Y Đạo Quan Đồ

Chương 598.3

Diêm Quốc Đào rõ ràng một điểm, Lý Trường Vũ đi Nam Tích cũng không phải chạy tới chức vụ Phó thị trưởng Thường Vụ, Kiều Chấn Lương là muốn cải tổ lại ban lãnh đạo của thành phố Nam Tích, Lý Trường Vũ đi tới Nam Tích, thế tất sẽ hình thành cục diện thế ba chân vạc, lấy biểu hiện yếu thế trước sau như một của Hạ Bá Đạt trong quá khứ, hắn vô cùng có khả năng trở thành một người bị loại đầu tiên, mà tình cảnh của Từ Quang Nhiên hình như cũng không phải lạc quan như vậy, em trai Từ Quang Lợi của y đã bị Viện Kiểm Sát lập án điều tra, có câu là rút ra cây cải mang ra cả bùn, người sáng suốt vừa nhìn liền biết Từ Quang Nhiên khẳng định không phải trong sạch, nếu như thực sự từ trên người Từ Quang Lợi tra ra được y, cũng sẽ không làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn. Diêm Quốc Đào hiểu rõ, lần này bí thư Kiều đã đi ra thật sự, mọi người đều biết, quan điểm của Kiều lão cùng Văn Quốc Quyền bất đồng, mà lần này Văn Quốc Quyền tới Bình Hải khảo sát, đưa ra một chút ý kiến, Kiều Chấn Lương lại biểu hiện ra cực kỳ hợp tác, dành cho sự ủng hộ mạnh mẽ, trong đó có nguyên nhân rất lớn chính là Kiều Chấn Lương rất bất mãn đối với hiện trạng của công trình Thâm Thủy Cảng, Văn Quốc Quyền vừa vặn cho hắn một cơ hội thuận dòng nước đẩy thuyền.

***

Tại trên việc Lý Trường Vũ được phân công, Tống Hoài Minh cũng không có nhiều ý kiến lắm, y đã thâm nhập tìm hiểu đối với lãnh đạo cấp thành phố của Bình Hải, bởi vì các loại nguyên nhân khác nhau, Tống Hoài Minh cùng Lý Trường Vũ tiếp xúc tương đối nhiều, y cũng cho rằng Lý Trường Vũ có năng lực, thế nhưng Kiều Chấn Lương đem Lý Trường Vũ điều đến Nam Tích đích xác là phá vỡ quy định thông thường, Tống Hoài Minh liếc mắt liền nhìn ra mục đích chân chính của Kiều Chấn Lương khi phân công Lý Trường Vũ, hắn cũng không phải muốn cho Lý Trường Vũ làm Phó thị trưởng Thường Vụ, Lý Trường Vũ đi tới là sẽ trở thành thị trưởng thành phố Nam Tích, thậm chí là bí thư Thành Ủy của thành phố Nam Tích, Kiều Chấn Lương cho Lý Trường Vũ ba đạo kim bài, Phó thị trưởng Thường Vụ, Phó bí thư Thành Ủy, Thường Ủy thành phố Nam Tích, nói cách khác, Lý Trường Vũ tại phương diện Đảng chính là có quyền lên tiếng trước, Từ Quang Nhiên cùng Hạ Bá Đạt nếu có ai không may, người đó sẽ phải đối mặt với nguy cơ rớt đài.

Đỗ Thiên Dã cực kỳ không rõ đối với quyết định này của tỉnh, Lý Trường Vũ là đồng bọn chính trị mật thiết nhất của hắn tại Giang Thành, hiện tại đang gánh vác rất nhiều công tác trọng điểm tại Giang Thành, đem Lý Trường Vũ điều đi, trách nhiệm dồn lên vai hắn nhất thời trầm trọng lên, Phó thị trưởng thành phố Bắc Cảng Tào Hướng Đông tới tiếp nhận vị trí của Lý Trường Vũ, Đỗ Thiên Dã cùng Tào Hướng Đông không quen biết, giữa hai bên đây đó khẳng định sẽ tồn tại giai đoạn tiếp xúc tìm hiểu, Đỗ Thiên Dã không tránh được muốn đi gặp Tống Hoài Minh than trách, nhưng hắn cũng không thể kiên quyết phản đối. Dù sao Lý Trường Vũ đi tới Nam Tích đối với bản thân Lý Trường Vũ mà nói là một chuyện tốt, tại Giang Thành thì Lý Trường Vũ trong thời gian ngắn không có khả năng vượt qua tòa núi lớn Tả Viên Triệu kia, chỉ có đi ra ngoài thì y mới có thể mở ra một khoảng trời mới trên chính trị.

Khi Đỗ Thiên Dã nhận được thông báo liền đặc biệt đi tới bên trong phòng làm việc của Lý Trường Vũ, lãnh đạo cấp trên đích thân đi xuống phòng làm việc của thuộc hạ có hai loại tình huống, một là đi hỏi tội, một là có việc gấp thật sự.

