Y Đạo Quan Đồ

Chương 601.3

Trương Dương cười: "Anh đã nói trước là em sẽ không sao rồi mà!" Trước mặt Thường Hải Tâm cũng không nên nói chuyện thái quá, Trương Dương nói: "Chỗ anh đang có khách, đợi anh xong việc sẽ gọi lại cho em."

Tần Thanh nói: "Cuối tuần có thể em sẽ đến Nam Tích, giám đốc đề nghị Nam Tích và Lam Sơn hợp tác sâu về vấn đề xây dựng cảng nước sâu, phía tỉnh cũng có ý như vậy. Mà trong buổi họp thường ủy hôm nay, các thường ủy cũng đã thông qua quyết nghị, cuối tuần bí thư Thường sẽ đến Nam Tích bàn bạc chi tiết với bí thư Từ của các anh đó, ông ấy bảo em đi cùng."

Trương Dương cười đáp: "Hay lắm!" Nói đến đây, hắn lại bị ho khan một tiếng. Tần Thanh quan tâm hỏi: "Anh làm sao rồi? Có phải là bị cảm không?"

Trương Dương nói: " không, vẫn khỏe mà!" Hắn cúp điện thoại, thấy Thường Hải Tâm thản nhiên như không ngồi uống trà. Thường Hải Tâm tỏ ra thản nhiên, Trương Dương càng cảm thấy chột dạ, nha đầu này cũng là một nhân vật thông minh tuyệt đỉnh, lẽ nào nghe mình nói chuyện điện thoai cô ta phát hiện ra điều gì rồi, Trương Dương cười: "Điện thoại của một người bạn ấy mà! Đúng rồi, nghĩ xong chưa, chúng ta đi đâu ăn tối đây?" Thường Hải Tâm trả lời: "Tùy! Anh mời em ăn cơm, em đâu dám bắt bẻ!" Trương Dương đáp: "Đương nhiên là chủ phải chiều theo ý khách chứ, em nói đi!" Thường Hải Tâm liền thản nhiên cười: "Vậy, anh đưa em đi ăn MacDonald."

Trương đại quan nhân nghe xong liền thấy nhức đầu, thứ hắn không thích ăn nhất chính là thứ đồ ăn nhanh này, nhưng đám phụ nữ lại rất thích món này, hắn đành phải gật đầu đồng ý: "Ok, anh sẽ đưa em đi món dở hơi đó vậy!" …………………. Tối nay bộ trưởng ban tổ chức Khổng Nguyên rất vui mừng, lần này tới Nam Tích thật không uổng công, đưa đến một phó thị trưởng, đổi lại vớ được một nữ cán bộ rất có tiềm chất. Phó bộ trưởng tuyên truyền của Nam Tích cô Dương Viện là một mĩ nữ xinh đẹp và thông minh, lại rất biết ăn nói. Sau khi đưa bộ trưởng Khổng đi thăm thú một vòng chùa Bảo Liên, tình bạn giữa hai đồng chí đã tăng cấp đột ngột. Bộ trưởng Khổng đã ám hiệu với cô rằng muốn tâm sự sâu hơn nữa, Dương Viện lại vui vẻ tỏ ý "lúc quay về sẽ đến phòng của bộ trưởng Khổng, để tiếp tục nghe lãnh đạo chỉ bảo."

Buổi tiệc này tuy tổ chức để chào mừng Lý Trường Vũ, nhưng chủ yếu lại tập chung vào bộ trưởng Khổng Nguyên, có mặt bộ trưởng ở đó, ông có cấp bậc cao nhất nên tối nay ông trở thành trung tâm nơi mọi người đổ dồn con mắt vào. Sau khi uống vài chén rượu, bộ trưởng Khổng liền lấy ta che miệng chén cười: "Tửu lượng của tôi kém lắm, mọi người cứ tự nhiên." Từ Quang Nhiên nói: "Bộ trưởng Khổng, ngài không uống bạch tửu thì chuyển sang uống thái điêu nhé!" Bộ trưởng Khổng cười lắc đầu: "Không được, nhiều tuổi rồi, cơ thể không giống như trước nữa. Bây giờ tửu lượng cũng đã giảm hẳn. Lúc thanh niên có thể uống được tám lạng, nhưng bây giờ chỉ hai lạng đã sau rồi!"

Hạ Bá Đạt cười: "Tôi cũng đổng cảm với bộ trưởng Khổng, trước đây tôi có thể uống được hai lạng, giờ chỉ mới nhấp một chút là đã say rồi!" Cho nên tối đến giờ y vẫn đang uống nước ngọt.

