đều được chia một chiếc răng hổ.

Hôm nay thật tuyệt, lại có thêm mấy chục chiếc răng nanh hổ.

Bọn họ muốn mài giũa đánh bóng nó thành mặt trang sức, sau đó nhờ Nam làm thành một chiếc vòng cổ thật đẹp đeo trên người. Như vậy vừa phong cách lại, mạnh mẽ lại xinh đẹp biết bao!

Thậm chí một số nam giới vừa thành niên chưa có bạn đời nhưng đã nghĩ đến việc đặt tên cho đàn con…

Theo góc nhìn của nhóm dã nhân: Thôn xóm mới được xây dựng hùng tráng uy nghiêm, khí phái dị thường

Góc nhìn của Quân Tiểu Nam: Than ôi, tan hoang, mục nát, tất cả đều là đất đá nằm ngổn ngang, quá trình phát triển đại lục còn dài, gánh nặng đường xa...

Những thân cây cao lớn bao quanh toàn bộ thôn xóm đã được nhóm dã nhân gia cố.

Trên cơ sở cấu trúc bằng gỗ ban đầu, bên trong và bên ngoài đều được bao phủ hoàn toàn bằng xi măng và cát đá.

Sau khi lớp đầu tiên khô ráo, lại được phủ thêm một lớp đất dày.

Bằng cách này, ngay cả trong mùa mưa, cùng lắm chỉ cần tu bổ lớp bùn đất bên ngoài, kết cấu bên trong vẫn vô cùng kiên cố.

Bây giờ nhìn lại, mặc dù có chút thô sơ, mang hơi hướng nguyên thủy nhưng vẫn có một số dấu vết của xã hội văn minh.

Dựa theo quy hoạch trước đó, bên ngoài bức tường bao quanh toàn bộ thôn xóm tổng cộng xây dựng bốn cổng lớn.

Cánh cổng được làm bằng những thân cây cao lớn ghép lại với nhau, sau đó buộc lại bằng dây thừng do nhóm dã nhân bện trước đó và dây thép lấy ra từ bên trong toà nhà tiếp viện của Nam, hình thành thiết kế giống với cầu treo ở Lam Tinh cổ đại.

Thời điểm mở cửa cần dùng cơ cấu đòn bẩy kéo từ trên cao xuống.

Tuy rằng như vậy khá bất tiện, nhưng lại có một chỗ tốt - đó chính là bởi vì cửa gỗ khá nặng nên từ bên ngoài rất khó công phá tấn công vào bên trong.

Cho dù tương lai bị nhóm dã nhân đến từ những mảnh nhỏ đại lục khác công kích, hoặc gặp phải dã thú thì lực phòng ngự cũng không tồi.

Hơn nữa, Quân Tiểu Nam định chờ qua thêm một đoạn thời gian, sau khi thành lập nhà máy luyện kim, sẽ dùng kim loại gia cố thêm một chút.

Nhóm dã nhân thu dọn hành lý của bọn họ vào những ngôi nhà được lựa chọn trước đó và bắt đầu quét tước vệ sinh.

Đây là lần đầu tiên bọn họ sinh sống ở nơi được gọi là nhà, nên phải giữ gìn thật tốt!

Tất cả phòng ốc, ngoại trừ trường học, bệnh viện, trung tâm thương mại, tòa nhà văn phòng đều có kết cấu nhà lầu hai tầng thống nhất với nhau.

Mỗi tầng đều có bốn phòng ngủ được xây dựng ở cả hai đầu của ngôi nhà.

Lên đến lầu hai, khu vực ở giữa bốn phòng ngủ được lắp đặt cửa sổ, tạo thành không gian mở với đầy đủ bàn ghế, để các dã nhân có thể tụ họp trò chuyện với nhau hoặc đọc sách.

Vị trí tương ứng ở lầu một là nơi các thành viên trong gia đình quây quần bên nhau ăn bữa cơm hoặc tiếp khách.

Ở cả hai đầu bên trái và bên phải của ngôi nhà đều có cầu thang kết nối các tầng lầu với nhau.

