Y Đạo Quan Đồ

Chương 598.2

Trong lòng của Từ Quang Nhiên liên tục trầm xuống, y hiểu rõ ràng, chuyện này đã trở thành sự thực, các lãnh đạo đã quyết định, căn bản không phải y có thể thay đổi, đối mặt với kết quả này, y chỉ có thể chấp nhận, bất luận là có tình nguyện hay không, y thấp giọng nói: "Chủ tịch tỉnh Tống, tôi tôn trọng quyết định của lãnh đạo." Những lời này tràn ngập một chút bất đắc dĩ, y không chấp nhận thì có biện pháp nào?

Tống Hoài Minh nói: "Tôi nghe nói đồng chí Phó thị trưởng thường vụ Trần Hạo của các anh bị ung thư gan?"

Từ Quang Nhiên nói: "Vâng, ông ấy đã đưa ra đơn xin từ chức, chúng tôi đang mở cuộc họp Thường Ủy để thảo luận."

Tống Hoài Minh nói: "Giúp tôi an ủi đồng chí Trần Hạo một chút, về việc an bài công tác của ông ấy, phía tỉnh sẽ đưa ra điều chỉnh sau."

Từ Quang Nhiên sửng sốt, y không rõ đến tột cùng là làm sao, vì sao lãnh đạo tỉnh lại đột nhiên nhìn thẳng vào Nam Tích, cả đám đều giơ tay tới Nam Tích, bí thư Thành Ủy y tựa hồ trở nên có thể có như không, toàn thân Từ Quang Nhiên đều đổ mồ hôi, y

Y cũng ý thức được chuyện trở nên càng ngày càng không đúng, lãnh đạo trong tỉnh khẳng định sinh ra bất mãn đối với y, nếu không sẽ không làm ra quyết định điều chỉnh như vậy, vị trí Phó thị trưởng thường vụ, y không cách nào làm ra quyết định, trong tỉnh muốn xác định chuyện này. Từ Quang Nhiên cảm thấy một loại khuất nhục không nói nên lời, đây là lãnh đạo không tín nhiệm đối với năng lực của hắn. Từ Quang Nhiên còn muốn nói cái gì đó, mà trong lúc nhất thời lại không biết là nói lên từ đâu.

Tống Hoài Minh ở bên kia đã dập điện thoại.

Từ Quang Nhiên không nhớ rõ mình đi trở về phòng họp như thế nào nữa, tất cả Thường Ủy đều nhìn ra sắc mặt của y cực kỳ xấu, Từ Quang Nhiên yên lặng ngồi xuống trên vị trí của mình, châm lên một điếu thuốc lá, yên lặng hút lên, qua một hồi lâu,bí thư kỷ ủy Lý Bồi Nguyên rốt cục không nhịn được nhắc nhở y nói: "Bí thư Từ, chúng ta tiếp tục biểu quyết chứ?"

Từ Quang Nhiên lắc đầu, ánh mắt tràn ngập vẻ mờ mịt nói: "Chuyện này để sau nói tiếp. "

Tất cả Thường Ủy đều cảm thấy kỳ quái, làm sao Từ Quang Nhiên lại đột nhiên biến thành cái dạng này? Sau này nói tiếp? Vấn đề Phó thị trưởng Thường vụ có thể để sau nói tiếp, nhưng mà công tác được phân công của hắn phải có người tiếp nhận, lẽ nào chuyện này lại gác lại không rõ ràng như thế?

Trong phòng làm việc của bí thư Tỉnh Ủy Kiều Chấn Lương có thêm hai người, một vị là bí thư kỷ ủy Tằng Lai Châu, một vị là thư ký trưởng Tỉnh ủy Diêm Quốc Đào, Tằng Lai Châu là đặc biệt tới để hướng Kiều Chấn Lương báo cáo về tiến triển mới nhất trong vụ án Huệ Kính Dân.

Kiều Chấn Lương nghe xong gật đầu: "Đồng chí Lai Châu, lần này làm rất khá, đối với phần tử như Huệ Kính Dân này phải làm cương quyết đả kích, tuyệt không nương tay."

Tằng Lai Châu nói: "Huệ Kính Dân thực sự ghê tởm, con hắn là Huệ Cường cũng không phải cái thứ tốt gì, biết chủ tịch tỉnh Tống chủ chính vụ án này, y lại có thể tìm người trả thù chủ tịch tỉnh Tống, làm hại hiệu trưởng Liễu thiếu chút nữa sinh non."

Kiều Chấn Lương cũng là lần đầu nghe nói tới chuyện này, hai mắt trợn tròn, không thể kìm được giận nói: "Chuyện này là thật?"

Tằng Lai Châu nói: "Thật, chủ tịch tỉnh Tống sợ chuyện này tạo thành tâm trạng khủng hoảng trong bộ máy, cho nên vẫn đè xuống."

Kiều Chấn Lương cả giận nói: "Lá gan không nhỏ, người như thế nhất định phải phạt nặng, phải cho hắn trả giá đắt đối với hành vi của mình."