Lý Trường Vũ đã nhận được điện thoại của Ban Tổ Chức Cán Bộ Tỉnh, lúc này hắn đang yên lặng tiêu hóa ý tứ bổ nhiệm của lãnh đạo lần này, bất quá hắn có thể kết luận một điểm, lần này đi tới Nam Tích tuy rằng không có bất luận cái biến hóa gì trên mặt cấp bậc, nhưng đối với hắn mà nói là chuyện tốt, sẽ là một lần bay vọt lên trên chính trị. Lý Trường Vũ cũng không ngờ Đỗ Thiên Dã nhanh như vậy đã đi tới trong phòng làm việc của mình, cuống quít đứng dậy nghênh tiếp nói: "Bí thư Đỗ, làm sao ngài tới đây?"

Đỗ Thiên Dã thở dài nói: "Tôi là đặc biệt qua chúc mừng anh!" Nếu nói là chúc mừng thì vì sao lại thở dài, đủ thấy trong lòng Đỗ Thiên Dã không muốn đối với việc Lý Trường Vũ rời đi.

Lý Trường Vũ kéo Đỗ Thiên Dã xuống vị trí hắn vừa ngồi, mình lại cầm lấy cái ghế khác, ngồi xuống bên cạnh Đỗ Thiên Dã, mỉm cười nói: "Bí thư Đỗ, tôi cũng vậy, vừa nhận được điện thoại của Ban Tổ Chức, cũng cảm thấy rất đột ngột."

Đỗ Thiên Dã nói: "Tôi biết hẳn là nên cho anh đi, thế nhưng từ đáy lòng lại luyến tiếc anh đi!"

Lý Trường Vũ tin tưởng những lời này của Đỗ Thiên Dã phát ra từ thật lòng, hắn đứng dậy cầm chén trà đưa cho Đỗ Thiên Dã nói: "Bí thư Đỗ, tôi không nghĩ tới phải đi, cả một điểm dấu hiệu báo trước cũng không có."

Đỗ Thiên Dã nói: "Có phải có liên quan tới tiểu tử Trương Dương kia hay không, nếu như là hắn, tôi sẽ mắng cho hắn té tát một lần."

Lý Trường Vũ nói: "Hẳn là không quan hệ với hắn. Trương Dương còn chưa tới mức có thể ảnh hưởng tới quyết định của lãnh đạo tỉnh."

Đỗ Thiên Dã cũng biết chuyện này sẽ không thể là do Trương Dương, hắn nhận lấy chén trà từ trong tay Lý Trường Vũ, uống trà, nói: "Trường Vũ à! Anh vừa đi, lòng tôi sẽ trống không vắng vẻ, thật không biết ai có năng lực tiếp nhận công tác của anh."

Lý Trường Vũ mỉm cười nói: "Không phải có câu nói: rời khỏi địa cầu ai cũng đều như nhau sao, kỳ thực tôi cũng không quan trọng đối với Giang Thành như vậy,ngài mới là xương sống của Giang Thành."

Đỗ Thiên Dã nở nụ cười: "Rất ít khi nghe được anh nịnh tôi đó!"

Lý Trường Vũ nói: "Thay đổi Giang Thành không phải chỉ dựa vào một người, mà là kết quả nỗ lực của cả tập thể, hiện tại tất cả đều đã lên quỹ đạo, mấy công trình lớn đều đang vững bước xây dựng, tôi cũng có thể yên tâm mà rời đi."

Đỗ Thiên Dã gật đầu, hắn thấp giọng nói: "Tóm lại tôi cảm thấy biến động của Ban Tổ Chức lần này có liên quan tới vêệc Phó thủ tướng Văn đi thị sát."

Lý Trường Vũ nói: "Cụ thể về chuyện này thì tôi cũng không rõ ràng lắm, có lẽ là chỉ có chờ tôi tới Nam Tích rồi mới có thể biết rõ ràng việc này."

Đỗ Thiên Dã cười nói: "Chung quy là anh có duyên với Trương Dương, chuyển một vòng, các cậu lại ở cùng một chỗ."

Lý Trường Vũ nói: "Thật đúng là thế!" Hắn cũng không kìm được nở nụ cười.

...

Trương Dương chính từ trong miệng Kiều Bằng Cử biết được tin Lý Trường Vũ sẽ tới Nam Tích đảm nhiệm chức Phó thị trưởng Thường Vụ, lúc vừa nghe được hắn có chút không tin nổi, dù sao việc này quá là đột ngột, dựa theo tư duy bình thường Trương Dương suy nghĩ, Nam Tích có nhiều Phó thị trưởng như vậy, cho dù là Trần Hạo bị bệnh, cũng tùy tiện sẽ có người lên thay, căn bản không nghĩ tới trên tỉnh lại điều người từ Giang Thành qua, Lý Trường Vũ vốn đã là Phó thị trưởng Thường Vụ rồi, lại qua đảm nhiệm Phó thị trưởng Thường Vụ, trên cấp bậc cũng không có bất luận cái đề thăng gì, bất quá tỉnh bổ nhiệm ông ta làm Phó thị trưởng Thường Vụ song song, lại còn cho ông ta đảm nhiệm Phó bí thư Thành Ủy thành phố Nam Tích, cái này có chút ý sâu xa.

