Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 98

Chương 98 -
Chương 98 -

Tiêu vẫn chưa biết tính toán, nhưng biểu tỷ nói với nó, những thứ này mỗi một gói đều có giá 1 đồng, chỉ cần hai ngày này có thể ăn hết sẽ không lãng phí thì đều có thể mua.

Nhóc Tiêu vô cùng cao hứng, hai mắt sáng lấp lánh, tự mình lộc cộc chạy đến vị trí để sọt, cầm lấy một cái sọt mua sắm màu xanh lá cây.

Sau đó nhìn trái ngó phải lựa chọn những thứ mà bản thân yêu thích, còn kiên trì muốn tự mình xách giỏ mua sắm.

Cậu nhóc Tiêu cầm lấy quả này nhìn một chút, lại cầm lấy quả kia nhìn xem, cái nào cũng muốn mua.

Nhưng nó tự đánh giá, với sức ăn của bản thân thì trong hai ngày chỉ có thể ăn tối đa bốn quả, điều này có nghĩa là chỉ có thể chọn hai loại trái cây, nếu không sẽ gây ảnh hưởng đến bữa ăn!

A phụ đã nói nếu không ăn ngoan thì không thể cao lớn, nó khó mà có thể làm được!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nhóc Tiêu nhăn lại, dường như gặp phải phiền não rất lớn, vì thế bèn quay sang hỏi a phụ đang đi dạo bên cạnh nó.

“A phụ, ta muốn ăn ba loại trái cây nhưng chỉ có thể ăn hết hai loại, nếu mua ba loại trái cây thì sẽ lãng phí vài quả, thế thì phải làm sao bây giờ!”

Cánh tay hữu lực và mạnh mẽ của Hoả bế cậu con trai nhỏ của mình.

“Vậy a phụ giúp ngươi ăn mấy quả còn lại, mọi người cùng nhau chia sẻ, có được không.”

Tiêu vừa nghe vậy lập tức nở nụ cười, nó gật đầu thật mạnh.

“Vâng! Chia sẻ với nhau!”

Nam nữ thường không cùng nhau đi dạo trong siêu thị, phái nữ thường thích quan sát và tìm hiểu những thứ mới lạ, sau đó lại tỉ mỉ lựa chọn.

Nam giới thì trên cơ bản chỉ cần nhìn chuẩn, sau đó nhặt lên cho vào giỏ là xong việc.

Do đó a mẫu Phong, mợ Lễ và a mỗ Thản chung một tổ, a huynh Tiểu Bắc bất hạnh trở thành người xách giỏ.

Mấy người a cữu Hỏa, tiểu biểu đệ Tiêu và a cống Chí cùng chung một tổ, biểu huynh Hồ vô tình trở thành tráng đinh.

À đúng rồi, nhóc Tiêu tự lực cánh sinh, không cần người khác giúp đỡ.

Lúc này, Quân Tiểu Nam không cùng mọi người dạo quanh mua sắm, mà một mình đi lên tầng hai sắp xếp hàng hóa.

Vừa lên đến tầng hai, liền trưng bày một ít đồ chơi và đồ dùng học tập, đồng thời cũng bày thêm sách ảnh và truyện tranh dành cho trẻ em, có thể giúp kích thích sự phát triển của trí não.

Sau đó là một số đồ dùng sinh hoạt như xà phòng và giấy vệ sinh giấy, nội y, quần áo ở nhà, dép lê, khăn bông, chăn bông, khăn trải giường, vỏ chăn…

Hơn nữa, còn có một số mặt hàng hấp dẫn như trang sức, mỹ phẩm, kẹp tóc…

Đêm qua, Quân Tiểu Nam đã lựa chọn các loại hàng hóa cụ thể, lúc này chỉ cần căn cứ vào tình hình thực tế và sắp xếp là được.

Cũng không cần lo lắng đến quầy kệ gì đó, chỉ cần trực tiếp từ bên trong trung tâm thương mại lớn chuyển ra là được.

Dù sao, trên cơ bản những thứ mà nhóm dã nhân có thể cảm thấy hứng thú vào thời điểm này, Nam đều đặt lên kệ.

Trước sau lăn lộn không đến mười lăm phút liền xong việc.

Ha ha! Tin rằng vào ngày mốt khi khai trương, tất cả mọi người chắc chắn sẽ vô hạnh phúc điên cuồng lựa chọn.

Sau khi xuống lầu, Nam nhìn thấy trong tay mọi người trong nhà đều xách theo giỏ đồ to tướng trông rất nặng nề, mà xung quanh không có một dã nhân nào biết dùng xe đẩy hàng liền bừng tỉnh, hình như cô quên hướng dẫn mọi người cách sử dụng xe đẩy hàng...