Tằng Lai Châu còn nói thêm hai câu rồi đứng dậy rời đi.

Diêm Quốc Đào vừa mới từ Lam Sơn trở về, trong khi Tống Hoài Minh cùng đi Văn Quốc Quyền đi Giang Thành tiến hành khảo sát một ngày, Diêm Quốc Đào lần này tới là đặc biệt nhằm vào chuyện đã xảy ra ở Nam Tích cùng Lam Sơn, hướng Kiều Chấn Lương báo cáo.

Kiều Chấn Lương nói: "Đề nghị này của thủ tướng Văn rất tốt, trong quá khứ tôi không nói là bởi vì gắn liền với thời cơ chưa tới, hơn nữa không muốn tạo thành một loại ấn tượng trước mặt người khác là chính sách của chúng ta thiên về Lam Sơn, nếu Phó thủ tướng Văn đưa ra, chính là thích hợp nhất. Đồng chí Hoài Minh đã cùng tôi trao đổi quan điểm, tôi bảo ông ấy gọi một cú điện thoại cho Từ Quang Nhiên."

Nhắc tới Từ Quang Nhiên, Diêm Quốc Đào nhớ tới một việc, y thấp giọng nói: "Bí thư Kiều, tôi nghe nói em trai Từ Quang Lợi của Từ Quang Nhiên cũng có liên quan tới vụ án của Huệ Kính Dân."

Kiều Chấn Lương nhíu nhíu chân mày nói: "Vương tử phạm pháp cũng đồng tội như dân thường, mặc kệ hắn là ai, chỉ cần làm trái với pháp luật, sẽ truy cứu trách nhiệm của hắn, Từ Quang Lợi này đã làm cái gì?"

Diêm Quốc Đào nói: "Từ Quang Lợi là Tổng giám đốc của công ty xây dựng Thế Kỷ Mới Nam Tích, hạng mục Trung Tâm Thể Dục Mới của Nam Tích khi đó chính là hắn xây dựng, sau lại bởi vì tiến độ xây dựng có vấn đề, công trình xây dựng xảy ra thay đổi, hắn chỉ phụ trách xây dựng sân thể dục chính Nam Tích."

"Anh trai làm bí thư, em trai thì xây dựng, thật đúng là phối hợp ăn ý, về phương diện này đến tột cùng có vấn đề hay không?" Kiều Chấn Lương tức giận nói.

Diêm Quốc Đào biết Kiều Chấn Lương cực kỳ khó chịu đối với Từ Quang Nhiên, y nhẹ giọng nói: "Nam Tích vài năm gần đây có không ít vấn đề, tôi thấy hẳn là có chút quan hệ với tầng lãnh đạo, Từ Quang Nhiên độc tài nắm quyền to trong Đảng tại Nam Tích, Hạ Bá Đạt kia lại vô cùng khéo đưa đẩy, thiếu khuyết chủ kiến."

Kiều Chấn Lương nói: "Cuối cùng vẫn là do xuất thân thư ký, quen phục tùng mệnh lệnh của chỉ huy? "

Diêm Quốc Đào nghe thế, mặt không khỏi nóng lên, tuy rằng Kiều Chấn Lương không có ý nói hắn. Nhưng Diêm Quốc Đào hiển nhiên cũng thuộc về trong cái trong phạm vi này.

Kiều Chấn Lương thấy vẻ mặt xấu hổ của Diêm Quốc Đào, không khỏi cười nói: "Anh đừng suy nghĩ nhiều, tôi không nói anh, chẳng qua anh cũng có một phần chủ kiến."

Diêm Quốc Đào cười nói: "Chức trách hiện tại của tôi chính là phục tùng mệnh lệnh của chỉ huy, có chủ kiến hơn thì sẽ không nghe lời liễu, sẽ làm lãnh đạo không vui."

Kiều Chấn Lương cười ha ha: "Quốc Đào, anh có không ít kinh nghiệm tương đồng với Hạ Bá Đạt,anh giúp tôi phân tích hắn xem."

Diêm Quốc Đào nói: "Nếu bí thư Kiều bảo tôi nói, tôi xin lớn mật nói hai câu, Hạ Bá Đạt này quá khứ vẫn là thư ký của bí thư Cố, chính theo như lời ngài nói, làm thư ký thời gian dài quá, dễ khiếm khuyết chủ kiến, hơn nữa Hạ Bá Đạt mới đảm nhiệm thị trưởng thành phố Nam Tích một vài ngày, bí thư Cố liền lui xuống, hắn tự nhiên là mất đi người tâm phúc, trên chính trị đang bị vây trong thời kỳ do dự, cho nên hắn vẫn cẩn thật, chặt chẽ trong công tác tại Nam Tích, có lẽ là hắn là đang chờ đợi cơ hội."

Kiều Chấn Lương nói: "Nói thật đi, tôi ở trong quan trường nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy thị trưởng nào uất ức hơn so với hắn."

Diêm Quốc Đào nở nụ cười.