Lý Trường Vũ cười: "Đó là vì thị trưởng Hạ đang bảo vệ sức khỏe, trước giờ tôi uống rất kém, có kiên trì mấy cũng chỉ nửa vò rượu, có cho tôi uống nhiều tôi cũng không thể uống được. Uống là phải để tự nhiên, không nên miễn cưỡng." Từ Quang Nhiên cười nói: "Thị trưởng Lý nói rất đúng, tửu lượng đến đâu thì uống đến đó, nhất thiết không được phô trương, cái gì cũng không được quá đà! Uống nhiều quá lại say mềm ra."

Hạ Bá Đạt để ý thấy Từ Quang Nhiên gọi Lý Trường Vũ là thị trưởng Lý mà không có chữ phó, dám ngang nhiên gọi Lý Trường Vũ như vậy ngay trước mặt mình, thực là mạo phạm mình đây mà, trước mặt biết bao cán bộ như vậy, Từ Quang Nhiên y lẽ nào lại quên mất thêm một chữ phó trước tên xưng hô chứ. Xưng hô như vậy liệu có phải là ám chỉ mình, sau này uy quyền của thị trưởng Hạ Bá mình sẽ bị uy hiếp sao?

Đa số mọi người đều nghe ra câu nói lúc nãy của Từ Quang Nhiên, lời nói đầy hàm ý, Khổng Nguyên nói: "Uống nhiều không chỉ say, không cẩn thận còn chết người đó, thế nên nhất định phải biết rõ tửu lượng của mình. Không nắm chắc chắn sẽ làm tổn thương chính bản thân thôi!"

Hạ Bá Đạt cười: "Thế nên tôi mới cai rượu, không uống nữa, tôi không uống được, không uống đâu!" Y nhìn về phía Lý Trường Vũ: "Thị trưởng Lý uống giỏi hơn tôi nhiều, cậu phải uống cùng bí thư Từ đó!" Lý Trường Vũ hiểu rõ, hai vị lãnh đạo cao cấp nhất ở Nam Tích này đang mượn việc uống rượu này để tranh cao thấp đây. Trước mặt họ làm như nói chuyện uống rượu nhưng thực chất lại đang lên lớp mình. Hiện giờ chiến trường chính trị ở Nam Tích này còn phức tạp rối ren hơn tưởng tượng của Trường Vũ, rốt cuộc mối quan hệ giữa Từ Quang Nhiên và Hạ Bá Đạt như thế nào, mình đến đây liệu có làm cho hai người sinh ra quan hệ thù định đối đầu không? Mọi việc phải chờ thời gian nghiệm chứng, dù có là chính khách che giấu khuyết điểm tốt đến mấy thì qua thời gian cũng dần lộ ra bản chất giả tạo. Lý Trường Vũ tỉnh táo nhận ra đằng sau những bộ mặt cười nói vui vẻ là chữ giả dối, có rất nhiều kẻ không hoan nghênh y đến đây, còn có một bộ phận lớn cán bộ giữ thái độ nghi ngờ đối với y. Việc muốn nhanh chóng triển khai cục diện ở Nam Tích này chắc cần phải chứng minh năng lực của mình với tất cả bọn họ, cho họ nhận thấy ý nghĩa sự tồn tại của mình.

Từ Quang Nhiên cầm chén rượu lên: "Tối nay tôi thay mặt toàn bộ ban lãnh đạo thị ủy tỉnh Nam Tích, hoan nghênh thị trưởng Lý đến đây, hy vọng đồng chí Trường Vũ có thể đem lại một tương lai mới cho Nam Tích.

Những người sáng suốt cũng có thể nhìn ra, Từ Quang Nhiên đang cố ý thổi phồng Lý Trường Vũ, tâng bốc Lý Trường Vũ cũng là nhằm hạ thấp thanh thế Hạ Bá Đạt.