Nam ngượng ngùng ho khan hai tiếng, sau đó cầm lấy chiếc loa phát thanh.

“Các vị thôn dân, mọi người, bên cạnh giỏ mua hàng, chúng tôi còn chuẩn bị cho mọi người xe đẩy hàng có thể chứa được nhiều hàng hoá hơn.”

“Mọi người chỉ cần đặt 1 đồng xu vào vị trí phía tay vịn là có thể kéo xe đẩy ra.”

“Nếu có quá nhiều hàng hoá thì có thể đẩy xe về nhà, sau đó trả xe đẩy hàng trống về lại nơi này.”

“Sau khi cắm phần cuối của dây xích về lại vị trí ban đầu liền có thể nhận lại 1 đồng, điều này tương đương với việc sử dụng xe đẩy hàng miễn phí.”

“Chúc mọi người mua sắm vui vẻ.”

Vừa dứt lời Nam liền dẫn đầu làm mẫu, lấy ra một chiếc xe đẩy hàng, sau đó đẩy đến nơi cả nhà bọn họ đang tụ tập.

“Oa! Nam biểu tỷ thật là lợi hại!”

Nhóc Tiêu vô cùng hưng phấn, đồng thời cũng là người đầu tiên đem đồ đạc trong giỏ bỏ vào trong xe đẩy hàng.

Nhưng nó quá lùn nên đành lực bất tòng tâm…

Đột nhiên, hai chân của Tiêu rời khỏi mặt đất, được ôm lên cùng với giỏ hàng cho vào xe đẩy hàng, nó quay đầu lại nhìn, thì ra là a phụ Hỏa.

Tiêu ngượng ngùng: “Ta không phải hàng hóa!”

Hai nhà lập tức bật cười thành tiếng.

Những dã nhân xung quanh cũng đã học được cách sử dụng xe mua sắm nên bắt đầu làm theo.

“Ai, chiếc xe này thật dễ dùng! Nó có đến tận bốn chân, còn vững vàng hơn so với chiếc xe ba chân mà chúng ta sử dụng khi xây nhà!”

“Vậy ngươi phải nhìn lại con đường dưới chân, đường đi ở đây bằng phẳng, trên công trường dùng xe đẩy ba chân sẽ tốt hơn!”

Sau khi mua một ít trái cây và rau dưa, mọi người liền đi đến khu vực bán phần ăn tiện lợi.

Thật ra hôm nay, trong lúc Quân Tiểu Nam nấu mì ăn liền, mơ hồ ngửi thấy mùi khét truyền ra từ trong sân của mấy hàng xóm xung quanh.

Ôi, tay nghề của mọi người đều không khác nhau mấy, ai cũng đừng ghét bỏ ai...

Hôm nay, cơm hộp là món ăn Trung Quốc, về cơ bản là hai món chay hai món mặn và một phần cơm, giá ưu đãi đặc biệt chỉ cần 1 đồng một hộp.

Buổi trưa hôm nay, nhóm dã nhân đã trải nghiệm bữa ăn hắc ám đều kiên định bày tỏ bản thân muốn nếm thử những món này, tuyệt đối không phải ghét bỏ người nhà nấu ăn không ngon, chỉ là muốn nếm thử hương vị tươi ngon!

Sau gần một giờ mua sắm, nhóm người Quân Tiểu Nam cũng đã lựa chọn được không ít rau tươi, chuẩn bị ra ngoài tính tiền.

Bởi vì, hầu hết các mặt hàng đều có giá 1 đồng nên muốn tính toán tổng số tiền cũng không khó, chỉ một mình lão a mỗ Sầm cũng hoàn toàn không thành vấn đề.

Quân Tiểu Nam quan sát tình hình trong chốc lát, không thấy xuất hiện tình trạng phải xếp hàng, hơn nữa tốc độ thanh toán cũng rất nhanh mới yên tâm rời đi.

Đêm hôm đó, sau khi mọi người tụ tập liên hoan thì ai về nhà nấy nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau, các thành viên của đội bảo vệ cũng giống như ngày hôm qua - đến đón các tộc nhân của bộ lạc Thổ.

Bởi vì đã có kinh nghiệm tiếp nhận bộ lạc Viêm, nên các thôn dân càng thêm nhanh tay lẹ chân, chẳng mấy chốc đã hoàn thành bộ ba bước vệ sinh cá nhân, phát tiền và mua sắm.

Bình Luận (0)
Comment