Hai đầu của cầu thang ở mỗi tầng lầu đều rất gần với khu vực phòng ngủ.

Phần mái nhà ở vị trí không gian thư giãn trên tầng hai được lắp đặt cửa kính, có thể sử dụng thang từ nơi đó leo lên mái nhà.

Về phần sân nhỏ ở tầng một, ngoại trừ nhà xí, nhà bếp, phòng chứa củi và tầng hầm được quy hoạch thống nhất, thì phần lớn diện tích còn lại sẽ do chủ nhà tự sắp xếp.

Mọi người có thể sử dụng phần đất ấy để trồng rau hoặc xây dựng thành khu vực luyện võ.

Diện tích sử dụng của toàn bộ ngôi nhà là khoảng 200 mét vuông, mỗi tầng đều có diện tích 200 mét vuông, sân nhỏ 200 mét vuông.

Nếu không phải thân mang nhiệm vụ, muốn trở về Lam Tinh thì Quân Tiểu Nam thậm chí đã nghĩ đến việc ở chỗ này dưỡng lão, quả thật vô cùng thoải mái.

Tuy nhiên, đồ nội thất trong nhà đều được thống nhất trang trí theo hình thức cơ bản nhất.

Ví dụ như trong phòng ngủ cũng chỉ có một cái giường gỗ lớn, nếu muốn có thêm bàn làm việc, bàn trang điểm… lính tinh các thứ, thì dã nhân phải tự kiếm tiền mua sắm.

Hiện tại, nhóm chị em phụ nữ đang chỉ huy chồng con dọn dẹp và quét tước vệ sinh nhà cửa.

Nào là lau cửa chính, lau cửa kính, lau bàn ghế, tóm lại phải dọn dẹp sạch sẽ tất cả các vật dụng, không để lưu lại dù chỉ một hạt bụi!

Thật vất vả mới có thể dọn dẹp sạch sẽ, cả nhà đồng loạt ngồi xuống nghỉ ngơi, lấy ra một ít thịt khô, hoa quả và đồ ăn vặt, ngồi ở ban công tầng hai, nhìn về phía xa xa.

Từ tầng hai, mọi người có thể nhìn thấy hàng loạt ngôi nhà xung quanh.

Nơi xa nhất trong tầm mắt của mọi người là bức tường cao lớn vững chắc kia, khiến nhóm dã nhân cảm thấy an ổn và kiện định chưa từng có.

Mọi người đều hiểu, có bức tường cao ráo ở kia, ít nhất khi ngủ sẽ không bị dã thú ăn thịt.

Chẳng qua, không phải tất cả các dã nhân đều cảm thấy vui mừng.

Ví dụ như Hồng và nhóm lão dã nhân ở phòng bếp, cùng với nhóm dã nhân mồ côi đã thành niên. Chỉ vừa chuyển vào nhà mới, bọn họ đã cảm thấy, tuy rằng điều kiện sinh hoạt ở nơi này tốt hơn rất nhiều, nhưng dường như có chút cô độc.

“Mười lăm phút sau, mọi người tập trung ở cửa khu nhà văn phòng.”

Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng loa phát thanh, làm nhiễu loạn suy nghĩ của nhóm dã nhân.

“Mười lăm phút sau, mọi người tập trung ở cửa khu nhà văn phòng.”

Các thành viên của phân đội bảo vệ số một đang cầm loa đi khắp các hang cùng ngõ hẻm thông báo mệnh lệnh của Nam.

Hồng nghe được thông báo lập tức thôi suy nghĩ linh tinh, đứng dậy nhìn đồng hồ treo tường bên cạnh bàn ăn ở tầng một, sau đó rời khỏi nhà, khóa cổng, đi về phía khu nhà văn phòng.

Trước cửa mỗi ngôi nhà đều treo một tấm bảng gỗ nhỏ, bên trên khắc tên thành viên sở hữu căn nhà.

May mắn có tấm bảng nhỏ này, nếu không Hồng cảm thấy bản thân có thể sẽ đi nhầm nhà.

Bình Luận (0)
Comment