Trong lòng Hạ Bá Đạt rất bực mình. Lúc biết tin Lý Trường Vũ được phái đến Nam Tích, y đã nghĩ khác hẳn, cho rằng tạm thời cứ liên thủ với Từ Quang Nhiên, để "biên giới hóa" Lý Trường Vũ. Nhưng qua biểu hiện của Từ Quang Nhiên hôm nay, lão hồ ly này lại hoàn toàn tỏ ra có thiện ý với Lý Trường Vũ, lẽ nào lão muốn liên kết với Lý Trường Vũ đối phó mình? Hạ Bá Đạt nghĩ đến đây, trong lòng cảm thấy bất an, việc Lý Trường Vũ đến Nam Tích là quyết định của tỉnh, có thể nói là ý của bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương. Mà trước đây y lại là người được Cố Duẫn Tri đề bạt trước khi nghỉ hưu, với thân phận đó y rất nhạy cảm trước mọi việc, theo quy luật của chốn quan trường mà nói, những lãnh đạo đương nhiệm chắc chắn sẽ không ủy nhiệm lòng tin đối với mình, lẽ nào Kiều Chấn Lương định đánh động mình? Nhưng Hạ Bá Đạt lại cho rằng bản thân mình không có khuyết điểm gì, từ khi nhận chức ở Nam Tích, y luôn cẩn trọng dè dặt, làm việc gì cũng suy đi tính lại cẩn thận, Kiều Chấn Lương chắc là không tìm được khuyết điểm gì cả.

Nhìn cách nói chuyện thân thiết nhiệt tình giữa Lý Trường Vũ và Từ Quang Nhiên, Hạ Bá Đạt đột nhiên cảm thấy khủng hoảng, Từ Quang Nhiên nhất định đã nhìn thấy lực lượng đứng phía sau Lý Trường Vũ, y không phải là đang kiêng nể Lý Trường Vũ mà là nể bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương, trái lại với mình, Từ Quang Nhiên vốn chẳng cần phải sợ mình.

Lúc uống rượu, Từ Quang Nhiên lặng lẽ quan sát sắc mặt Hạ Bá Đạt, tuy trên mặt Hạ Bá Đạt vẫn nở nụ cười nhưng ánh mắt hắn đã thay đổi. Từ Quang Nhiên rất hiểu con người Hạ Bá Đạt, trước khi xác định được Lý Trường Vũ sẽ đến Nam Tích làm phó thị trưởng, Hạ Bá Đạt đã chủ động đối tốt với mình, ý đồ của y rất rõ ràng: "Muốn liên thủ với mình, biên giới hóa Lý Trường Vũ" nhưng Từ Quang Nhiên nhận thấy Hạ Bá Đạt nghĩ quá đơn giản, phía tỉnh sẽ không tự dưng vô cớ mà phái Lý Trường Vũ đến Nam Tích, nếu mình và Hạ Bá Đạt liên kết lại, có khi sẽ chữa tốt thành xấu, làm cho các lãnh đạo tỉnh phản cảm với các cán bộ phía thị mình. Vấn đề bây giờ là phải nhằm tiếp hành điều chỉnh kịp thời. Sách lược của Từ Quang Nhiên bây giờ là cầu ổn trước, có quá nhiều sự việc xảy ra, chỉ có ổn định được tình hình, mới có thể giải quyết tận gốc được từng việc. Lý Trường Vũ cũng được, Hạ Bá Đạt cũng được, nói cho cùng thì họ làm cũng vì phục vụ lợi ích chính trị của họ chứ không phải là phục vụ Từ Quang Nhiên y, trong con mắt Từ Quang Nhiên, hai người họ ai làm thị trưởng cũng giống nhau cả, quan trọng là kẻ nào làm ảnh hưởng tới lợi ích chính trị của y.

Khổng Nguyên dùng thân phận người ngoài cục diện mà thờ ơ với mọi việc đang xảy ra trước mắt, chính trị vốn là sự tranh giành quyền lực hết lần này đến lần khác, không phải đông phong áp đảo tây phong thì là tây phong áp đảo lại. Sự tranh giành chính trị ở Nam Tích trong tương lại sẽ là do chính bàn tay của bí thư Kiều Chấn Lương đạo diễn, Khổng Nguyên y chỉ chịu trách nhiệm điều chỉnh. Y đã đưa người đến coi nhưng hoàn thành nhiệm vụ, sau này các cán bộ này có tranh đấu ra sao, y chẳng cần phải quản.

Thường Hải Tâm ngồi ăn một cách ngon lành còn Trương đại quan nhân lại miễn cưỡng đối phó với chỗ thịt gà khô khốc phủ đầy bột chiên. Hắn thở dài: "Thật không hiểu nổi, món này ngon ở chỗ nào chứ, vị thì chua, chẳng có gì hấp dẫn cả."

Thường Hải Tâm cười: "Đơn giản, vệ sinh!" Trương Dương nói: "Đơn giản thì đơn giản thật, vệ sinh thì anh chưa chắc." Nhìn qua đa phần là cha mẹ đưa con cái đến ăn, món đồ Tây này đã đánh đúng vào tâm lý của người tiêu dùng, thu hút trẻ con là đã thu hút được cả lượng người tiêu dùng chính rồi
Bình Luận (0)
Comment