Kiều Chấn Lương nói: "Tham ô là phạm tội, thế nhưng ngồi trên vị trí quan trong mà quốc gia cho hắn lại lừa dối qua ngày, không hề làm gì cũng là một loại phạm tội."

Diêm Quốc Đào nói: "Phó thị trưởng thường vụ thành phố Nam Tích Trần Hạo bị bệnh, nghe nói bị mắc ung thư gan, hiện nay đang nằm viện tại bênh viện Nhân Dân Tỉnh, chuẩn bị giải phẫu, ông ấy đã đưa ra đơn xin từ chức."

Kiều Chấn Lương nói: "Vừa tôi đã gọi điện thoại cùng chủ tịch tỉnh Tống nói qua chuyện này, ông ấy hướng tôi đề cử Phó thị trưởng thành phố Bắc Cảng Tào Hướng Đông."

Diêm Quốc Đào nói: "Bí thư Kiều cho rằng nên thế nào?" Diêm Quốc Đào tương đối hiểu Kiều Chấn Lương, tuy rằng biểu hiện ra là Kiều Chấn Lương đã cùng Tống Hoài Minh hội ý qua, gần đây hợp tác coi như là ăn ý, bất quá Tống Hoài Minh tại trên chuện trọng đại tại Bình Hải cũng không có nhiều quyền lên tiếng lắm. Kiều Chấn Lương từ lúc bắt đầu đem Trương Dương sắp đặt tại Nam Tích cũng đã làm tốt chuẩn bị tẩy rửa chính đàn Nam Tích, hắn khẳng định sẽ dựa theo ý của mình đi ván cờ này.

Kiều Chấn Lương nói: "Nam Tích thiếu một người thị trưởng có chủ kiến!"

Diêm Quốc Đào ngẩn ra, hắn tin chắc mình nghe được rõ ràng, nếu Diêm Quốc Đào nghe không nhầm thì lời bí thư Kiều nói chính là thị trưởng, mà không phải Phó thị trưởng, lẽ nào Kiều Chấn Lương muốn động tới Hạ Bá Đạt? Hắn nhớ tới Cung Kỳ Vĩ, lẽ nào bí thư Kiều thực sự có ý muốn bồi dưỡng Cung Kỳ Vĩ?

Kiều Chấn Lương nói: "Tiêu chuẩn khảo nghiệm một người cán bộ có xứng đáng chức vụ hay không, đầu tiên phải suy nghĩ đến hắn rốt cục là có lợi gì tại trong quá trình phát triển mở mang thành phố, chỉ cần là làm cản trở thành phố phát triển, hoặc là làm ảnh hưởng tới đại kế phát triển, tất đều phải bị loại bỏ." Lời nói của hắn chắc như đinh đóng cột, không có chừa đường sống nào.

Diêm Quốc Đào cẩn thận hỏi: "Bí thư Kiều, có phải trong lòng của ngài đã chọn được người thích hợp hay không?"

Kiều Chấn Lương nói: "Trong khoảng thời gian này, tôi đã khảo sát không ít người, cũng trưng cầu ý kiến của một số đồng chí, Phó thị trưởng thường vụ Giang Thành Lý Trường Vũ hẳn là một nhân tuyển thích hợp."

Diêm Quốc Đào mở to hai mắt ra nhìn, hắn làm sao cũng không nghĩ đến Kiều Chấn Lương lại đưa ra cái lựa chọn này, hắn nhắc nhở Kiều Chấn Lương nói: "Bí thư Kiều, Lý Trường Vũ tại Giang Thành chính là Phó thị trưởng thường vụ rồi, điều ông ây đi tới Nam Tích cũng không thể thăng chức!"

Kiều Chấn Lương mỉm cười nói: "Kiêm nhiệm Phó bí thư Thành Ủy thành phố Nam Tích, Thường Ủy thành phố Nam Tích, ba khối chiêu bài này có đủ dùng hay không?"

Diêm Quốc Đào hiện tại đã hoàn toàn hiểu rõ. Sự bất lực của Hạ Bá Đạt đã làm cho Kiều Chấn Lương hoàn toàn mất đi lòng tin, năng lực của Cung Kỳ Vĩ vẫn đang cần thời gian để chứng thực, còn Lý Trường Vũ tại trên chức vụ Phó thị trưởng thường vụ Giang Thành vẫn làm rất cẩn trọng, từ việc du lịch ở Thanh Đài Sơn đến thi công ba con đường vòng bao quanh thành phố, đến giáo dục, thậm chí gần đây là xây dựng sân bay mới ở Giang Thành cũng đều biểu hiện rất xứng đáng chức vụ, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn nữa là, Lý Trường Vũ có quan hệ tốt với Trương Dương, hắn là người dẫn đường Trương Dương tiến vào quan trường, hắn đi Nam Tích, Trương Dương khẳng định sẽ cố hết sức lực của mình hỗ trợ hắn, cục diện phát triển tự nhiên sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, chiêu thức này của bí thư Kiều không thể nói là không cao minh.
Bình Luận (0)
Comment