Kiều Bằng Cử nói: "Trương Dương, không phải là Lý Trường Vũ mà anh hướng lão gia tử chúng tôi giới thiệu chứ?"

Trương Dương lắc đầu nói: "Tôi thật sự không biết, nếu như anh không nói với tôi, tôi đến bây giờ cũng không biết."

Kiều Bằng Cử nói: "Đừng giả bộ nữa, chuyện lớn như vậy mà anh lại không biết sao?"

Trương Dương nói: "Gần đây tôi bận bịu dọn nhà, còn có cuộc kiểm tra lớn về an toàn chất lượng của Trung Tâm Thể Dục Mới, chỉ cần là mớ chuyện này đã làm tôi bận đến chóng mặt, sao còn sức nghĩ tới việc điều động cán bộ của tỉnh chứ, hơn nữa, cho dù là tôi muốn để ý, cũng không đến lượt tôi quản phải chứ?"

Kiều Bằng Cử nghe hắn nói như vậy không khỏi nở nụ cười, chính xác, Trương Dương chỉ là một người cán bộ cấp huyện, biến động của cán bộ lãnh đạo cấp thành phố không tới phiên hắn quan tâm, nếu như Trương Dương không hướng lão gia tử của y ra sức giới thiệu Lý Trường Vũ, như vậy chuyện này có lẽ là ý tứ của lão gia tử của mình, buôn bán trong nước phải liên tục quan tâm tới chính trị, nhất là với thanh niên có chí bừng bừng muốn thành nhà tư bản như Kiều Bằng Cử này mà nói, bất luận cái tin gió thổi cỏ lay gì cũng đều sẽ khiến y chú ý.

Kiều Bằng Cử nói: "Tôi nghe nói Lý Trường Vũ là cha nuôi của anh, chuyện này rút cục có thật hay không?"

Trương đại quan nhân cười khổ nói: "Giả, ông ấy là cha nuôi của em gái tôi, không phải cha nuôi của tôi! Bất quá, tôi tiến vào quan trường là do ông ấy dẫn đường, nói ra thì đúng là lão sư của tôi."

Kiều Bằng Cử nói: "Cùng cha nuôi cũng không khác nhau lắm."

Trương Dương nói: "Tính chất khác nhau, tính chất khác nhau, anh trăm nghìn lần đừng kéo quan hệ lung tung cho tôi."

Kiều Bằng Cử cười nói: "Ông ấy tới Nam Tích khẳng định là có lợi rất lớn đối với anh!"

Trương Dương nói: "Tôi từ lúc bắt đầu đến bây giờ rất ít dựa vào người khác chiếu cố, tôi là dựa vào nỗ lực của chính mình từng bước một đi tới vị trí ngày hôm nay." Thằng nhãi này nói phét cũng không đỏ mặt, nếu như không phải bí thư Tỉnh ủy Kiều Chấn Lương lên tiếng tại thời khắc mấu chốt, lúc này hắn không chừng đang ở đâu rồi.

Kiều Bằng Cử nói: "Chính đàn Nam Tích biến động, xem ra chuyện khối đất sân thể dục còn phải kéo dài một đoạn thời gian nữa."

Trương Dương nói: "Lần này người đến đây đấu thầu không ít, chúng ta đã xác định được tiền đặt cọc bán đấu giá."

"Bao nhiêu?"

"Một trăm vạn đồng!"

Kiều Bằng Cử nói: "Giá quy định là bao nhiêu?"

Trương Dương nói: "Chuyện này tôi cũng chưa tính, nếu như tôi làm chủ, tôi khẳng định là đấu thầu từ hai trăm triệu ( tương đương 600 tỷ VND)."

Kiều Bằng Cử cười nói: "Nếu như hai trăm triệu, tôi không cần suy nghĩ sẽ quên luôn, giá trị khối đất đó không được nhiều tiền như vậy đâu."

"Vậy thì chưa chắc, hiện tại đã có rất nhiều người tỏ ra cực kỳ hứng thú đối với khối đất này đó, không bài trừ khả năng đánh ra giá trên trời."

Kiều Bằng Cử nói: "Nghe anh nói như thế, lòng tin của tôi đã bắt đầu dao động rồi đó."

Trương Dương nói: "Có câu nói như thế nào nhỉ? Có lòng tin chưa chắc sẽ thắng, còn không có lòng tin thì nhất định thất bại, thêm chút lòng tin đi, rất nhanh là có thể thấy được kết quả cuối cùng.
Bình Luận (0)
Comment